Chương 28: Bạch nguyệt quang thế thân lại xuất tường ( 28 )

Hai giờ sau ——

“Tiên sinh……”

Thẩm Trì ghé vào trước màn hình, giọng nói run rẩy lợi hại, thân thể càng thêm mềm mại tới cực điểm. Da thịt trắng nõn ửng hồng được bao phủ bởi một tầng mồ hôi mịn, cả người lộ ra hơi thở thuần khiết mê người.

Đôi mắt chứa đầy thủy quang diễm lệ, tinh quang rung động, mờ ảo quyến rũ.

Cố Hàn Tư cười khẽ, “Ngoan, đi tắm rửa, tẩy rửa xong ngủ tiếp.”

Thẩm Trì trên mặt đều là ham muốn phi sắc chưa lui, “Tiên sinh, tha thứ cho Trì Trì sao?”

Cố Hàn Tư một bàn tay nhẹ chống huyệt Thái Dương, ánh mắt thâm thúy u ám rõ ràng nhìn người bên trong video, “Trì Trì rất sợ tôi tức giận?”

Thẩm Trì kê gối dưới thân, trên người quấn chăn mỏng, nghe được Cố Hàn Tư nói, rất nghiêm túc gật đầu.

“Ừm.”

Cố Hàn Tư cười nhạt, “Trì Trì còn muốn gặp mặt hắn?”

Thẩm Trì lập tức phản bác, “Em chỉ muốn cùng hắn nói rõ ràng, là hắn…… vẫn luôn gọi điện cho em! Em mới đi gặp hắn!”

“Em còn…… gặp được Kỷ Ngọc.”

Dù bây giờ Thẩm Trì nói nhưng Cố Hàn Tư có lẽ đã sớm biết, hắn không có khả năng không cho người nhìn chằm chằm Thẩm Trì.

“Bị hắn khi dễ?”

Thẩm Trì lắc lắc đầu, “Em sẽ không để hắn khi dễ mình!”

Thẩm Trì nói tỏ vẻ lòng đầy căm phẫn, giống như thật sự không ai có thể khi dễ hắn, cuối cùng nhìn Cố Hàn Tư ngữ khí mềm lại, “Chỉ có tiên sinh có thể khi dễ.”

Thẩm Trì thẳng thắn thành khẩn thật tốt, tiêu trừ sự tăm tối trong lòng Cố Hàn Tư.

Hắn tin tưởng Thẩm Trì là một chuyện, Thẩm Trì chính mình thẳng thắn lại là một chuyện khác.

Có kết quả không giống nhau, mà Trì Trì của hắn rất thông minh sẽ ở thời điểm thích hợp nhất, dùng phương pháp hữu hiệu nhất lấy lòng hắn, làm hắn hoàn toàn tín nhiệm.

“Nếu Trì Trì nói như vậy, thì phải xem biểu hiện của Trì Trì sau này thế nào rồi.”

Cố Hàn Tư lời nói cùng ánh mắt đều lộ ra vài phần ẩn ý chỉ có thể ngầm hiểu.

Thẩm Trì nháy mắt phản ứng lại, ánh mắt dao động, “Em…… em sẽ ngoan ngoãn chờ tiên sinh trở về……”

Cố Hàn Tư câu môi cười, làm sao tốt như vậy.

“Tiên sinh rất mong chờ.”

——

Hai người cúp máy, Cố Hàn Tư có vẻ không được thoải mái, trong đầu đều là dáng vẻ của Thẩm Trì trong video, muốn vứt đi không được.

Cho nên nói là trừng phạt Thẩm Trì, kỳ thật cuối cùng người khó chịu vẫn là hắn.

Cố Hàn Tư vô cùng muốn gặp lại nam nhân đã chiếm trọn trái tim hắn mấy ngày này.

Trì Trì, tốt nhất đừng làm cho tôi phát hiện được điều gì, bằng không đời này em cũng đừng nghĩ bước chân được xuống giường.

Thẩm Trì bỗng nhiên cảm thấy sống lưng phát lạnh, hắn luôn cảm thấy có người không có ý tốt!

Chẳng qua tấm ảnh kia Kỷ Ngọc gửi cho Cố Hàn Tư cũng đã vô dụng.

Quan trọng nhất chính là làm Cố Hàn Tư biết, có người đang châm ngòi ly gián.

Thời gian tiếp theo, Thẩm Trì cũng không quản hai người kia nữa, thừa dịp Cố Hàn Tư còn chưa trở về, hoàn thành bản thiết kế thứ hai.

Tuy rằng Thẩm Trì rất có tự tin, nhưng mà cũng không thể qua loa không phải sao?

——

Kỷ Ngọc vì có thể thuận lợi đánh bại Thẩm Trì, đương nhiên cũng phải sắp xếp ít tai mắt.

Đương nhiên khẳng định không thể nào để Cố Hàn Thần biết, bằng không mọi việc hắn làm còn có ý nghĩa gì nữa?

Hắn không chỉ vì tiến vào giới giải trí mà lợi dụng Cố Hàn Thần, nếu hắn muốn, có người so với Cố Hàn Thần càng hữu dụng hơn.

Nhưng Kỷ Ngọc cũng không muốn chịu đựng cảm giác bị người khác đoạt thứ hắn đang sở hữu, cho nên Thẩm Trì đương nhiên là người đầu tiên hắn muốn diệt trừ.

Tên Cố Hàn Thần kia, rốt cuộc muốn như thế nào? Bạch nguyệt quang trong lòng là hắn cũng đã trở lại, gã thế nào mà bây giờ còn có thể nhớ thương cái thằng nhãi thế thân dơ bẩn kia?

Chẳng qua Kỷ Ngọc chưa kịp ngồi chờ tin tức Thẩm Trì bị đuổi ra khỏi biệt thự Cố Hàn Tư, thì đã nhận được một cuộc điện thoại xa lạ trước.

“Cố tổng kêu tôi nhắc nhở cậu, đừng tưởng rằng ỷ vào thân phận anh trai của Cố tổng, thì có thể ở sau lưng làm mấy trò hèn hạ.”

“Cậu nếu không muốn Cố Hàn Thần một cước đá cậu thì tốt nhất biết điều an phận một chút”

Không đợi Kỷ Ngọc mở miệng, đối phương cũng đã cúp điện thoại.

Rất hiển nhiên Cố Hàn Tư biết bức ảnh kia là do hắn gửi tới.

Kỷ Ngọc cắn răng, vậy mà hắn không quan tâm?

Hay đây căn bản là Cố Hàn Tư cố ý uy hϊếp hắn?

Kỷ Ngọc cứ suy nghĩ mãi, cũng không đưa ra được kết luận, nhưng hắn xác thực không thể động vào Thẩm Trì.

Kỷ Ngọc không biết nghĩ tới cái gì, trực tiếp gõ số của một người khác, “Tuyền, em rất nhớ anh, chúng ta gặp nhau được không?”

——

Tính chuẩn thời gian Cố Hàn Tư về đến nhà, Thẩm Trì sáng sớm đã làm sẵn cơm. Mới vừa ra tới cửa, đã bị Cố Hàn Tư trực tiếp túm lấy ép ở trên tường, chặn lại tất cả những lời Thẩm Trì muốn nói.

Cố Hàn Tư như hoàn toàn muốn nuốt Thẩm Trì vào bụng, khảm vào xương cốt hắn. Đừng nói là phản kháng, đến cơ hội mở miệng nói chuyện Thẩm Trì cũng không có.

Dù sao nam nhân mà phải cấm dục mấy ngày, thì cũng rất khó khống chế ham muốn.

Mỗi đêm Thẩm Trì đều sẽ gửi ảnh cho Cố Hàn Tư, nói là bởi vì muốn Cố Hàn Tư “tha thứ”, đương nhiên ảnh chụp đều không lưu lại.

Tuy rằng Cố Hàn Tư không có ở bên cạnh, nhưng cũng không thiếu lần “lăn lộn” hắn làm hắn mệt chết.

Lúc này thật vất vả mới có thể ôm người mà bản thân nhớ nhung mấy ngày nay, Cố Hàn Tư làm sao còn có thể kiềm chế được?

Không “xé” Thẩm Trì là đã nên cảm ơn trời đất rồi.

“A……”

Cố Hàn Tư xoa thắt lưng Thẩm Trì, “Rất đau?”

Thẩm Trì buồn bực xấu hổ trừng mắt liếc hắn, từ tầng một đến tầng hai, đương nhiên rất đau!

Cố Hàn Tư lập tức nhận sai, “Là tôi sai.”

Thẩm Trì hừ một tiếng, “Tiên sinh mỗi lần đều nói là ngài sai, nhưng…… ngài mỗi lần đều không thay đổi!”

“Ngài…… ngài còn càng mạnh bạo hơn!”

Cố Hàn Tư ôm Thẩm Trì đang nhuyễn thanh nhuyễn khí mắng người, quả thật là hắn có hơi quá mức một chút.

Trời mới biết hắn mấy ngày nay nhịn có bao nhiêu vất vả, vừa về đến nhà đương nhiên không có khả năng nhịn được, cũng càng…… mãnh liệt hơn chút.

“Ừm, đều là lỗi của tôi, đừng giận, lần sau bảo đảm sẽ nhẹ một chút.”

Cố Hàn Tư dừng ở bên tai Thẩm Trì giọng nói trầm thấp mê hoặc, làm lỗ tai người ta phát ngứa, chỗ nào còn có thể tức giận, “Em…… Em không tức giận……”

Thẩm Trì bộ dáng ngoan mềm, quả thực làm người ta muốn khảm hắn vào trong xương cốt mà yêu thương.

“Trì Trì, tôi rất nhớ em.”

Cố Hàn Tư nhéo cằm Thẩm Trì, ánh mắt rất nghiêm túc, lần đầu tiên nghe hắn nói lời như vậy, thân mình run lên, nào còn chống đỡ nổi.

“Em cũng rất nhớ tiên sinh……”

Cố Hàn Tư cười, một lần nữa kéo người vào trong lòng ngực, “Nếu mệt rồi thì ngủ đi, trời gần sáng rồi.”

Thẩm Trì quả nhiên rất mệt, Cố Hàn Tư còn chưa nói xong, liền phát hiện người trong vòng tay đã dán vào ngực hắn ngủ.

Cố Hàn Tư cười nhẹ, xem ra quả thật lăn lộn có chút lâu.

Cố Hàn Tư chỉnh lại chăn cho Thẩm Trì, chuẩn bị nằm xuống thì đột nhiên nghe được tiếng thông báo tin nhắn, liền liếc mắt qua nhìn.

【 Trì Trì, anh rất nhớ em 】

Cố Hàn Tư: “……”

Rất tốt, xem ra có một số người lá gan rất lớn.

Cố Hàn Tư lấy di động của Thẩm Trì, định xóa tin nhắn sau đó kéo số vào danh sách đen, nhưng không biết đột nhiên nghĩ tới cái gì, gõ một tin nhắn gửi đi sau đó xóa lịch sử.

Lúc này mới ôm Thẩm Trì đi vào giấc ngủ.

——

【 Thần ca…… Anh đừng như vậy……】

“Loại tin nhắn thế này lại là của nam nhân nhà cậu gửi đi?”

Nắm lông cảm thấy thật không thể tin nổi.