Chương 27: Bạch nguyệt quang thế thân lại xuất tường ( 27 )

Cố Hàn Thần nói xong, dự định duỗi tay giữ Thẩm Trì.

Thẩm Trì né tránh, nhưng vì động tác mà lộ ra vết dây hằn, làm Cố Hàn Thần cảm thấy đặc biệt chói mắt.

Thẩm Trì phát hiện Cố Hàn Thần thấy vết hằn trên tay mình, giấu đầu lòi đuôi nắm chặt cổ tay áo, cuống quít đứng dậy muốn nhanh chóng rời đi, “Thần ca ca, em còn có việc! Em đi trước!”

Thẩm Trì mới bước đi, đã bị Cố Hàn Thần nắm lấy cổ tay, Thẩm Trì ăn đau xuýt xoa một tiếng.

Cố Hàn Thần giống như ý thức được điều gì, muốn kéo tay áo của Thẩm Trì lên lại bị Thẩm Trì ngăn lại, trực tiếp rút về tay.

“Cố Hàn Thần! Anh rốt cục muốn làm cái gì!”

Đáy mắt Thẩm Trì ngập nước, khiến người ta cảm thấy đau lòng.

“Đây đều là Cố Hàn Tư làm?! Hắn ngược đãi em?!”

Thẩm Trì cười lạnh, “Đây là chuyện của tôi, không liên quan đến anh.”

“Anh cho rằng anh tốt hơn điểm nào? Xem tôi như thế thân? Cũng không chạm vào tôi, chê tôi dơ bẩn, anh có tư cách gì quản tiên sinh có ngược đãi tôi hay không?”

“Cho dù là ngược đãi, cũng là tôi cam tâm tình nguyện!”

Không phải đâu, là kiệt tác suốt một đêm qua đó chưa kể trước khi ra cửa Thẩm Trì còn tự mình cố ý khiến nó thê thảm hơn.

Nắm lông chưa từng thấy ký chủ nào tàn nhẫn với bản thân như vậy, dùng bất cứ thủ đoạn nào.

Không hổ là nam nhân mà Chủ Thần muốn bắt!

Nếu nó trộm đi báo cáo, có khi nào được khen thưởng hay không nha?

Nắm lông nhìn lướt qua Thẩm Trì, không, nó có thể sẽ bị ký chủ nhổ sạch lông trước, sau đó cho nó ngũ mã phanh thây, phải đi tổ chức lại dữ liệu!

Ô ô……

Ký chủ thật là đáng sợ!

Cố Hàn Thần cùng Cố Hàn Tư vốn dĩ không đυ.ng chạm nhau, người của mình bị hắn cướp đi không nói, còn đều là dấu vết của hắn, tưởng tượng thân thể thê thảm được che giấu dưới bộ quần áo này, tính xấu của Cố Hàn Thần đều lộ ra!

“Thẩm Trì! Thứ ti tiện mày có phải đã quên hiện tại mày là người của tao rồi không!”

“Cùng tao về nhà!”

Cố Hàn Thần nói xong định kéo Thẩm Trì đi, nhưng đột nhiên nghe thấy giọng nói của một người khác, “Hàn Thần?!”

Cố Hàn Thần hơi giật mình, nhìn về hướng phát ra âm thanh, là Kỷ Ngọc.

Thẩm Trì cười nhạo, ai da, rốt cuộc cũng tới rồi.

Bắt “gian” tại hiện trường, thật kí©h thí©ɧ.

Nắm lông: “……”

Ký chủ đại nhân, ngươi hiện đang là một trong hai nhân vật chính đó! Có thể có chút tự giác được không?

Đầu năm nay ký chủ đều như vậy, yêu đương gây chuyện còn chê náo nhiệt chưa đủ lớn hay sao?

Không sai, Kỷ Ngọc xuất hiện ở chỗ này cũng không phải là ngẫu nhiên.

Mà do Thẩm Trì kêu nắm lông gửi cho Kỷ Ngọc một tấm ảnh của hắn và Cố Hàn Thần.

Nắm lông suy nghĩ, hắn không sợ bị nam nhân của hắn phát hiện sao?

Thẩm Trì sao lại để hắn có cơ hội này, cho nên thời điểm ra tay, hắn cũng báo cáo với Cố Hàn Tư rồi.

Hắn chính là “tam tòng tứ đức” ngoan ngoãn nghe lời, tuyệt đối không cho kẻ xấu cơ hội lợi dụng!

Ai da, hắn thật đúng là tiểu khả ái chu đáo biết đề phòng nha.

Nắm lông: “……”

Đã tê rần.

“Hàn Thần, tại sao hai người lại ở cùng nhau?”

Vẻ mặt Kỷ Ngọc bắt gian đầy thống khổ, nháy mắt khiến Cố Hàn Thần chột dạ, cũng không rảnh lo cho Thẩm Trì liền mở miệng, “A Ngọc, anh chỉ có việc nên tìm cậu ta thôi.”

Kỷ Ngọc cười khổ, “Hàn Thần, anh không cần giải thích, em biết.”

“Rốt cuộc mấy năm nay vẫn luôn là cậu ấy bên anh, em…… em không sao.”

Tràn ngập hơi thở bạch liên hoa.

Thẩm Trì ánh mắt ảm đạm, lộ ra vài phần tổn thương, tuy rằng che giấu vô cùng tốt, lại bị Cố Hàn Thần dễ dàng thấy được, không khỏi đau xót theo.

“Thần…… ca ca nói đều là thật sự, cậu đừng hiểu lầm.”

Đối lập với hơi thở bạch liên hoa “hiểu chuyện” của Kỷ Ngọc lúc này, Thẩm Trì ngược lại càng bình tĩnh, càng làm cho Cố Hàn Thần lo lắng.

Trước kia bọn họ không phải chưa từng nháo qua, nhưng đều là hắn cầu gã đừng rời bỏ hắn, chưa bao giờ có loại vẻ mặt này, mà ngày đó ở nhà cũ Cố gia cũng không phải bộ dáng này.

Có lẽ là bởi vì có Cố Hàn Tư ở đó!

“Tôi…… tôi đi trước.”

Cái dáng vẻ cô đơn kia, làm Cố Hàn Thần cảm thấy phá lệ chói mắt.

Nỗi đau đớn như hoa tử đằng mọc chằng chịt trong lòng, khiến Cố Hàn Thần cực kì chua xót.

Kỷ Ngọc kéo cánh tay Cố Hàn Thần, phát hiện ánh mắt hắn đều đặt trên bóng dáng kia, cảm nhận được nguy cơ xưa nay chưa từng có. Tên Thẩm Trì này, quả nhiên có thủ đoạn! Nhanh như vậy đã lôi kéo được trái tim Cố Hàn Thần rồi?

Tuyệt đối không có khả năng!

Kỷ Ngọc thuận tay đem tấm ảnh được gửi nặc danh kia, chuyển phát cho một người khác.

Xem bọn họ ai thắng ai.

——

“Ký chủ, tôi đã tải lên bản vẽ thiết kế của cậu, kết quả cuối cùng sẽ được công bố vào ngày mai.”

Thẩm Trì chỉ ừ một tiếng, không quan tâm lắm.

“Ký chủ, cậu lại đang bố trí hiện trường phạm tội ở chỗ nào nữa vậy?”

Thẩm Trì híp mắt nhào nắn nắm lông nhỏ, “Không phù hợp với trẻ em, tự mình che mắt lại.”

Nắm lông: “……”

Hừ! Che mắt thì che mắt! Nó còn không muốn nhìn đâu.

Một giờ sau ——

Ở một thành phố khác, Cố Hàn Tư bận rộn giải quyết xong công việc, sau khi trở về khách sạn thì nhận được một tin nhắn, gần như ngay khi nhìn thấy bức ảnh Cố Hàn Tư khí huyết cuồn cuộn.

Không hề nghĩ ngợi, Cố Hàn Tư trực tiếp bấm điện thoại, “Trước…… tiên sinh…… tấm…… ảnh kia…… ngài đừng để cho người khác thấy……”

Cố Hàn Tư khô nóng kéo cà vạt, hắn nghĩ thôi cũng biết hiện tại Thẩm Trì là bộ dáng gì.

“Trì Trì, mở video.”

Cố Hàn Tư cực kì không dễ chịu, giọng nói khàn khàn đều có thể nghe ra được.

Thẩm Trì cùng hắn mở video, tuy quấn chăn che hoàn toàn dáng vẻ bên trong, nhưng sắc mặt đỏ ửng chưa tan, khóe mắt phiếm hồng, nước mắt chực trào, mở miệng một câu tiên sinh liền làm Cố Hàn Tư chống đỡ không được.

“Trì Trì lấy chăn xuống.”

Thẩm Trì mắc cỡ đỏ mặt bỏ chăn xuống, du͙© vọиɠ kín đáo trong mắt Cố Hàn Tư cơ hồ có thể cắn nuốt người bên trong video.

“Trì Trì, mấy tấm ảnh này để nhận lỗi, là có ý tứ gì?”

Ngữ khí nghe thật đứng đắn, nhưng kỳ thật là vô cùng kiềm chế.

“Em…… em không nghe lời của tiên sinh, đi ra ngoài gặp hắn.”

“Em không biết hắn sẽ đột nhiên lôi kéo em, cũng không biết hắn sao lại cảm thấy tiên sinh……”

Ánh mắt Thẩm Trì nhìn Cố Hàn Tư có chút chột dạ.

“Làm sao?”

Cố Hàn Tư nghi hoặc nhìn.

“Cảm thấy tiên sinh…… ngược đãi em……”

Thẩm Trì ngập ngừng dừng lại nhưng Cố Hàn Tư rất nhanh đã có phản ứng.

“Trì Trì cảm thấy tôi có ngược đãi em sao?”

Thẩm Trì lập tức kiên định phủ nhận, “Không có!” Hắn nhìn Cố Hàn Tư ánh mắt động tình nhu hòa, “Tiên sinh tốt với Trì Trì nhất, Trì Trì muốn cùng tiên sinh vĩnh viễn ở bên nhau.”

Trong lúc vô hình nhất chọc người, lại thêm vừa rồi Thẩm Trì gửi những bức ảnh như vậy, Cố Hàn Tư làm sao chịu nổi.

“Trì Trì, đem điện thoại đặt trên giá đỡ, vừa rồi em làm thế nào chụp được bức ảnh kia hiện tại liền làm như vậy.”

“Mỗi một động tác, đều không được sai.”

Cố Hàn Tư ngữ khí cường thế bá đạo, giống như tràn ngập hung tính của sói hoang, khiến người không thể thở được.

Thẩm Trì cả kinh, toàn bộ đầu vai đều đỏ ửng vì xấu hổ, “Tiên sinh!”

Gương mặt Cố Hàn Tư lạnh lùng, “Bây giờ Trì Trì không nghe lời của tiên sinh nữa sao?”

Thẩm Trì mím môi, xấu hổ không dám nhìn Cố Hàn Tư, “Nghe…… nghe lời.”

“Ừ, rất ngoan.” Nam nhân ngồi ở trên sô pha vắt chéo chân, tự phụ thanh lãnh, trong miệng lại nói ra lời mặt người dạ thú, “Đứa trẻ nghe lời mới khiến người khác thích.”

“Bằng không tiên sinh sẽ rất tức giận, sẽ không tha thứ cho Trì Trì đâu.”