Chương 28

Editor: boobannana 🍌

------

Đồng Vận rời giường có chút gian nan.

Tối hôm qua bị kim chủ ba ba chà đạp quá thảm, cả người cô đều là dấu vết ái muội, đầṳ ѵú cùng nơi riêng tư sưng đỏ, hai chân liên tục run rẩy.

Ban đầu Đồng Vận còn tính ở nhà kim chủ baba cọ cơm.

Nhưng cô đi một hồi lại không hiểu sao ra tới cửa lớn của biệt thự.

Đương nhiên Đồng Vận không muốn thừa nhận chính mình bị lạc đường trong biệt thự, còn thua cả cún con nên không cọ bữa cơm này nữa mà kêu xe về thẳng nhà của Quý Chính Thành.

Khi nhận được tin nhắn chuyển khoản của ngân hàng, cô đã kinh ngạc một phen.

Kim chủ baba vậy mà chuyển khoản tận 250 vạn!

Cô chụp màn hình hỏi anh.

Âm Đều: [ Nhiều như vậy? (😲) ]

...:[ Tính tiền tháng. ]

Hóa ra cô đáng giá như vậy!?

...:[ Muốn cái gì thì cứ trực tiếp nói, tôi sẽ tận lực thỏa mãn cô. ]

Anh ta đều bao dưỡng tình nhân như vậy sao?

Chẳng lẽ cô gửi giá cả qua, anh ta không nói hai lời liền gửi tiền tới???

Đồng Vận cười cười rồi trả lời: [ không suy xét bao cả năm sao? Bao cả năm giảm giá 20% ~]

...:[ tạm thời không tính toán bồi cô chơi lâu như vậy. ]

Âm Đều: [ À. ]

...:[ Cô còn ở chỗ của vị hôn phu? ]

Âm Đều: [ Sao anh biết? ]

...:[ Cô ngốc bức sao? Không ở nhà hắn thì làm sao có thể nhặt được điện thoại trên giường hắn? ]

*Ngốc bức: ý chỉ kẻ ngu ngốc nhưng thích ra vẻ ta đây

Âm Đều: [... Đàn ông các anh có phải rất thích mắng người ta là ngốc bức? ]

...:[ Không phải. Tâm tình tốt thì gọi là tiểu tâm can, tiểu bảo bối, tiểu khả ái. Ngẫu nhiên có thể gọi là tiểu ngốc nghếch, tiểu mơ hồ. Còn muốn chơi chút tình thú thì gọi là tiểu tiện bức, tiểu tao hóa, tiểu cɧó ©áϊ. ]

...:[ Nhưng tôi thích gọi là ngốc bức. (☺) cô có ý kiến? ]

Âm Đều: [ Ai dám có ý kiến với kim chủ baba chứ. (🤗) ]

...:[ Cô đã có được chứng cứ vị hôn phu nɠɵạı ŧìиɧ rồi còn không đá người đi, giữ lại ăn Tết sao? ]

Âm Đều: [ Phải, giữ làm thịt khô ăn tết. ]

...:[ Cô cho rằng mình hài hước lắm sao? ]

Âm Đều: [ Bằng không thì sao anh lại coi trọng em chứ? Chắc chắn không phải bởi vì em đơn thuần không làm ra vẻ, chỉ biết tiền của anh? ]

...:[ Ngốc bức. ]

Âm Đều: [... ]

Âm Đều: [ Em đang dự định dọn ra khỏi nhà hắn ta, để tiện cho nửa đêm cùng anh yêu đương vụиɠ ŧяộʍ. (😳) ]

Kim chủ baba không nói lời nào mà gửi cho cô một số tiền.

Giỏi quá!

Hiện tại là chạng vạng 6 giờ, Quý Chính Thành không có ở nhà, cũng không biết là đang xã giao hay vẫn là chạy đi chỗ nào đó chơi bời.

Di động bị cô ném lại đầu giường cũng không còn ở đây.

Đồng Vận tìm một vòng ở nhà Quý Chính Thành vẫn không tìm thấy được sổ hộ khẩu nhà cô —— Sau khi em trai cô và bạn gái đi lãnh chứng, mẹ Đồng liền đưa sổ hộ khẩu cho Quý Chính Thành.

Lúc trước cô đã từng lục soát trong văn phòng anh ta nhưng vẫn không thấy, còn tưởng là để ở nhà.

Không nghĩ tới, vẫn là không thu hoạch được gì.

Đồng Vận thu dọn hành lý đến nhà Cố An An.

Hai người từng là bạn học cao trung của nhau.

Sau khi Cố An An tốt nghiệp cao trung liền gả chồng nhưng không may, chưa được hai năm thì chồng qua đời.

Cố An An mang theo tài sản được kế thừa đến thành phố này mở một cửa hàng bán hoa.

Cửa hàng này đã mở được mấy năm nên cũng đã có một lượng khách ổn định.

Đồng Vận nhờ Cố An An giúp đỡ bán hết những cái túi xách, trang sức mà Tả Khuyết tặng cô năm đó

Cố An An kinh ngạc hỏi sao lại có nhiều đồ xa xỉ như vậy?

Đồng Vận trả lời: "Bạn trai cũ tặng, xem như... kết thúc tất cả đi."

Cô sợ nhìn vật nhớ người.

Tả Khuyết chờ không tới mà cô cũng không quay đầu lại được nữa rồi.

Sau khi Quý Chính Thành biết Đồng Vận dọn đi thì rất tực giận, gọi điện cho cô ngay lập tức.

Đồng Vận chỉ nói là hai người sắp kết hôn, hiện tại cô vẫn còn rất khẩn trương, muốn thừa dịp trước kết hôn cùng bạn thân tâm sự, thuận tiện... Tìm hiểu thêm về phương diện kia.

Quý Chính Thành vừa nghe xong liền suy nghĩ bậy bạ, "Em muốn hiểu biết về phương diện kia sao lại không trực tiếp hỏi anh?"

Đồng Vận mỉm cười: "Không phải tối nào anh cũng bận bịu xã giao sao? Em sợ anh quá vất vả."

Hắn ta vội vàng cùng hot girl tiểu tam "Xã giao", nên cô đành phải vất vả đi tìm kim chủ baba của tiểu tam.

Quý Chính Thành: "Vì em thì có bao nhiêu vất vả cũng đều đáng giá."

Đồng Vận cười duyên: "Đáng ghét ~ không nói chuyện với anh nữa, người ta đã đói bụng rồi, muốn đi ăn cơm, anh cũng đừng chỉ lo làm việc, một ngày ba bữa phải đúng giờ ~ moaaa ~"

Cứ như vậy mà Đồng Vận ở lại nhà của Cố An An.

Tuy rằng, cô không thường ở đây qua đêm.

Cố An An tò mò hỏi buổi tối cô đi đâu vì lo lắng, sợ cô gặp nguy hiểm.

Nhưng Đồng Vận lại giữ kín như bưng, cái gì cũng không nói ra.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~