Chương 29

Editor: boobannana 🍌

----

Đây là lần thứ tư Đồng Vận tới nơi này của kim chủ ba ba.

Mỗi lần nhìn đến cánh cửa nhà anh, cô đều cảm thấy chấn động.

Đúng là có tiền thật tốt.

Đã có lúc cô từng thấy một câu hỏi như này trên mạng: Nếu được chọn giữa 750 điểm* và 750 vạn, bạn sẽ chọn cái nào?

*Mình đoán điểm mà tác giả nói ở đây là điểm thi đại học

Nếu là trước kia, Đồng Vận chắc chắn sẽ không chút do dự mà chọn 750 điểm.

Nhưng sau khi ra ngoài xã hội rồi cô mới chân chính cảm nhận được có tiền tốt đến mức nào.

Dù cho lương một năm có được theo tiêu chuẩn là 20 đến 30 vạn thì tiết kiệm lắm cũng phải 20, 30 năm sau mới tích góp đủ 750 vạn.

Trước kia, nhiều người nói Đồng Vận xinh đẹp, đàn ông theo đuổi cô cũng không ít.

Nếu như Đồng Vận đồng ý thì đã không phải quá chật vật.

Nhưng cô vẫn luôn khờ dại muốn tự mình phấn đấu.

Kết quả là không có gia thế bối cảnh trong cái thành phố xa hoa này, lại không chịu mở đùi ra, hạ thấp lưng lấy lòng cấp trên khiến cho Đồng Vận lần lượt bị người khác chèn ép.

Sau khi đi vào xã hội, cô gặp phải rất nhiều thứ khiến cô ghê tởm đến đỉnh điểm

Nhưng hiện tại, thứ cô ghê tởm nhất lại là chính mình.

Đồng Vận tắm rửa sạch sẽ, mặc một cái váy ngủ, mang bịt mắt rồi ngoan ngoãn nằm ở trên giường.

Kim chủ còn chưa đến mà cô đã lim dim ngủ.

Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, Đồng Vận cảm giác được ai đó hôn lên cơ thể, suồng sã mà gọi cô là "Vận Vận".

Điều này khiến cho cô nhớ tới Tả Khuyết, trái tim đột nhiên đau xót.

Người nọ hôn lên thân thể của Đồng Vận, bàn tay to xoa bóp hai nhũ thịt đẫy đà, cái lưỡi ướt nóng đánh vòng quanh đầṳ ѵú rồi ngậm lấy mυ"ŧ hút.

Dục hỏa ở trong cơ thể cô bốc cháy lên, không khí xung quanh cũng bắt đầu sôi trào.

Đồng Vận "ưm" một tiếng, đĩnh đĩnh ngực về phía trước, muốn được nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn.

Người đàn ông cười khẽ, môi lưỡi di chuyển tới lui, xẹt qua bụng nhỏ, đi tới nơi riêng tư của cô.

Đồng Vận là Bạch Hổ.

Trước kia mỗi lần cùng Tả Khuyết làʍ t̠ìиɦ, anh sẽ đều khen tiểu âʍ ɦộ của cô sạch sẽ xinh đẹp, ấp a ấp úng nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ, vừa trong sáng lại vừa dâʍ đãиɠ.

Cô cũng xem qua bộ dáng tiểu huyệt của mình bị anh thao lộng --

Khe hẹp nhỏ xíu bị côn ŧᏂịŧ thô to căng rộng, huyệt thịt hồng nộn theo động tác rút cắm của cự vật mà kéo ra ngoài, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra thành sợi chỉ bạc, hình ảnh vô cùng da^ʍ mĩ sắc tình.

"Tả Khuyết..." Đồng Vận như bị ma quỷ ám ảnh, đột nhiên nỉ non ra tiếng.

Người đàn ông đang hôn lên phần đùi trong của cô bỗng dừng động tác, cứng đờ hỏi "Cái gì?"

Đồng Vận thanh tỉnh vài phần, "Không có gì."

"Cô vừa mới nói cái gì?" Anh không bằng lòng buông tha mà cúi người, đầu lưỡi chậm rãi liếʍ láp lên miệng huyệt ướt nhẹp, kí©h thí©ɧ tiểu âm đế đứng thẳng, "Nói."

"A! ~" Đồng Vận co rúm lại, bên trong càng lúc càng ngứa, "Em thật sự là chưa nói cái gì hết... A ~ tiểu da^ʍ huyệt rất ngứa, thật muốn ~"

Cô tự nhận mình là một tình nhân đủ tư cách, đủ tiêu chuẩn, vừa dâʍ đãиɠ vừa ngọt ngào.

Nhưng hình như kim chủ baba lại không cho rằng như vậy.

Chiếc giường bỗng nhẹ đi, Đồng Vận nghe được tiếng tủ đầu giường bị người ta mở ra rồi đóng lại.

Chỉ trong chốc lát, giường lớn lại lún xuống, kim chủ baba đã trở lại, đưa vào tay cô một cây gậy, "Muốn đúng không? Tự mình chơi."

Đồng Vận có chút ngốc.

Kim chủ baba giúp cô ấn nút bật, âm thanh ong ong vang lên khiến da đầu cô tê dại.

Không phải Đồng Vận chưa từng thử chơi những đồ chơi như này, chỉ là trước kia đều do Tả Khuyết dùng để trêu chọc cô.

Hiện tại, để cô tự mình chơi, lại còn có người khác nhìn...

Quá xấu hổ.

"Không phải cô nói tiểu huyệt rất ngứa, rất muốn sao?" Người đàn ông trầm giọng nói, bắt lấy tay cô, đưa cây gậy sát vào nơi riêng tư.

Máʏ яυиɠ liên tục chấn động, mặt trên của nó được bao phủ bởi những hạt nhỏ kí©h thí©ɧ lên hoa huyệt ẩm ướt cùng âm đế mẫn cảm.

"Không được..." Đồng Vận tránh trái tránh phải nhưng vẫn bị máʏ яυиɠ làm cho sảng khoái bất kham, hai chân kẹp lấy cánh tay hữu lực của anh.

"Như vậy mà vẫn còn ngứa?" Anh hỏi.

Lúc này Đồng Vận chỉ biết kêu da^ʍ "A a", cô muốn đẩy cây gậy ra lại bị kim chủ baba chế trụ hai tay lại.

Tiếng nước dính nhớp vang lên, người đàn ông khẽ châm chọc: "Sướиɠ không?"

Đồng Vận thẹn thùng vặn vẹo eo mông điều chỉnh góc độ, bỗng dưng kim chủ baba cắm máʏ яυиɠ vào nhục huyệt.

"A! ~ không... Đừng ~ không cần cái này ~" cô nhíu mày rêи ɾỉ, hạ thể bị đùa bỡn không ngừng truyền đến kɧoáı ©ảʍ, tê tê dại dại.

Đầu máʏ яυиɠ đầy hạt đỉnh chính xác vào điểm G của cô, nhanh chóng chấn động lên.

Đồng Vận chịu không nổi, tay nhỏ nắm thật chặt gậy rung khiến khớp xương trở nên trắng bệch

Đúng lúc cô sắp lêи đỉиɦ thì anh lại rút máʏ яυиɠ ra ngoài, "Không cho cao trào."

Đồng Vận:?!

Thật muốn mắng người.

Tả Khuyết: ĐM, rốt cuộc người phụ nữ này có còn có thích mình hay không? Thật là phiền muốn chết (# ̄~ ̄#)

Đồng Vận: ĐM, sao kim chủ này lại khó hầu hạ như vây? Thật là phiền muốn chết (# ̄~ ̄#)

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~