Chương 27

Chương 27: Không phải kim chủ nào cũng như Tả Khuyết.

Editor: boobannana 🍌

------

"Buổi tối ngày hôm đó, em đã hỏi anh, em có chỗ nào tốt?.... Em thì có chỗ nào không tốt chứ? Lớn lên xinh đẹp, dáng người đẹp, tính cách cũng rất tốt, trù nghệ không tồi, công phu trên giường cũng lợi hại... Có năng lực làm việc vững chắc, kinh tế độc lập, còn đặc biệt thông minh chăm chỉ, hoàn toàn có thể giành được học bổng."

"Bạn bè của em, giáo viên trong trường, còn có các bạn nhỏ mà em dạy đều rất thích em. Đặc biệt là anh, anh thích em nhất."

"... Không phải những học sinh cao trung mà em dạy đã có tiến bộ rất lớn sao? Thi đại học môn toán học tận 140 điểm! Ha ha, mẹ của cậu nhóc mập mạp kia đúng là trâu bò, cư nhiên còn có thể làm một cái cờ khen thưởng lớn mang đến tận trường tặng cho em..."

"Anh hiểu rằng hai nhà chúng ta chênh lệch rất nhiều, nhưng em cũng biết mà, anh không quan tâm những thứ này... Ba mẹ anh cũng không để bụng, bọn họ chỉ biết anh có một cô bạn gái vừa thông minh xinh đẹp vừa chăm chỉ, có ý chí cầu tiến, so với người khác đều vui vẻ hơn..."

"Vận Vận, anh biết em vẫn luôn cố gắng, kỳ thật, anh cũng nỗ lực để cho em cảm giác an toàn. Chỉ là vẫn thấy thiếu chút gì đó... Em thật sự rất tuyệt vời, rất ưu tú, chính là thiếu chút tự tin..."

"...Vận Vận, nhân sinh của chúng ta không chỉ có "trả giá" và "hồi báo", còn có "tiếp thu" và "hưởng thụ" nữa. Anh cho em, chỉ là thuần túy muốn cho em mà thôi, cũng không nghĩ muốn lấy thứ gì từ em... Đương nhiên khi em tặng lễ vật cho anh, anh rất vui vẻ..."

"...Nói nhiều như vậy cũng không biết em có nghe được hay không, còn sợ em không cẩn thận mà xóa mất. Nếu em nghe được rồi thì trong khoảng thời gian anh không thể làm bạn với em mà em nhớ anh, có thể lấy ra nghe một chút. Nếu em nghe chán rồi thì chờ anh trở về, anh sẽ lại làm trò trước mặt em, khen em thêm một lần nữa."

Nhưng Đồng Vận vẫn không thể chờ đến lúc Tả Khuyết trở về.

Thời điểm phát hiện đoạn ghi âm này, cô đã cùng anh chia tay được hai tháng.

Lúc ấy Đồng Vận đã khóc rất nhiều, còn xin nghỉ để xuất ngoại đi tìm Tả Khuyết, nhưng đơn xin nghỉ lại không được phê duyệt.

Vì thế, cô quyết định nộp đơn từ chức, ngay cả tiền lương cũng từ bỏ, mang theo hành lý lên phi cơ xuất ngoại.

Đồng Vận ở ngoại quốc tìm Tả Khuyết hơn một tháng.

Thật là thần kỳ.

Trước kia khi cùng anh ở bên nhau, chỉ cần giơ tay là có thể với tới.

Nhưng sau chia tay, mặc cho cô tìm kiếm cật lực như thế nào thì vẫn không thể tìm được anh.

Một cơn mưa phùn mê mang sau giờ trưa, Đồng Vận đứng dưới mái hiên của cửa hàng bên đường tránh mưa, xuyên qua cửa kính, cô có thể thấy được những người ngồi ở trong quán cà phê.

Cô bừng tỉnh nhớ tới lần đầu mình gặp anh.

Nếu không phải do Hoa Trĩ giật dây bắc cầu thì cô căn bản không có khả năng tiếp xúc với Tả Khuyết.

Sau đó một thời gian, túi tiền dần cạn kiệt, Đồng Vận thật sự không còn cách nào ở nước ngoài nữa, đành phải về nước.

Đoạn ghi âm này cô đã nghe không biết bao nhiêu lần.

Cô rất muốn chính tai nghe mình được anh khen cô

Rất muốn.

Nhưng hiện tại, cô không thể nào tiếp tục nghe đoạn ghi âm này nữa.

Tuổi thanh xuân rực rỡ đã qua, người bạn trai ôn nhu trong năm tháng kia hoàn toàn bị cô xóa sạch.

Đồng Vận thút tha thút thít nức nở khóc gần nửa tiếng đồng hồ mới từ trong bi thương hoàn hồn lại.

Click mở WeChat, hai tiếng trước kim chủ ba ba đã gửi cho cô mấy tin nhắn.

...:[ Trong phòng có quần áo nữ, túi xách, giày, mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm gì đó, đều là đồ mới hết, cô cứ tùy tiện dùng. ]

...:[ Chắc là lúc cô thức dậy đã đến giờ ăn cơm trưa rồi, trong tủ lạnh có nguyên liệu tươi, cô có thể tự mình làm, cũng có thể gọi điện thoại kêu người tới. ]

Anh gửi một số di động tới, còn hỏi số thẻ ngân hàng của cô.

...:[ Đúng rồi, Mục Mục ở phòng bên cạnh, nếu cô không biết đường thì có thể tìm nó, dù sao thì so với cô, nó cũng thông minh hơn (🙂) ]

Đồng Vận:...

Cô cũng không muốn nhờ vả con chó đó.

Đồng Vận gửi số thẻ ngân hàng cho anh rồi hỏi: [ kim chủ nào cũng săn sóc người khác như vậy sao? ]

...:[ Không phải kim chủ nào cũng như XX. Dù sao thì so với tượng tượng của tôi thì cô vẫn có thể coi là ngủ được (🐷) ]

Nói đến "Ngủ", anh lại gửi cho cô một số tiền.

Nhìn thấy số tiền trên màn hình, Đồng Vận tạm thời tha thứ cho hành vi xấu xa của kim chủ baba khi so sánh chính mình với heo, trả lời: [ So với tưởng tượng của tôi thì anh cũng coi như là có khả năng (🙂)...còn nữa XX là ai chứ? ]

...:[ bí mật. ]

Một kim chủ thần thần bí bí.

Dù sao thì cô cũng không có hứng thú tìm tòi nghiên cứu anh ta.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~