Ba Đứa Trẻ

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Em sẽ viết truyện 3 đứa trẻ tại đây và bản full, ae nhớ coi bản cập nhật nhé. Chuyện được kể lại bởi những con người chứng kiến. Trân trọng, thân ái và quyết thắng.
Xem Thêm

Chương 1
#baduatre

Trưa hôm ấy, cả xóm xôn xao chuyện ba đứa trẻ bị mất tích...

Câu chuyện xảy ra ở 1 xóm nhỏ thuộc năm xã cù lao huyện Thanh Bình - Đồng Tháp, gần nhà Dượng ba em, thuở bé em thường hay xuống chơi, tụi nhỏ trong xóm nghịch lắm, hay bày trò chơi nhà chòi, mùa nước thì khỏi nói, chúng nó ngịch nước bẩn cả ngày, dù phụ huynh có mắng hay roi đòn thì chúng nó vẫn mỉm cười mà lẩn trốn để đùa vui. Cái con kênh nhỏ, nằm sát với mặt đường, cách chừng mười mét hoặc xa hơn trăm mét sẽ có cây cầu khỉ bắt qua sông, gia đình hay hàng xóm nào khá giả sẽ chung tay làm cây cầu ván to hơn, hoặc sẽ làm cầu đúc vững chải. Dưới dòng kênh thuở đó sâu lắm, xung quanh lại ưa có lục bình trôi dạt, tùy theo mùa nước nổi hay mùa khổ, con nước sẽ trôi nhanh hay chậm, sâu hay cạn.

Trở lại với câu chuyện, trưa hôm ấy, đã quá giờ cơm mà chưa thấy tụi nhỏ trở về nhà, mẹ của chúng lần lượt ra đi kiếm với cây roi tầm vông trên tay, định bụng sẽ cho mỗi đứa 1 cây vào đít tội đi chơi quên cả giờ giấc ăn cơm. Tuy nhiên, sau hơn 30 phút tìm khắp ngõ ngách trong xóm, mà tụi nhỏ biệt vô âm tính, vừa giận con vừa lo lắng, mẹ chúng nó về nhà nhờ thêm hàng xóm và dòng họ tìm giúp.

Trưa hôm ấy, cả xóm xôn xao chuyện ba đứa trẻ bị mất tích. Họ chia nhau ra để đi tìm ở làng trên, xóm dưới hy vọng tụi nhỏ ham vui đi chơi xa. Mọi nổ lực tìm thấy từng đứa một đều rơi vào bế tắc, có ý kiến cho rằng tụi nó ra đồng chơi rồi, cả đám người lại túa ra đồng tìm, vừa đi vừa kêu tên tụi nhỏ mong rằng chứng sẽ nghe và đáp lại những lời gọi đó.

"Tụi bây ơi, về gấp..." tiếng thở gấp của một người phụ nữ trác tuổi năm mươi, kèm theo tiếng kêu lên là những tiếng nấc nơi cổ họng. " Tao..tao..vừa nhìn thấy đôi dép lạ nơi gần con kênh ở phía trên nè...về xem phải của tụi nhỏ không. Trời ơi là trời !!!" Mọi người tá hỏa, quýnh quáng chạy một mạch về nơi mà cụ bà đã tìm ra được đôi dép lạ nơi đầu bờ kênh.

"Đúng là dép của con tôi rồi trời ơi...con ơi là con huhu" - tiếng khóc của một người phụ nữ. Cô ngã quỵ xuống mà ôm lấy đôi dép, mặt đầy những giọt nước mắt đau khổ, và thế là người nhà của cô ấy cũng sụt sùi và khóc theo. Những người hiếu kỳ đứng xem cũng không khỏi chua xót cho cảnh tượng đang chứng kiến. Một ông bác, tuổi đã cao lên tiếng:" Thôi, chúng mày khóc lóc cái gì nữa, lo mà xuống dưới kênh ( ở miền tây đọc là kinh nhé các bác - về sau em sẽ viết thành kinh ), mò xác chúng nó lên cho đỡ phải chịu cái lạnh dưới đó, và cũng đừng cho chúng nó phải làm mồi cho lũ cá nhỏ " - ông vừa nói vừa lau vội nước mắt.

Những thanh niên trai tráng được gọi về ( họ đi làm ngoài đồng, không xa ở nơi đó mấy ), chia thành 2 tốp, một tốp lên cửa kênh phía đầu sông bơi xuồng, căng lưới tìm dài về, một tốp xuống dưới chỗ tìm được dép đứa nhỏ cách 1km tìm dài lên. Họ hy vọng sẽ tìm thấy được nhanh chóng xác tụi nhỏ ( có đến ba đứa đi chơi cùng với nhau và hôm nay mất tích cả ba ), nhiều người vẫn không tin tụi nhỏ bị té xuống kênh mà chết. Bốn chiếc xuồng chạm mặt nhau mà vẫn không thể tìm thấy được chúng nó. Mặc dù đã dùng lưới để mò tìm rồi. Một người tlđàn ông trong đám đông lên tiếng: " Có thể mấy đứa nhỏ để quên đôi dép chỗ này rồi lại đi đâu chơi, chứ nếu đã té xuống đây thì ắt phải dính vào lưới " - những tiếng khóc ban nãy giờ chỉ còn lại tiếng thút thít khe khẽ khi nghe được câu nói này. Tùy nhiên chưa được 5 phút hoàn hồn, thì lại là cụ bà tìm thấy đôi dép ban nãy hô lên:" Kìa kìa...tụi mày ơi...tao vừa thấy cái gì đó vừa nhô lên lúc nãy, dưới đống lục bình kia kìa" cụ vừa nói vừa chỉ tay xuống đám lục bình đang bồng bềnh kia.

Các thanh niên lúc nãy đi tìm cau có:" Làm quái nào mà có được, chẳng phải lúc nãy tụi con vừa đi qua đám lục bình đó còn gì? " - cụ bà thều thào không nói như người mất hết sức:" Tụi...mày...xuống...tìm...đi, tao có linh cảm không tốt.." - thế là cả bốn người nhảy xuống. Bây giờ, trời đã về chiều, những ánh nắng gắt không còn nữa, trời nổi mây đen kịt, báo hiệu cho một cơn mưa lớn sắp đến. Ở dưới con kênh, những người trong nhóm tìm thi thể tụi nhỏ đang hụp lặn từng đợt và...

"Con tìm thấy tụi nó rồi !! Trời ơi là trời. Cả ba đứa...chết tại một chỗ, huhu... !!" - anh thanh niên mặt mày trắng bệch, trồi người lên thông báo cho cả xóm biết. Tiếng khóc vang lên, ai oán cả bờ kênh tại xóm nhỏ nghèo nàn.

Ba đứa trẻ, ôm nhau cùng chết !!!!

Thêm Bình Luận