Ba Đứa Trẻ

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Em sẽ viết truyện 3 đứa trẻ tại đây và bản full, ae nhớ coi bản cập nhật nhé. Chuyện được kể lại bởi những con người chứng kiến. Trân trọng, thân ái và quyết thắng.
Xem Thêm

Chương 2
#baduatre

#chap2

...

Không còn nghi ngờ gì nữa, ba đứa nhỏ đã bị đuối nước mà qua đời. Những khuôn mặt lặng đi đau đớn, những tiếng khóc bi ai hòa lẫn những lời trách cứ đến não lòng: " Con ơi là con, sao con lại bỏ mẹ mà đi hả con...", " Là tại mẹ không tốt, mẹ không bảo vệ được con, huhu..", những bà mẹ đáng thương ngồi sụp xuống bên cạnh nhau, tự đấm vào ngực mình như tự trách bản thân.

Những đám mây đen lũ lượt kế đến, gió bắt đầu thổi mạnh hơn, bây giờ cũng hơn 4h chiều rồi, ba manh chiếu tơi đã được trải sẵn, chỉ còn chờ thi thể của ba đứa trẻ được đưa lên. Cụ bà - người phát hiện ra nơi tụi nhỏ nằm, bỗng dưng quýnh quáng la lên:" Tụi bây, khoang đã, có cái gì đó đang tiến đến bọn mày kìa !!!". Cả bốn thanh niên giật mình, vội vàng bơi về phía bờ, một người đàn ông lật đật chạy đi lấy cây sào dài có đầu nhọn phía trước ( như cây chỉa một - bác nào ở miền tây sẽ biết ), nhanh chóng chạy đến đâm thật mạnh vào vệt đen ở dưới con kênh.

"Rầm..." - một tiếng sét vang lên khiến cả đám đông giật mình, bỏ chạy. Người thì đi về nhà chằng néo lại đồ đạc, buông tấm bạt xuống che mưa, người thì về lo cho con nhỏ không dám nấn ná ở lại đây nữa.

Cái cây sào đâm thẳng xuống vệt đen dưới con kênh, người đàn ông cảm nhận được dường như mình đâm vào cơ thể người thì phải, ông run run tay, miệng lắp bắp :" Đến...đến giúp tao bây ơi, hình như...hình như...tao đâm phải người rồi !!" - hai thanh niên trong đội tìm xác vội vàng đến giúp người đàn ông đang đứng trơ ra vì sợ, nhấc cây sào lên, "ồ nó nặng thật" - cả hai cùng đồng thanh nói. Không quá lâu, người thứ ba phóng nhào xuống nước, tiếp một tay nơi ngọn sào, thì ra, một khúc cây vô tình trôi vào thôi. Mọi người ở trên bờ thở phào nhẹ nhõm, riêng cụ bà linh tính có chuyện chẳng lành, nên vội vã quay về nhà cụ. Sau 30phút vật lộn dưới nước, ba thi thể được đưa lên bờ, tiếng khóc lại bắt đầu vang lên.

Bình, An và Nhung ( em thay đổi tên nhé các bác ), thứ tự cái tên của từng đứa. Thằng Bình đứa lớn nhất vừa tròn 5 tuổi, thằng An và con Nhung mới lên 3 thôi. Nhìn vào những khuôn mắt trắng bệch, đôi tay chúng nắm chặt lấy nhau, lạnh ngắt, làn da tím lại với đầy những vết bầm dưới đôi chân, nhìn kỹ lại, hình như tụi nó bị nắm chân. Thôi đúng rồi, cái dấu tay in hằng dưới chân của cả ba đứa, không còn nghi ngờ gì nữa, bọn nhỏ bị ma da nắm.

Mẹ của chúng nó, vật vờ bên hai người giúp kè, đến bên thi thể. Nước mắt rơi lã chã, miệng run lên bần bật, ôm lấy chúng nó. Những người bên ngoài khuyên can, và kéo ba người ra. Ông cụ già nhất xóm lên tiếng:" Thôi, tụi mày cũng đừng đau buồn quá mà không tốt, nhanh chóng mang xác chúng nó về mà an táng đàng hoàng " - thấy cụ nó chí phải, sáu thanh niên khiêng chiếc chiếu tơi có thi thể của những đứa trẻ tội nghiệp về nhà chúng nó.

Từng người lũ lượt kéo đến ba ngôi nhà kề bên có ba đứa trẻ vừa mới đuối nước mà qua đời. Có người đến tiếp, có người hiếu kỳ đến xem...nhưng dù họ đến vì mục đích gì thì tất cả đều mang lòng thương cảm dành cho ba gia đình nhỏ. Bảng cáo phó đã viết xong, người thì lo che bạt phủ lên phía trước nhà vì sợ mưa đổ sẽ khó khăn cho việc làm lễ tang, người ra phía sau phụ nấu đồ ăn cho khách đến viếng. Nhưng, vẫn còn đó ba khuôn mặt thẫn thờ của ba người mẹ bên thi hài của ba đứa con trẻ khờ dại còn cái tuổi ăn tuổi học, vẫn còn quá nhỏ để ra đi. Không khí tang thương nặng nề bao trùm xuống cái xóm nhỏ vắng vẻ ở miền quê.

Những cụ già làng cũng đến để truyền kinh nghiệm trong tang lễ cho gia đình, họ ngồi ôn lại chuyện vừa rồi, bởi lẽ quá nhiều chuyện không thể nào tin được trước mắt, những câu hỏi mà chẳng bao giờ tìm được lời giải: tại sao lưới được căng ra hai bên lại không "dính" vào xác chúng nó, tại sao" thứ đen đúa" bị người đàn ông đâm vào lại chỉ là khúc gỗ?

Gió bắt đầu thổi mạnh hơn và....

Thêm Bình Luận