Chương 3

Ninh Dung nói xong lời này, lẳng lặng chờ đợi bên kia trả lời, cô nghe thấy nhịp tim đập của mình càng trở nên dồn dập hơn, hô hấp cũng đều nghẹn lại.

Bên kia trầm mặc mấy phút, lâu đến mức Ninh Dung đều cho rằng Trương Bạch Nguy đã cúp điện thoại rồi, cuối cùng anh cũng lên tiếng: "Xin lỗi, bạn học Ninh, thầy không thể đến được."

Là kết quả nằm trong dự liệu.

Nhưng cô vẫn khó che giấu được sự mất mát trong lòng.

Ninh Dung miễn cưỡng cười cười: "Biết rồi."

Nói xong, cô cúp điện thoại trước, cô rất rõ ràng, Trương Bạch Nguy là một người rất biết giữ khoảng cách. Với thân phận và nghề nghiệp này của anh, với bối cảnh mà cô đã nghe được về nhà anh, anh rất có giáo dưỡng, học vấn rất cao, đến đây dạy học hoàn toàn là vì yêu thích.

Nhưng Ninh Dung rất muốn biết, kéo anh từ trên bục giảng xuống làm thần tử dưới váy cô, sẽ có cảm giác như thế nào.

Bình thường, anh luôn trưng ra dáng vẻ nho nhã lịch sự, đối với ai cũng đều hòa ái dễ gần. Nhưng đối với ai cũng đều duy trì một khoảng cách rất an toàn, trên người anh có một loại khí chất cấm dục nồng đậm, đạm mạc.

Một người quá xuất sắc, khó mà với tới.

Ninh Dung muốn kéo anh xuống, khiến anh mất khống chế vì mình. Có điều, chuyện này không thể vội vã được, phải giải quyết từ từ.

Ninh Dung ngủ ở nhà một ngày. Hôm sau, chính là sinh nhật mười tám tuổi của Ninh Dung. Lúc đầu, cô dự định sẽ đón sinh nhật ở nhà, nhưng Du Tu nói muốn nhân cơ hội này để chơi với đám bạn bè xấu một chút. Cuối cùng, họ quyết định đặt trước phòng ở quán bar.

Người chi tiền đương nhiên chính là Du Tu có điều kiện gia đình khá giả. Ninh Dung rất thích chơi, cô học hành không giỏi, bạn bè chân thành thì chỉ có mỗi Du Tu, trái lại bạn xấu thì có cả một đống lớn.

Ninh Dung với đám người đi ăn xiên bẩn trước, lúc chín giờ mới di chuyển đến quán bar.

Bọn họ đặt một căn phòng không đắt lắm, đồng thời còn gọi rất nhiều rượu.

Ninh Dung chơi rất táo bạo, uống rượu, oẳn tù tì, ca hát, nói chuyện tục tĩu, quả thực dễ như trở bàn tay. Đám người hi hi ha ha trong phòng, quậy hai ba tiếng đồng hồ, Ninh Dung uống hơi nhiều, liên tục chạy vào nhà vệ sinh.

Vào lúc không biết là lần thứ mấy cô đi vệ sinh, vừa mới từ nhà vệ sinh bước ra, đã gặp phải một người con trai xa lạ, tóc nhuộm đỏ đứng ở đối diện.

Người con trai đánh giá cô vài lần, thấy cô say đến bước chân lảo đảo, đứng cũng không vững, suýt chút thì té ngã. Gã có "lòng tốt", tiến đến giữ chặt tay của cô, tay còn lại thì thừa cơ ôm lấy cái eo nhỏ của cô, nở một nụ cười xấu xa: "Ồ, bé gái từ đâu ra thế này, dáng vẻ thật là xinh đẹp, chuốt say một mình ư? Hay là, chơi một chút với anh đây đi, anh đây sẽ cho bé biết được chỗ tốt của việc làm phụ nữ?"

Ninh Dung chẳng có chút sức lưc nào, yếu ớt mắng một tiếng: "Cút mẹ mày đi, cút."

"Tính tính mạnh mẽ thật đấy." Người con trai nói, sau đó đưa tay sờ mông cô một cái.

Ninh Dung cảm nhận được bàn tay bẩn thỉu kia đặt lên mông của mình, cau mày, trở tay tát một cái lên mặt của người con trai kia. Nhưng cô say quá, cái tát đánh ra chẳng có chút sức lực gì, trái lại còn trông giống đang tán tỉnh hơn.

Điều này khiến người con trai càng thêm hưng phấn, càng làm càn hơn nữa, hai tay ôm eo của cô, bàn tay hướng xuống, xoa bóp cái mông nhỏ tròn múp míp của cô.

Ninh Dung không giãy dụa được, chỉ có thể không ngừng mắng chửi. Người con trai kia hoàn toàn chẳng để tâm, nghĩ thầm một cô gái như cô ăn mang tất đen đi đến một nơi như thế này, không chừng chính là bán d*m. Uống thành thế này rồi, mình không chiếm tiện nghi, cũng sẽ có những người khác đến nhặc xác mà thôi.

Nghĩ như vậy, gã liền ôm cô muốn kéo vào trong nhà vệ sinh nam. Muốn hưởng thụ tại chỗ một chút, dù sao gã cũng không có tiền đưa cô đến khách sạn để mướn phòng.

Ninh Dung phát hiện ra rằng gã đang kéo mình vào nhà vệ sinh nam, cô vừa căng thẳng, vừa hoảng sợ hét to: "Mẹ kiếp, buông bà ra nào..."

Giọng nói sau khi say rượu cũng yếu ớt.

Người con trai hoàn toàn không hề thay đổi hành vi của mình.