Chương 8

"Tiểu Trúc rất thích ông nội của Ninh Ninh." Tống Yên Bình cười nói: "Ninh Ninh điềm đạm nho nhã giống ông nội nó, Nguyệt Nguyệt với Tử Hàm thì thích náo loạn hơn."

Người chơi bài nói: "Đứa trẻ nào không náo loạn chứ? Ít nhất thì Tiểu Trúc còn ngoan ngoãn hơn nhiều so với con nhà tôi, tôi hét đến khản cả cổ mà nó vẫn điên điên rồ rồ ở bên ngoài."

Tống Yên Bình cong khóe môi nói: “Con tôi đang phát điên ở nhà người ta kia kìa. Nếu chúng tôi không đến nhà anh Hạ đón nó thì có lẽ tối nay nó không biết đường về luôn."

Không ai hiểu con gái bằng mẹ, mẹ cô đã đoán đúng.

Tuyết Trúc sắp vào lớp 1 của trường tiểu học nên không bị bài tập hè ràng buộc, Hạ Tranh Nguyệt sắp vào lớp 10 nên vừa hay cũng không có bài tập.

Người ta có thể tưởng tượng những người không có bài tập hè tụ tập với nhau sẽ điên rồ đến mức nào.

Hai người họ chơi cả ngày, tối rồi mà Tuyết Trúc cũng không muốn về nhà.

Tuyết Trúc nghĩ rằng nhà Hạ Tranh Nguyệt thú vị hơn nhà cô gấp trăm lần.

Không chỉ bởi vì phòng của cô ấy được dán đầy những tấm poster xinh đẹp của các nhân vật hoạt hình.

Mặc dù cô và cô ấy đều thích xem phim hoạt hình, nhưng cô thích các nhân vật trong phim hoạt hình ngắn ngủn, trong khi cô ấy lại thích các nhân vật tay chân dài ngoằng, đôi mắt to chiếm nửa khuôn mặt, điểm sáng trong mắt còn sáng hơn cả bóng đèn, ở ngoài đời mà có người nhìn như thế này thì chắc chắn sẽ dọa chết người mất.

Hạ Tranh Nguyệt không chỉ thích mà còn vẽ được những nhân vật đẹp như vậy, Tuyết Trúc nghĩ nếu mình có thể lấy tranh của cô ấy làm bài tập mỹ thuật nộp cho giáo viên thì chắc chắn sẽ được 100 điểm.

Có Tuyết Trúc làm chứng, Hạ Tranh Nguyệt đã tỏ tình với Rukawa Maple trên TV vô số lần.

Bộ đĩa VCD Slam Dunk 100 tập này có giá hơn 100, Hạ Tranh Nguyệt đã xem nó từ đầu đến cuối không bỏ sót một giây nào.

Tiếc là xem đến tập cuối cũng không xem được giải thi đấu toàn quốc, vì vậy Hạ Tranh Nguyệt đã tiết kiệm tiền và dự định mua tiếp sau khi phần thứ hai ra mắt.

Chú Hạ đến và nói rằng chú muốn xem tin tức, Hạ Tranh Nguyệt tắt VCD trong luyến tiếc, đành phải đưa Tuyết Trúc về phòng mình chơi.

Hạ Tranh Nguyệt gục xuống giường không muốn nhúc nhích, Tuyết Trúc kéo tay cô ấy nói muốn chơi một trò chơi.

"Em muốn chơi cái gì?" Hạ Tranh Nguyệt uể oải hỏi.

Tuyết Trúc nói: "Em muốn chơi đóng vai."

Hạ Tranh Nguyệt ghét trò trẻ con nên cố tình nói: "Vậy chị sẽ đóng vai mẹ, em sẽ đóng vai bố."

Tuyết Trúc không đồng ý: "Em không muốn đóng vai nam, em muốn đóng vai mẹ."

Hạ Tranh Nguyệt cười đắc thắng: “nghiêm túc" tranh giành với em: "Chị cũng không đóng vai nam. Vậy thì chúng ta đừng chơi nữa."

Tuyết Trúc lấy lý do mình còn nhỏ: "Chị cao hơn em, chị đóng vai nam đi."

"Tại sao chứ, như vậy không công bằng chút nào." Hạ Tranh Nguyệt nói thêm: "Chị lớn hơn em nên chị chắc chắn cao hơn em rồi."

Hai chị em lập tức cãi nhau vì phân vai, đến nỗi ông Hạ phải gõ cửa hỏi xem có chuyện gì, hai chị em lại đồng thanh bảo không có gì, đợi ông ấy đi ra rồi lại tiếp tục nhao nhao.

"Vậy em không muốn đóng vai nam, chị cũng không muốn đóng vai nam, thì chúng ta đừng chơi nữa." Hạ Tranh Nguyệt buông thõng tay xuống tỏ vẻ tiếc nuối: "Hay là chị dạy em làm động tác "Nhân danh Mặt Trăng, ta sẽ trừng trị ngươi" nhé?"

Tuyết Trúc bất ngờ trở nên bướng bỉnh, cô muốn chơi đóng vai thì nhất định phải chơi đóng vai.

"Vậy em sẽ đi kiếm con trai đóng vai bố!"

"Chờ đã!"

Hạ Tranh Nguyệt không gọi kịp, chỉ có thể nhìn Tuyết Trúc lao đi với đôi chân ngắn cũn cỡn của cô.

Chẳng mấy chốc, hai cậu con trai đang xem TV ở nhà được gọi đến phòng của Hạ Tranh Nguyệt.

Ba người bọn họ đều lớn hơn Tuyết Trúc rất nhiều, trong lúc chơi họ cũng sẵn sàng nhường Tuyết Trúc, Tuyết Trúc thích cảm giác được anh chị cưng chiều hơn là đi gây ồn ào với những đứa trẻ cùng tuổi.

Khi hai cậu con trai được gọi đến cũng không biết mình được gọi đến để làm gì.

Cho đến khi đạo diễn Bùi bắt đầu phân vai cho họ.

“Em đóng vai mẹ, chị Nguyệt Nguyệt đóng vai con gái." Đạo diễn Bùi lại nhìn hai cậu con trai: “Anh Tử Hàm, trước đây anh luôn đóng vai bố, cho nên lần này anh đóng vai con trai, anh Ninh Ninh đóng vai bố."

Nếu biết trước là đến chơi đóng vai thì họ thà ở nhà xem TV tiếp.

Hai cậu con trai nghĩ vậy.

***

Khi gần đến mười giờ, cuối cùng Tống Yên Bình cũng chơi xong và đến đón Tuyết Trúc về nhà.

Ông Hạ ra mở cửa.

"Tiểu Trúc vẫn còn chơi à?"

"Nó đang ở trong." Ông Hạ nói: "Tử Hàm với Ninh Ninh cũng ở đây, tôi vừa bổ một quả dưa hấu, cô vào đây ăn đi."

Tống Yên Bình lắc đầu: "Tôi không ăn đâu, đã mười giờ rồi, tôi phải đón Tiểu Trúc về nhà ngủ."