Chương 26

Trong thoáng chốc tôi bị anh làm cho dao động, cười nhìn đi chỗ khác.

“Vậy anh vẫn sẽ tiếp tục chờ sao?”

Tần Mộ Thanh không trả lời, giống như không nghĩ tới tôi vẫn chưa nói hết.

“Có lẽ mẹ tôi nói đúng, tôi còn quá nhỏ, tính cách chưa trưởng thành, tôi thích một người, nhưng từ trước tới nay chưa từng nghĩ tới sẽ kết hôn.”

Tình cảm giữa tôi và Tần Mộ Thanh, từ trước tới giờ thì tình cảm của cả hai đều không giống nhau.

Anh ta muốn, là một mối quan hệ ổn định lâu dài, cũng có thể nói là một người vợ, một mái nhà.

Mà lúc này tôi muốn chỉ là một người bạn trai.

“Tôi thậm chí còn không xác định được, thích anh có phải là do nhất thời động tâm không.” Tôi thẳng thắn, cười nói, “Suy cho cùng thì anh sẽ như vậy.”

Tần Mộ Thanh cũng lạnh nhạt: “Ừm, em không thích bị động tiếp nhận.”

Tôi khẽ ngẩng đầu lên nhìn về phía mặt trời: “Là bị động, nhưng cũng thật sự là động tâm.”

Trêu chọc tôi là anh đã có âm mưu từ lâu rồi, dạng người như anh , đừng nói là tôi mà còn rất nhiều cô gái khác cũng khó mà có thể chống cự được.

Thế nên trong lòng tôi vẫn băn khoăn, giữa tôi và anh ta không bình đẳng, anh giỏi về khống chế, chiếm quyền chủ động, mà tôi chỉ có thể là chống cự rồi chấp nhận.

Có lẽ vẫn là lòng tự ái.

Tôi muốn tự mình đi xác nhận là bản thân có thích một người không, hay là do âm mưu của anh ta, từng bước từng bước ép tôi phải thừa nhận.

Tần Mộ Thanh giống như có điều suy nghĩ: “Em thật sự trưởng thành rồi.”

Không còn bị anh nhìn chằm chằm, buộc phải trở thành một cô gái tự lập.

“Giờ anh mới biết à.” Tôi buồn cười, “Bản thân anh đều lớn tuổi rồi, còn nghĩ rằng tôi vẫn là cô bé yếu đuối, nhát gan năm đó à.”

Trong ấn tượng của tôi, đây là lần đầu tiên tôi và Tần Mộ Thanh nói chuyện ngang hàng với nhau, tôi không tùy hứng còn anh cũng không bá đạo, thật tốt.

Tần Mộ Thanh mỉm cười: “Đã nghĩ kĩ rồi?”

“Ừm.” Tôi gật đầu, “Lúc tốt nghiệp ấy tôi là không muốn trở về nước, đã xin vào học viện đào tạo sâu hơn rồi, nhưng không thuyết phục được mẹ tôi, nên liền về nước.”

Tôi cần có thời gian để trưởng thành, để xác định tình cảm của bản thân, để đi gặp người tốt hơn.

Nếu như trước khi gặp được người tốt hơn, tôi vẫn có thể kiên định thoải mái mà chọn Tần Mộ Thanh, vậy thì tôi thật sự xác định rồi, không phải là vì nhất thời bị anh ta mê hoặc.

Tần Mộ Thanh lắc lắc điện thoại di động: "Vẫn sẽ liên lạc chứ?”

“Tôi không nhỏ mọn như thế.”

Hắn nửa đùa: “Vậy em có thể cho tôi ra khỏi danh sách đen không? Gọi đường dài có chút đắt.”

Tôi cười, chuyện này là bản thân tôi đã quên mất.

Năm đó trước khi tôi ra nước ngoài du học, ba mẹ tôi cố ý tổ chức cho tôi một bữa tiệc chia tay, đến tham gia đều là những người bạn thân thiết, cũng có thêm những người không quen.

Chính là lúc đó Tần Mộ Thanh chen vào.

Mùa xuân năm thứ hai tôi đi du học, còn chưa về nhà ăn Tết, nhưng lại nhận được rất nhiều tiền chúc mừng năm mới.

Có một cái không có ghi chú gì hết, chỉ gửi cho tôi một số tiền lớn và nhắn: “Tiền mừng tuổi, chúc mừng năm mới.”

Tôi suy nghĩ cũng không biết là ai, số tiền này nhận không tốt.

Liền lúng túng nhưng lịch sự hỏi một câu: Chúc mừng năm mới, quên mất ghi chú cho ngài, ngài là?

Bên kia trả lời: Tần Mộ Thanh.

Tôi thấy được cái tên này, gần như không nghĩ gì nhiều liền cho anh vào danh sách đen.