Chương 31: Vụ án sát hại hàng loạt nữ sinh ở trường đại học (ba mươi mốt)

Đến dưới lầu ký túc xá, bước chân của Dương Đồng chậm lại.

Tống Lam quay đầu xem nàng “Làm sao vậy?”

Dương Đồng suy nghĩ một hồi lâu: “Có chuyện, tớ cảm thấy phải cùng cậu xin lỗi.”

Tống Lam vẫn luôn biết, Dương Đồng không phải người dễ ngượng ngùng, cô xem bộ dáng ấp a ấp úng của nàng, không khỏi có chút khẩn trương đi lên “Chuyện gì”

Hai người ngồi trên bậc cầu thang dười lầu kí túc xá nữ, ánh trăng cùng đèn đường chiếu vào mặt đất, tựa như phủ thêm một tầng sương.

Dương Đồng “Cậu biết không, ngay từ lúc đầu, tớ thật sự ghét cậu. Trong trường học không phải có tin đồn cậu cùng với thầy Cố yêu đương sao? Tối đêm tiệc đón ban lãnh đạo kết thúc, tớ từ hội trường ra về, thấy cậu cùng Diệp Khôn thân mật, nói nói cười cười, tớ đặc biệt sinh khí.”

Tống Lam đánh gãy lời nói của nàng “Từ từ, ai thân mật cùng cậu ta chứ, dùng từ cẩn thận điểm.”

“Hảo…hảo…hảo…, tớ thấy cậu cùng Diệp Khôn ngọt ngào, ân ái mà đi cùng một chỗ, dựa đến đặc biệt gần”.

Dương Đồng tiếp tục nói, “Cậu a…chính là không biết bộ dáng bản thân cỡ nào yêu ngôn hoặc chúng, giống như cái gì ấy nhỉ….đúng rồi…tựa đắc kỹ… nơi nơi câu dẫn nam nhân.”

Tống Lam “…”

“Ngài tiếp tục.”

Dương Đồng “Tớ khí tạc, liền chụp bức ảnh, sau đó nặc danh gửi cho thầy Cố. Làm cho thầy thấy rõ gương mặt thật của cậu.”

Cố Tu Nhiên từng đem bức ảnh cho cô xem qua. Nàng ngay từ đầu còn tưởng Cố Tu Nhiên tìm người theo dõi nàng, lại tưởng Triệu Hàng phái người bảo hộ nàng, còn từng hoài nghi quá là hung thủ làm.

Dương Đồng cười cười: “Trải qua mấy ngày nay ở chung, tớ phát hiện cậu làm người vẫn là không tồi. Thịnh Xảo thì tâm tư quá sâu, Lưu Tiểu Huyên thì lòng dạ mềm lòng, cậu xem đi, sớm hay muộn, cậu ấy cũng quay lại với tên khốn Quách Lương.”

Tống Lam nhìn thoáng qua ánh trăng, quay lại gõ vào đầu Dương Đồng: “Ngay từ đầu, tớ cho rằng chỗ này của cậu có vấn đề.”

Nàng đứng lên, vươn tay, đem Dương Đồng từ trên mặt đất kéo lên “Kỳ thật, trong chúng tớ, cậu mới là người sống ngay thẳng nhất…”

Quản lý kí túc xá nghe thấy âm thanh nói chuyện ngoài cửa, khoác quần áo, mở cửa cho các nàng vào, muốn mắng lại không thể lớn tiếng, sợ làm phiền đến giấc ngủ của người khác: “Chạy nhanh tiến vào, còn rảnh mà đứng bên ngoài nói chuyện phiếm, gần đây nhiều nguy hiểm, hai cháu không biết sao?”

Tống Lam cười cười “Cảm ơn dì.”

Quản lý kí túc xá đóng cửa lại “Đầu còn đau không?”

Tống Lam ừkm một tiếng “Chính là bị tuột huyết áp, bổ sung tí đồ ăn ngọt, quá một hồi thì tốt rồi.”

“Vậy được rồi, chạy nhanh ngủ đi.”

Ngày hôm sau, Tống Lam là bị Dương Đồng đánh thức. Nàng nhìn thoáng qua đồng hồ: “Này mẹ nó mới 6 giờ rưỡi, Dương Đồng cậu nhỏ giọng điểm.”

Dương Đồng từ toilet nhô đầu ra, trên mặt toàn là bọt sữa rửa mặt: “Tớ một hồi còn phải trang điểm”

Lưu Tiểu Huyên tinh thần tỉnh táo, từ trên giường ngồi dậy “Dương Đồng hôm nay chính là muốn cùng thầy Cố thổ lộ, ai nha, đáng tiếc, tớ không có đăng kí lớp tâm lí học phạm tội.”

Thịnh Xảo cũng nổi lên “Không có việc gì, chúng ta tìm chỗ trống, làm bộ là sinh viên của thầy, không phải hảo sao.”

Lưu Tiểu Huyên nhìn thoáng qua thời khóa biểu của mình: “Thịnh Xảo cậu đi đi, tớ còn có lớp, không có thời gian.”

Dương Đồng dựa vào cửa tolet để lau mặt, một bên nói “Lưu Tiểu Huyên, tiếp tục điêu. Cậu căn bản không có tiết học, có phải hay không Quách Lương hẹn cậu.”