Chương 24: Vụ án sát hại hàng loạt nữ sinh ở trường đại học (hai mươi bốn )

“Tớ nhảy sông, ngay cái chỗ Khương Đàm chết ấy, sau đó bị Phan Vân Phi cứu. Ngày mùa đông, hắn nhảy vào dòng sông lạnh giá, đem tớ cứu thoát khỏi trái tim băng giá, cho tớ hô hấp nhân tạo, cõng tớ đi bệnh viện, đem tớ từ Tử Thần trong tay kéo lại.”

“Hắn giúp tớ đem chuyện này giấu diếm xuống dưới, làm tớ không đến mức trở thành đề tài buôn dưa của người khác. Là hắn nói cho tớ, trên đời này còn có nhiều phong cảnh tốt đẹp, làm ta không cần tìm đến chết. Tớ mệnh là hắn cứu, lại là hắn cho tớ tân sinh, tớ có thể vì hắn làm bất luận cái gì sự.”

Dương Đồng trong mắt tràn đầy nước mắt, đau lòng nói “Ra chuyện lớn như vậy, cậu như thế nào cái gì cũng chưa cùng chúng tớ nói.”

Thịnh Xảo cười một chút “Không có việc gì, đều đã qua.”

Nàng nhìn nhìn Lưu Tiểu Huyên cùng Dương Đồng “Các cậu biết đến, từ năm nhất học kỳ 2 bắt đầu, tớ cùng Hứa Nhã Ni thường xuyên cãi nhau. Bởi vì Hứa Nhã Ni dây dưa Phan Vân Phi, làm hắn thực phiền, cho nên tớ cũng không thích Hứa Nhã Ni.”

“Khi tớ biết Hứa Nhã Ni đã chết, hơn nữa tưởng Phan Vân Phi gϊếŧ nàng thời điểm. Tớ kỳ thật cũng đã làm tốt thay thế Phan Vân Phi gánh tội. Chỉ cần cảnh sát tra được Phan Vân Phi trên người, tớ liền đi tự thú.”

Tay Thịnh Xảo nắm một khối khăn giấy: “Tớ không phải cố ý uy hϊếp cậu ấy cùng tớ ở bên nhau, tớ là sợ, tớ sợ hãi sau khi tớ ngồi tù liền không có bao nhiêu thời gian có thể nhìn thấy cậu ấy.”

Nói hết xong, Thịnh Xảo nhàn nhạt cười một chút “Hiện tại biết người không phải hắn gϊếŧ, tớ thực vui vẻ.”

Chỉ là chỉ sợ, hắn đời này đều sẽ không lại lý nàng.

Lưu Tiểu Huyên hỏi “Cậu tưởng thế hắn gánh tội, hắn biết không”

Thịnh Xảo cực kỳ chua xót mà lắc đầu “Hắn không cần thiết biết này đó.”

Dương Đồng đem bốn cái ly rót đầy bia, cầm lấy trong đó một cái, cử cử “Bọn tỷ muội, làm một cái, nguyện chúng ta về sau không bao giờ phải vì nam nhân khóc thút thít.”

Thịnh Xảo không nhúc nhích, Lưu Tiểu Huyên cũng không nhúc nhích, Tống Lam cũng cũng không nhúc nhích.

Dương Đồng một mình uống xong, tiếc hận nói “Các cậu này mấy người…, sớm hay muộn đều bị nam nhân đùa chết.”

Tống Lam cử xuống tay “Không bao gồm tớ a, tớ chỉ là không có tiện uống bia.”

Lưu Tiểu Huyên hỏi Dương Đồng “Cậu thế nào, chỉ sợ còn lâu mới dám quang minh chính đại tỏ tình thầy giáo đi…”

Dương Đồng đem chén rượu hướng trên bàn dùng sức đặt mạnh:”liền nhanh.”

Trong cục cảnh sát, Triệu Hàng tháo xuống tai nghe, quay đầu hỏi Thiệu Kỳ Phong “Lần trước tiểu Tưởng ăn sinh nhật, Tống Lam uống lên mấy chai bia”

Thiệu Kỳ Phong suy nghĩ một chút “Không nhớ rõ, ta Lam tỷ, tóm lại là ngàn ly không say.”

Triệu Hàng ninh hạ mi, hắn ở máy nghe trộm nghe được rõ ràng, nàng rõ ràng uống lên ly thứ nhất đã bị sặc tới rồi.

Thiệu Kỳ Phong hạ giọng “Lam tỷ không phải nói sao, dị cả tới, không có tiện uống bia.”

Triệu Hàng lắc đầu, như là lầm bầm lầu bầu “Không đúng, nàng không phải hai ngày này.”

Thiệu Kỳ Phong há to miệng, lại chạy nhanh đem miệng đóng lên, làm bộ cái gì cũng chưa nghe thấy, còn trong lòng thì như có hàng vạn tia sét bay qua...

Triệu Hàng không chú ý tới Thiệu Kỳ Phong trong lòng ngọa tào, hắn suy nghĩ một chút “Cũng có thể là kinh nguyệt mất cân đối đi, nàng tính tình như vậy táo bạo, không mất mới là lạ.”

Hai cái nam nhân đại khái cảm thấy thảo luận cái này không tốt lắm, vì thế từng người xoay người, bận chuyện của mình…

Tác giả có lời muốn nói

Cố Tu Nhiên: vì cái gì chương này không có ta suất diễn, vì cái gì không cho ta thấy lão bà của ta.

Trương tiểu tố: tôn kính nam chủ ngài bớt giận, chờ án này qua, cho các cậu mỗi ngày đều dính vào cùng nhau.

Cố Tu Nhiên: Ha hả