Chương 23: Vụ án sát hại hàng loạt nữ sinh ở trường đại học (hai mươi ba )

“Hôm đó, Thịnh Xảo lại nói cô ta thấy tôi đi về phía hồ, còn nói cái gì mà ở hiện trường nhặt được đồ vật tôi làm rơi, dùng nó khống chế tôi, bắt tôi phải yêu đương với cô ta nữa chứ.”

“Tôi cũng phát hiện bản thân đánh rơi một thứ, tôi luôn yêu cầu cô ta trả lại nhưng cô ta nhất mực không chịu. Tôi đang nghi có phải Thịnh Xảo không hề nhặt được thứ gì hay không. Món trang sức kia có khi vẫn ở chỗ hồ nên tôi nhân dịp không có ai để ý đến đó tìm thử. Sau đó thì bị mang đến đây.”

“Lời tôi nói đều là lời thật lòng, nếu như có nửa ý dối trá, thề bị sét đánh chết”

Triệu Hàng gõ gõ lên bàn: “Đi theo đuổi con gái nhà người ta có thề bị sét đánh không?”

Lời editor: tức lũ khốn nạn này ghê…phẫn nộ….

Sau khi phát hiện vụ án, cảnh sát sớm đã phong tỏa khu vực quanh hồ, tất nhiên cũng không tìm thấy bất kì vật gì bị rơi lại.

Ngay sau đó, Thịnh Xảo cũng bị gọi vào thị cục.

Theo lời cô ta, rằng cô thấy Phan Vân Phi đi về phía hồ, vào ban đêm ngay ngày Hứa Nhã Ni bị gϊếŧ. Nên cô ta vẫn luôn nghĩ hung thủ chính là Phan Vân Phi.

Đến nỗi việc Phan Vân Phi tại hiện trường vụ án bị rơi đồ cũng là do cô ta tự bịa ra.

Phan Vân Phi từ cục cảnh sát trở lại ký túc xá không lâu liền phát hiện ngay phía dưới giường mình là món đồ mà hắn luôn đinh ninh rằng bị mất ở hiện trường vụ án kia.

Triệu Hàng tức giận nốc một hơi hết cốc nước lớn: "Mẹ kiếp, mấy cô cậu trẻ này ăn không ngồi rồi quá rồi đúng không!”

Lãng phí cảnh lực, làm hại bọn họ còn kích động một hồi.

Triệu Hàng: “Đồ điên! Vậy còn phía Quách Lương kia sao rồi?”

Thiệu Kỳ Phong báo cáo: "Đêm đó, Quách Lương hẹn hò với Khương Đàm ở sân thể dục, sau đó Lưu Tiểu Huyên gọi cho hắn, nói trong phòng có chuột, còn bị mất điện, nói cô ta sợ hãi muốn bạn trai nhanh qua xem. Điều này đã tra, là thật!"

Triệu Hàng đứng dậy khỏi ghế, đi tới đi lui trong văn phòng.

Triệu Hàng lấy di động, muốn gọi cho Cố Tu Nhiên, nhưng lại nhớ đến anh ta vẫn thuộc diện tình nghi, không thể xen vào vụ án quá nhiều hay có thể tham gia vào tổ điều tra, Triệu Hàng lại buông điện thoại xuống.

Lúc này, một cái tin nhắn được gửi đến, Cố Tu Nhiên phát tới, một phần đại học Chính Pháp gia đình đơn thân nam học sinh danh sách.

******

Ở phòng kí túc xá…

Thịnh Xảo thất tình, mặt khác ba người thấu tiền thỉnh nàng ăn cơm.

Thịnh Xảo khóc đỏ cả đôi mắt, chuyện tới hiện giờ, nàng cũng không tính toán đối bạn cùng phòng nhóm dấu diếm cái gì, nàng uống mấy chai bia, òa khóc lớn mà nói “Tớ như vậy uy hϊếp cậu ấy, còn không phải bởi vì quá yêu sao.”

Dương Đồng đem tờ giấy khăn cấp Thịnh Xảo “Cậu như thế nào cùng Lưu Tiểu Huyên dường như, không phải chỉ là thất tình thôi sao, muốn chết muốn sống.”

Lưu Tiểu Huyên nghe thấy tên của mình, nghĩ tới cảnh ngộ của chính mình, cũng đổ ly bia, ùng ục ùng ục uống: “Quách Lương cái kia tra nam.”

Dương Đồng ôm ôm Lưu Tiểu Huyên bả vai “Cậu xem, cậu cũng thừa nhận đi, Quách Lương chính là cái tra nam, chờ quay đầu lại, chúng ta đi tấu hắn một đốn.”

Tống Lam nhìn Dương Đồng liếc mắt một cái, cái này cô nương e sợ cho thiên hạ không loạn.

Dương Đồng “Như Hoa, cậu xem tớ làm gì.”

Tống Lam “Không có gì, xem cậu lớn lên hảo.”

Dương Đồng “Đang an ủi Thịnh Xảo cùng Lưu Tiểu Huyên đâu, làm gì đột nhiên khen tớ đẹp vậy.”

Tống Lam “Ngài nói chính là.”

Dương Đồng đổ ly bia cấp Tống Lam, đưa tới nàng trước bàn, lại giơ lên chính mình trên tay cái ly “Như Hoa, tụi mình chạm vào một cái đi,.”

Tống Lam nhìn thoáng qua ly bia còn sủi bọt mịn, bưng lên tới, uống một hớp lớn.

Bia có điểm đắng, còn có điểm sáp, cũng không tốt uống. Nàng thiếu chút nữa sặc.

Dương Đồng đi tới, giúp Tống Lam vỗ vỗ, một bên cười nhạo nàng “Cậu không thể nào đi, liền bia đều không biết uống, còn có phải hay không cái nữ nhân.”

Tống Lam ninh hạ mi “tớ hai ngày nay đến tháng”

Dương Đồng “Điêu…cậu cứ tiếp tục điêu, sọt rác trong phòng vệ sinh căn bản không có băng vệ sinh.”

Tống Lam ôm bụng muốn cười “Dương Đồng, cậu mẹ nó biếи ŧɦái à, liền sọt rác trong buồng vệ sinh đều xem.”

Hai người làm bậy một hồi, đem mặt khác hai cô nương thoát ra khỏi vùng bi thương vì bị thất tình.

Bàn ăn dần dần an tĩnh lại, Thịnh Xảo tựa lưng vào ghế ngồi, nàng thoạt nhìn tựa hồ là cực kỳ mỏi mệt, gương mặt bởi vì uống xong rượu mà phiếm đỏ ửng.

“Tớ từ nhỏ không có ba, là mẹ một người nuôi nấng tớ thành người. Học kỳ 1 năm nhất cuối kỳ thời điểm, mẹ tớ sinh bệnh qua đời, còn bởi vì chữa bệnh, để lại một đống nợ nần, tớ đành phải đem căn nhà duy nhất bán đi để trả nợ.”

Phòng an tĩnh cực kỳ, liền một cây kim rơi xuống thanh âm đều có thể nghe thấy.

Thịnh Xảo tiếp tục nói “Tớ cái gì đều không có, không có cha mẹ, không có nhà để về, ra cổng trường cũng không biết nên đi hướng nào. Trên thế giới này không còn người sẵn sàng đứng ra bảo vệ tớ. tớ rất nhớ mẹ..., muốn gặp mẹ, nên đã quyết định tự tử…”

Lưu Tiểu Huyên trừu tờ giấy khăn, giúp Thịnh Xảo xoa xoa nước mắt, nhẹ nhàng cầm tay nàng, tựa an ủi.