Chương 9: Lâm Yên Nhiên nổi điên

“Vâng, Cố tổng.” Thư ký hít sâu một hơi, vội vàng đi ra ngoài.

Cố Ngự Phong nhìn cửa văn phòng đóng lại, nhấc điện thoại gọi cho Lục Cảnh Ngôn.

"Làm chuyện gì sai rồi à?"

Trong điện thoại vang lên giọng nói lạnh lùng thường ngày của Lục Cảnh Ngôn, không có một tia cảm xúc nào khác.

Cố Ngự Phong nhớ lại những chuyện vừa xảy ra thì cảm thấy buồn cười, nhưng anh ta vẫn giả vờ than khổ với Lục Cảnh Ngôn.

"Lão đại, anh làm em khổ sở rồi, vừa rồi quản lý của chị dâu tới chổ em làm ầm ĩ cả lên, thiếu chút nữa ăn tươi nuốt sống em luôn, dù sao thì giờ em sợ lắm, anh phải bù đấp cho em đấy!"

Lục Cảnh Ngôn nghe xong hừ lạnh, buồn bực nói: "Chậc! Cố Ngự Phong, từ lúc nào mà cậu trở nên yếu đuối như vậy? Xem ra cậu cần quay về quân đội để rèn luyện thêm rồi."

Cố Ngự Phong vừa nghe hai chữ quân đội đã sợ xanh mặt, anh ta mới được tự do vài năm thôi, không muốn quay lại đó chịu cực khổ, thế giới tự do quá đẹp đẽ.

Cố Ngự Phong lập tức cười ngây ngô cầu xin sự thương xót, thể diện chả là gì so với việc quay lại quân đội.

"Lão đại, em nói đùa thôi, anh không cần nghiêm túc như vậy đâu, em chủ yếu muốn nhắc nhở anh, thứ hai sẽ có buổi huấn luyện cho chương trình “Tiến lên”, em sợ anh bận quá sẽ quên mất. "

Lục Cảnh Ngôn liếc mắt ra cửa, bỏ qua mấy lời càm ràm của Cố Ngự Phong, trực tiếp tắt điện thoại.

Anh ra khỏi phòng, gõ cửa phòng Lâm Nhược Khê.

Cốc Cốc Cốc!

Lâm Nhược Khê còn tưởng là Mộ Thanh Hoan nên mỉm cười đi ra mở cửa, ngay khi vừa nhìn thấy Lục Cảnh Ngôn, nụ cười trên mặt cô liền đông cứng lại.

Lục Cảnh Ngôn ra hiệu cho cô tránh ra, đi vào đóng cửa lại, nhìn thấy vẻ mặt không vui của cô gái nhỏ, khẽ cười hỏi: “Em muốn ly hôn với tôi gấp vậy sao?”

Nghe vậy, Lâm Nhược Khê dùng sức gật đầu.

"Ừ, dù sao hôn nhân của chúng ta cũng là giả, ly hôn sớm càng có lợi cho đôi bên."

Ánh mắt Lục Cảnh Ngôn lóe lên, anh ghé vào tai cô nói từng chữ: “Vậy thì đóng giả Lục An An cho tốt, nửa năm sau tôi sẽ gửi đơn ly hôn cho em.”

Nói xong, Lục Cảnh Ngôn đứng thẳng người lại, trịch thượng nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cô gái nhỏ, anh cảm thấy vẻ mặt này của cô vô cùng chói mắt.

"Được, thỏa thuận vậy đi!"

Lâm Nhược Khê vui vẻ đưa tay ra, Lục Cảnh Ngôn liếc nhìn bàn tay trắng nõn mềm mại của cô, mặt không chút thay đổi quay lưng đi ra ngoài.

Lâm Nhược Khê nhìn bóng lưng kiên nghị của người đàn ông, sau đó nhìn bàn tay giơ ra giữa không trung của mình, cong môi, thật là một người đàn ông khó hiểu!

Nhưng anh ấy đã đồng ý ly hôn rồi, cô chỉ cần đóng giả Lục An An cho tốt là được, nếu Mộ Thanh Hoan có thể khỏe mạnh lại bình thường thì càng tốt hơn.

...

Sáng hôm sau.

Sau khi tỉnh dậy từ chiếc giường công chúa mềm mại, Lâm Nhược Khê cầm điện thoại lên, theo thói quen kiểm tra Weibo.

Trang nhất là khuôn mặt như hoa lê dưới mưa của Lâm Yên Nhiên, cô ta đang ra sức rửa sạch tên tuổi của mình sau bê bối.

Lâm Yên Nhiên có vẻ ngoài trong sáng và dễ mến, đặc biệt khi khóc, gương mặt lại kiểu diễm lạ thường, vì vậy càng lôi kéo số đông người theo dõi chú ý đến biểu cảm của cô ta hơn.

Người bình thường khi khóc sẽ hơi xấu xí, nhưng Lâm Yên Nhiên có ý thức tự giác của một ngôi sao, khả năng quản lý biểu cảm tốt.

"Xin chào mọi người, tôi là Lâm Yên Nhiên. Tôi xin lỗi vì đã chiếm dụng tài nguyên vì lý do cá nhân, nhưng tôi có vài lời muốn nói với mọi người."

"Có lẽ vài ngày trước mọi người đã nhìn thấy những bức ảnh đó. Tôi, Lâm Yên Nhiên, tôi xin làm rõ rằng người phụ nữ trong bức ảnh hoàn toàn không phải tôi, mà là một người nổi tiếng ít tên tuổi trên mạng đã bị xử lý công nghệ để thay đổi khuôn mặt. Tôi biết có một số người đang ghen tị với tôi và bí mật làm ra những chuyện này, mục đích là muốn hủy hoại sự nghiệp của tôi. Những lời chửi mắng sỉ vả mọi người bên ngoài dành cho tôi khiến tôi chịu tổn thương tâm lý rất lớn, nhiều ngày qua tôi không thể ngủ được..."

Khi Lâm Yên Nhiên nói những lời này, nhìn qua biểu cảm rất xúc động, còn cố gắng kìm nén nước mắt.

Ước chừng nửa phút sau, cô ta dùng khăn giấy lau đi nước mắt, ánh mắt trở nên lạnh lùng, kiên định nói tiếp.

"Tôi, Lâm Yên Nhiên, tôi không sợ những người đứng trong bóng tối hãm hại tôi. Luật sư của tôi đã mở cuộc điều tra về vấn đề này. Nếu tìm ra thủ phạm, tôi nhất định sẽ bắt người đó phải trả giá!"

Lâm Yên Nhiên diễn xuất tốt thật, khiến dư luận trái chiều đứng lên ủng hộ cô ta.

Lâm Nhược Khê bấm vào phần bình luận, những lời chửi mắng trước đó đã biến mất, thay vào đó là ủng hộ từ một phía bộ phận người hâm mộ.

"Tôi biết nữ thần Yên Nhiên không thể nào chụp những bức ảnh nóng đó được. Cô ấy chắc chắn đã bị kẻ xấu giả mạo bôi nhọ.”

"Từ khi nữ thần Yên Nhiên ra mắt, tôi đã bắt đầu thích cô ấy. Cô ấy thực sự rất tốt bụng, trước ngày hôm nay tôi đã biết sẽ có sự đảo ngược tình hình mà. Quả nhiên, nữ thần mãi mãi sẽ là nữ thần!"

"Yên Nhiên mãi là nữ thần, tôi sẽ yêu cô ấy bằng cả cuộc đời mình."

...

Lâm Nhược Khê bấm vào trang cá nhân của những cư dân mạng này, nhưng không tìm được manh mối nào cả.

Không cần đoán cũng biết, chắc chắn Lâm Yên Nhiên đã mời thủy quân rồi, nhưng nếu cô ta dám trắng trợn rửa tội, có lẽ đã tìm được một chỗ dựa đắc lực.

Lâm Nhược Khê tìm kiếm những mục có liên quan đến Lâm Yên Nhiên, tất cả đều tràn ngập lời khen ngợi, những bức ảnh nóng kia cũng bị xóa sạch, không sót lại một tấm nào.

Cứ như thể sự cố "Ảnh nóng" đang làm mưa làm gió những ngày qua không hề tồn tại vậy.

Tuy nhiên, Lâm Nhược Khê cũng không mấy kinh ngạc, Lâm Yên Nhiên quả nhiên là mỹ nhân, hơn nữa lại rất mưu mô, tìm được đại gia chống lưng là chuyện hết sức bình thường.

"Ảnh nóng" chỉ là một lời cảnh cáo cho Lâm Yên Nhiên, giữa họ có rất nhiều món nợ, cô sẽ từ từ tính toán với cô ta.

Đối phó với kẻ thù, một chiêu gϊếŧ địch không vui, chầm chậm vờn nhau mới vui...

Sau khi Lâm Nhược Khê tắm rửa sạch sẽ, cô chọn một bộ quần áo trong phòng mặc vào rồi đi xuống lầu, Lục Cảnh Ngôn hình như đã đi ra ngoài rồi, Mộ Thanh Hoan vừa bưng một đĩa thức ăn trong bếp đi ra.

Nhìn thấy cô, bà ấy cười vui vẻ chào hỏi: “An An, mẹ đã nấu món bánh rán tôm rau củ mà con thích này, lại đây ăn đi.”

Trong lòng có một dòng nước ấm áp tràn qua, Lâm Nhược Khê ngồi xuống, dùng bữa ngon lành, trong không khí tràn ngặp tình mẫu tử.

Sau bữa sáng, Mộ Thanh Hoan còn tranh việc mua sắm quần áo cho Lâm Nhược Khê.

“An An, mẹ muốn cùng con đi mua sắm, nhìn An An của mẹ mặc quần áo đẹp.”

Lâm Nhược Khê có chút ngượng ngùng, liếc nhìn người giúp việc Trần Mã đứng bên cạnh.

Trần Mã nhận ra tín hiệu của cô, cười nói: "Tiểu thư, cô có thể ra ngoài, thiếu gia đã sắp xếp vệ sĩ âm thầm bảo vệ cô."

Lâm Nhược Khê cảm thấy nhẹ nhõm, đưa Mộ Thanh Hoan đến trung tâm thương mại Thiên Đại.

Lâm Nhược Khê cũng muốn chọn quần áo cho Mộ Thanh Hoan, nên trực tiếp đưa bà đến cửa hàng AQ"s.

AQ"s là thương hiệu quần áo mới nổi lên trong những năm gần đây, được biết đến với sự sang trọng và thanh lịch, là thương hiệu cao cấp được thành lập đặc biệt dành cho phụ nữ trung niên.

Khẩu hiệu của thương hiệu là “Thanh lịch không thể rời mắt, tô điểm xinh đẹp cho cuộc đời”.

Đi từ xa, Lâm Nhược Khê đã nghe thấy những lời lẽ hung hăng và thô tục của Dương Lệ Na.

"Các người làm ăn thế à? Quần áo treo ngoài không bán, để dành tế sao?"

Nhân viên nữ nhìn bà ta mặc bộ quần áo lông thú đắt tiền, thắc mắc: "Xin lỗi bà, chỉ ai có thẻ hội viên mới có thể mua quần áo chổ chúng tôi, bà không có thẻ hội viên."

Lâm Yên Nhiên bên cạnh bà ta tháo kính râm xuống, cười nhạt nói: "Cô gái, tôi là ngôi sao nổi tiếng Lâm Yên Nhiên, tôi muốn đăng ký thẻ hội viên chổ các cô."

"Chuyện này..." Nhân viên lộ ra vẻ ngượng ngùng, sau đó cúi đầu, không hống hách mà khiêm tốn nói: "Tiểu thư, thật xin lỗi, hiện tại thẻ hội viên chổ chúng tôi không thể làm được."

Không thể làm là thế nào?

Ánh mắt Lâm Yên Nhiên đột nhiên trở nên lạnh lùng, nụ cười trên mặt cũng biến mất.