Chương 21: Vả mặt bạch liên hoa

Một ngôi sao lớn như cô ta phải ngồi đây tẩy trang cùng một đám nghiệp dư là vô cùng mất mặt. Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, cô ta không thể lộ ra vẻ tức giận, đành phải miễn cưỡng ngồi xuống tẩy trang.

Hai giờ sau, cuộc chiến tẩy trang chính thức kết thúc.

Trên màn hình, một người đàn ông cao lớn đeo kính râm xuất hiện, anh ta chính là Đạo diễn Vương Gia Vệ.

Đạo diễn Vương Gia Vệ gật đầu với máy quay, sau đó giọng nói nghiêm túc của anh ta vang lên.

"Cảm ơn tất cả các bạn đã ở đây tham gia buổi thử vai. Tôi nghĩ mọi người ở đây đều biết tôi, cùng biết cách lựa chọn diễn viên của tôi khá tùy tiện, nó biểu thị cho tầm nhìn cá nhân của riêng tôi, cho nên hôm nay những người không được chọn cũng đừng nên nản lòng, vàng thật thì không sợ lửa."

"Sau hai giờ bàn bạc và lựa chọn, tôi đã chọn ra được hai diễn viên mà tôi hài lòng nhất, vai tiểu bạch hồ sẽ thuộc về một trong hai người họ. Hai người được chọn để vào vòng thử vai tiếp theo chính là Lâm Nhược Khê và Lâm Yên Nhiên, những người khác có thể rời đi trước. Một lần nữa xin cảm ơn sự ủng hộ của các bạn và chúc các bạn trong tương lai sẽ là những ngôi sao sáng!"

Đạo diễn Vương Gia Vệ vừa dứt lời, trong đám đông lập tức trở nên náo loạn.

Dù biết đạo diễn Vương Gia Vệ không lựa chọn diễn viên theo lẽ thông thường, nhưng không ngờ anh ta chỉ kêu họ tẩy trang, cũng không diễn xuất gì thì liền bị loại, mọi người ở đây sắc mặt ai cũng kém đi, đều thấy không phục.

Đột nhiên, trong đám đông có một giọng nói sắc bén vang lên.

"Lâm Nhược Khê, cô ta đi cửa sau, tôi không ngờ đạo diễn Vương nổi tiếng nghiêm khắc và công tư phân minh lại vì tiền mà để cô ta làm thế, thế giới này thật không công bằng!"

Lời này vừa vang lên đã lập tức gây náo động, trong phòng chờ tiếng phản đối vang lên không dứt.

"Đi cửa sau mà không biết xấu hổ, đạo diễn Vương Gia Vệ xin hãy công tâm mà đuổi cô ta về đi."

Nhưng màn hình hiển thị đã tắt, đạo diễn Vương Gia Vệ cũng không nhìn thấy được mọi chuyện đang diễn ra ở phòng chờ.

Lâm Nhược Khê đi tới bục cao nơi người phụ trách đang đứng, cầm lấy micro trong tay người phụ trách, thẳng thắn nói với mọi người.

"Mọi người đều nói tôi đi cửa sau, nhưng mọi người có bằng chứng không, hay chỉ nghe lời nói từ một phía. Đừng vội vàng đưa ra phán xét khi chưa biết rõ sự thật, mọi người làm vậy là đang xúc phạm đạo diễn Vương Gia Vệ hay sao?"

Tất cả mọi người đều ngượng ngùng nhìn nhau, không nói nên lời.

Lúc này, cô gái lúc nãy khen ngợi Lâm Yên Nhiên đứng lên, rụt rè nói: "Nếu như Lâm Yên Nhiên nói cô đi cửa sau, nhất định cô ấy có chứng cứ, chờ cô ấy đem chứng cứ ra xem cô còn kiêu ngạo được không!"

Khi nghe người khác nói đến mình, Lâm Yên Nhiên trong lòng thầm mắng cô gái đó cả ngàn lần, nhưng cô ta vẫn cố giữ khuôn mặt tươi cười.

"Cô gái, có lẽ cô nghe lầm rồi, Lâm Nhược Khê là em gái của tôi, sao tôi có thể nói em ấy như thế được."

Những gì Lâm Yên Nhiên nói lúc nãy là do cô ta muốn khơi dậy sự phẫn nộ của mọi người và khiến Lâm Nhược Khê mất mặt.

Nhưng ngay từ đầu đó chỉ là suy nghĩ bồng bột trong lúc nóng giận của cô ta, thì lấy đâu ra bằng chứng.

Sở dĩ Lâm Yên Nhiên bây giờ thay đổi thái độ, đương nhiên không phải là do cô ta muốn giúp đỡ Lâm Nhược Khê, mà là sợ sự tình trở nên tồi tệ, vị phía sau nhất định sẽ trừng phạt cô ta.

Lâm Nhược Khê trên khán đài nhìn thấy cảnh này, khóe môi nhếch lên.

"Đừng tùy tiện vu oan cho người khác nếu không có chứng cứ. Nếu như tôi còn nghe được có người tung tin đồn thất thiệt, luật sư của tôi sẽ không để yên chuyện này. Còn nếu mọi người nghi ngờ năng lực của tôi, có thể ở lại xem vòng thử vai tiếp theo sẽ biết."

Lúc này, đạo diễn Vương Gia Vệ đã đến khán phòng, anh ta cũng đã nghe được những lời Lâm Nhược Khê nói ở phòng chờ, bao gồm cả những lời vu khống anh ta, anh ta không ra mặt là muốn xem Lâm Nhược Khê rốt cuộc sẽ xử lý như thế nào.

Quả nhiên, cô không khiến anh ta thất vọng, anh ta dùng ánh mắt khâm phục nhìn Lâm Nhược Khê.

Ở cô, đạo diễn Vương Gia Vệ nhìn thấy bóng dáng của Mộ Uyển Uyển năm xưa, cũng có thể nhìn thấy được tương lai tươi sáng của cô gái này.

Tuy nhiên, cuộc thử vai của hai người họ vẫn sẽ được diễn ra bình thường, đạo diễn Vương Gia Vệ bước tới, đưa một trang kịch bản cho Lâm Nhược Khê.

"Kịch bản có tên là "Sự cám dỗ của vợ cũ", bây giờ tôi cho các cô 10 phút chuẩn bị, các cô tự mình phân vai."

“Cảm ơn đạo diễn Vương.” Lâm Nhược Khê nhận lấy kịch bản, cúi đầu chào đạo diễn Vương Gia Vệ rồi đi về phía Lâm Yên Nhiên.

Sau khi Lâm Yên Nhiên xem qua kịch bản, vẻ mặt đột ngột thay đổi.

Cái này……

Bộ phim này đã nổi tiếng khắp cả nước, cuốn hút khán giả với màn trả thù quyết đoán và mạnh mẽ của nữ chính Phẩm Như. Hơn nữa, những phân đoạn nổi tiếng trong bộ phim này luôn được dùng làm đề tài cho các cuộc thi diễn xuất, có diễn bao nhiêu cũng không đủ.

Đoạn phim mà họ phải diễn lúc này là cảnh Phẩm Như thay đổi chủ ý, cố ý tiếp cận Hồng Thế Hiền nhưng lại bị Ngải Lợi phát hiện ra, Ngải Lợi tức giận tìm đến cửa đánh Phẩm Như.

Lâm Yên Nhiên muốn diễn vai Ngải Lợi, vì trong phân đoạn này, đất diễn của Ngải Lợi rất nhiều, quan trọng nhất là cô ta có thể nhân cơ hội tát Lâm Nhược Khê mấy cái, chỉ nghĩ đến thôi đã thấy rất mong đợi.

Nhưng Lâm Yên Nhiên vẫn kềm chế cảm xúc của cô ta, nhẹ nhàng nói: "Tiểu Khê, sao em không diễn vai Phẩm Như đi, vai Ngải Lợi khá khó, chị sợ em không đảm đương nổi."

Lâm Nhược Khê liếc nhìn cô ta, gật đầu cười nói: "Vậy thì cảm ơn chị."

Lâm Nhược Khê đương nhiên đoán được mục đích của Lâm Yên Nhiên, nhưng cô ta chắc phải thất vọng rồi.

Mười phút sau.

Nhân viên hô to "Bắt đầu!" Lâm Nhược Khê và Lâm Yên Nhiên lập tức bước vào hiện trường.

Bên trong cánh cửa giả, Lâm Nhược Khê mở cửa ra, nhìn thấy Lâm Yên Nhiên, cô rất căng thẳng nhưng lại giả vờ bình tĩnh: "Ngải Lợi, cô muốn gì ở tôi?"

Lâm Yên Nhiên đột nhiên đẩy mạnh Lâm Nhược Khê, tức giận đe dọa: "Phẩm Như, tôi cảnh cáo cô, cô đừng hòng nghĩ đến việc cướp lấy Hồng Thế Hiền, tôi sẽ không để yên cho cô đâu!"

Lâm Nhược Khê bị đẩy ngã xuống ghế, cảm thấy có chút xấu hổ.

Cô cắn môi, che đi lửa giận trong mắt, nhẹ giọng nói: "Hình như cô Ngải đây hiểu lầm rồi, tôi là Cao San San, không phải Phẩm Như."

Lâm Yên Nhiên cười lạnh một tiếng, "Cô thật biết nói đùa, chúng ta cùng nhau lớn lên, cho dù cô có hóa thành tro, thì chỉ cần liếc mắt tôi cũng có thể nhận ra cô."

Vừa nói, sắc mặt của cô ta trở nên hung dữ, cô ta đi đến bên cạnh Lâm Nhược Khê, giơ tay định tát vào mặt cô.

Đúng lúc này, Lâm Nhược Khê đột nhiên bắt lấy cổ tay cô ta, dùng tay trái tát cô ta một cái.

"Chát!"

Lâm Yên Nhiên cảm thấy gò má đau rát, đầu nghiêng sang một bên, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Lâm Nhược Khê.

Lâm Nhược Khê xoa xoa bàn tay của mình, đứng thẳng, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Yên Nhiên, Lâm Yên Nhiên bị ánh mắt đó làm cho hoảng sợ, ngây người đứng yên tại chỗ, thậm chí quên cả lời thoại muốn nói.

Lâm Nhược Khê đi tới, túm lấy cổ áo của cô ta, ngay lúc này Lâm Yên Nhiên cảm thấy cả khán phòng này như địa ngục: "Ngải Lợi, tôi đã trở lại rồi đây, tôi trở lại để tiễn các người, tiễn từng người một xuống địa ngục!"

"Cô……"

Lâm Yên Nhiên định mở miệng nhưng đột nhiên im bặc, dưới khí thế áp bức mạnh mẽ của Lâm Nhược Khê, cảm giác tồn tại của cô ta ngày càng ít đi.

Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhận ra rằng Lâm Yên Nhiên đã thua hoàn toàn dưới khả năng diễn xuất của một diễn viên nhỏ mới 18 tuổi.

"Cắt!"

Ngay khi hiệu lệnh dừng diễn vang lên, Lâm Yên Nhiên mới hoàn hồn, nhưng trên mặt cô ta cảm giác đau rát vẫn còn.

"Thử vai kết thúc, Lâm Nhược Khê thắng."

Vương Gia Vệ liếc nhìn Lâm Yên Nhiên còn đang ngơ ngác, bước tới bắt tay với Lâm Nhược Khê.

Lâm Yên Nhiên đột nhiên hét lớn: "đạo diễn Vương, Lâm Nhược Khê tự ý thay đổi kịch bản, cô ta chèn ép vai diễn của tôi."

Đạo diễn Vương Gia Vệ cười lạnh: "Đã biết là cô ấy chèn ép, vậy sao cô không đánh trả?"

Lâm Yên Nhiên trợn to hai mắt, không thể tin nói: "Đạo diễn Vương, như vậy không công bằng, Lâm Nhược Khê không làm theo kịch bản, cô ấy đánh tôi, tôi yêu cầu được diễn lại."