Chương 25

Huân Nhi mới vào lớp 10, nhưng trong trường cũng đã khá nổi tiếng.

Một phần là nàng hay đi với Trịnh Phàm, được mấy nữ sinh để ý. Một phần là dáng người nàng thực sự quá tốt, đồng phục rộng cũng không che được dáng người hình cong chữ S của nàng.

Ngực to, eo thon, chân dài. Cộng thêm khuôn mặt khả ái, đúng như câu nói, mặt học sinh thân hình phụ huynh.

Mỗi lần nàng đi trên hành lang, liền có một đoàn nam sinh nhìn chằm chằm vào người nàng, nhất là bộ ngực cao vυ"t. Tai truyền tai, thế là càng nhiều người để ý đến nàng.

Từ lúc nàng nhập học đến giờ cũng mới gần 3 tháng. Nhưng đã có kha khá người dùng mọi cách xin wechat của nàng. Mấy lần nàng thấy wechat lạ kết bạn, đến lớp thì có bạn học hỏi nàng đã có Xyz này kết bạn chưa, nàng mới biết hoá ra là bạn học cho. Nàng cũng thuận tiện nói luôn là đừng chia sẻ nick wechat nàng lung tung, lúc đó mới bắt đầu vơi đi nhưng lời mời kết bạn.

Hôm nay, nàng qua tìm Trịnh Phàm ca ca ở dãy phòng học đối diện, vừa bước chân vào hành lang thì liền bị một học trưởng ngăn cản.

"Xin chào! Anh tên Sở Khanh, em là Tô Huân Nhi học lớp 10A đúng không?" Học trưởng tên Sở Khanh này khá cao, dáng dấp cũng gọi là cao soái, còn đeo cả khuyên tai nữa. Hé miệng mang theo nụ cười có chút lưu manh, nhưng lại mang đến nét thanh xuân. Đúng chất kiểu badboy mà con gái hiện giờ thích.

"Vâng. Anh biết em sao?" Huân Nhi lịch sự trả lời.

Sở Khanh hôm nay đang lởn vởn đứng ở cửa lớp. Lại nhìn thấy học muội xinh đẹp mình để ý bấy lâu nay, đang bước đến dãy phòng học của mình, không nghĩ nhiều vội vàng chạy đến bắt chuyện.

Lại gần nhìn kỹ, đúng là xinh đẹp hơn nhìn xa nhiều lắm. Ngũ quan tinh xảo mà khả ái, mang theo nét đơn thuần dịu dàng của thiếu nữ ngây thơ. Nhưng từ cổ trở xuống tuyệt đối không phải dáng dấp của học sinh lớp 10. Ngực to, eo nhỏ đúng gu của hắn.

Nhìn nàng lịch sự trả lời hắn, nghe thấy giọng nói nàng ngọt lịm như mật ong.

"Bang bang" ôi! Hắn có thể nghe thấy trái tim của mình đang đánh trống.

Sở Khanh hắn mặc dù cũng có nhiều đời bạn gái, nhưng Huân Nhi này thật là một trong những thiếu nữ vừa mắt hắn nhất.

Nếu hôn lên cái miệng nhỏ kia, chắc chắn phải ngọt như đường. Nếu thân thể kia, bị hắn chơi đùa, thao lạn. Cặp chân dài kia chắc sẽ quấn lên hông hắn, vυ" to như kia bóp nhất định sẽ sướиɠ. Âm thanh kia, nếu ở dưới thân hắn mà rêи ɾỉ..... chắc sẽ sướиɠ hơn mấy cô bạn gái trước kia của hắn.

Nghĩ đến đã thấy sung sướиɠ, hắn nhất định phải bắt được cô nàng tên Huân Nhi này vào tay.

"Biết chứ. Lúc nào em cũng ở trong tâm trí anh. Sao anh lại không biết?" Sở Khanh bắt đầu dở chiêu trò thả thính tán gái thường dùng của mình.

"A! Vậy sao?" Mặt Huân Nhi vẫn không đổi sắc.

"Em quét mã đi. Mình kết bạn wechat" hắn tươi cười lấy điện thoại ra.

"Sao em phải kết bạn với anh?" Huân Nhi hỏi câu tỉnh bơ.

"Cái kia... mình kết bạn, thi thoảng trò chuyện a" câu hỏi của nàng làm nụ cười trên khuôn mặt của hắn cứng lại.

"Em nghĩ không cần" nàng lắc đầu thẳng thừng từ chối.

Học trưởng này, thật là bám mãi không buông. Làm mất thời gian của nàng.

"Em cứ kết bạn đi, em mới lên cấp ba, chắc nhiều cái chưa quen. Anh sẽ chỉ cho em." Mặt dày mày dạn, tán gái mà. Nhưng mà hắn chính là lần đầu tiên thấy cô nàng như vậy. Mọi nữ sinh trước đó, đều không phải nhìn thấy hắn là mặt đỏ tim đập, nói gì cũng gật đầu sao. Bất quá, hắn thích nàng như vậy.

"Tôi nghĩ không cần" chẳng biết ai ở đằng sau lưng hắn, đang nói cái gì hắn không quan tâm lắm. Chỉ nhìn chằm chằm vào Huân Nhi.

"Trịnh Phàm ca ca!" Huân Nhi nhìn thấy Trịnh Phàm, vui mừng hô to. Lướt qua Sở Khanh chạy đến bên Trịnh Phàm.

Sở Khanh quay đầu lại, nhìn thấy Trịnh Phàm. Nháy mắt cứng đờ.

"Kia Trịnh Phàm. Tô Huân Nhi.."

"Cảm ơn ý tốt của ngươi. Huân Nhi không cần người chỉ bảo" Sở Khanh chưa nói xong, đã bị Trịnh Phàm chen lời.

"Kia, ngươi dù là thanh mai trúc mã của nàng. Cũng không quản được nàng kết bạn với ai" Sở Khanh không muốn mất mặt trước mỹ nhân. Dù hơi rén nhưng vẫn chất vấn Trịnh Phàm đầy lý lẽ

Sở Khanh hắn mặc dù đứng trước Trịnh Phàm khí thế liền yếu, ai bảo từ cấp 1 hắn đã bị Trịnh Phàm đè ép một đầu. Cấp 2 thì không học cùng trường, thế nhưng cấp 3 lại học cùng khối. Trịnh Phàm là hội trưởng hội học sinh, Sở Khanh hắn không đắc tội được (ai nhớ ông Sở Khanh này không?)

"Bạn trai nàng thì quản được không?" Trịnh Phàm lạnh lùng nhìn Sở Khanh

"Bạn.. bạn trai?" Sở Khanh lắp bắp, không tin hỏi lại.

"Nàng Tô Huân Nhi là bạn gái của Trịnh Phàm ta" Trịnh Phàm tuyên bố xong một câu chắc sẽ gây chấn động diễn đàn của trường. Cũng không để ý, nắm lấy tay Huân Nhi dắt đi.

"Bạn gái???" Xong đời rồi, thế mà Sở Khanh hắn lại trêu chọc vào bạn gái của hội trưởng hội học sinh.