Chương 24

"Từ nay phải mặc quần bảo hộ, nhớ chưa?" Hắn đè ngực nàng xuống dưới mặt bàn, hai đầṳ ѵú đang dựng đứng sưng to chạm xuống mặt bàn lạnh lẽo. Làm nàng rêи ɾỉ một tiếng.

"Ân~ Huân Nhi về sau không dám nữa"

"Tốt" Trịnh Phàm kéo quần xuống, côn ŧᏂịŧ bật ra, đánh thằng vào mông nàng.

Thật to! Thật nóng!

Hai tay hắn nâng chân nàng lên, côn ŧᏂịŧ để ở khe mông ma sát, nhưng nhất quyết không chạm vào da^ʍ huyệt ngập nước.

Da^ʍ thuỷ chảy càng nhiều, đã chảy xuống đến c̠úc̠ Ꮒσα nàng rồi. Khe mông được da^ʍ thuỷ bôi trơn. Côn ŧᏂịŧ thô to càng ra sức vận động.

Da^ʍ huyệt của Huân Nhi bị ghẻ lạnh từ bấy giờ, ngứa ngáy khó chịu. Không chịu nổi được nữa, Huân Nhi phải lên tiếng cầu xin.

"Ân- Trịnh Phàm ca ca, ngứa"

"Ngứa? Chỗ nào ngứa?"

"Ca ca~ xin anh đó!!"

"Nói! Chỗ nào ngứa?"

"Da^ʍ huyệt.. da^ʍ huyệt ngứa~" Huân Nhi cắn môi, kìm nén tiếng rêи ɾỉ.

"Vậy sao?" Hắn vẫn không rủ lòng thương mà chạm vào da^ʍ huyệt của nàng.

"Da^ʍ huyệt lẳиɠ ɭơ muốn ca ca" Huân Nhi nhanh trí, nói một cách lẳиɠ ɭơ.

"Đồ dâʍ đãиɠ" hắn hạ hai chân nàng xuống, để cho da^ʍ huyệt hạ xuống. Côn ŧᏂịŧ theo khe mông đỉnh đến miệng huyệt.

"A~" da^ʍ huyệt cuối cùng cũng được chạn tới. Nàng rêи ɾỉ thoả mãn.

Sau đó cảm nhận được hắn đẩy càng nhanh, côn ŧᏂịŧ ma sát ngoài miệng huyệt đầy nước, đỉnh làm hai môi âʍ ɦộ tách ra hai bên, hắn cứ như thế mà đẩy đưa.

"Tạch tạch" theo sự mạnh mẽ đẩy đưa của hắn, hạ thân phát ra tiếng động.

Làm nàng nghe đến mức không kìm được thoả mãn, sung sướиɠ. Đó là tiếng động do côn ŧᏂịŧ tho to của Trịnh Phàm ca ca đang chơi con bướm dâʍ đãиɠ ngập nước phát ra.

"Ân~~a ~ sướиɠ quá" Miệng nàng những âm thanh rêи ɾỉ sung sướиɠ.

Thấ nàng rêи ɾỉ sung sướиɠ như vậy. Côn ŧᏂịŧ lại thay đổi góc độ, đỉnh vào trong lỗ nhỏ dẫm đãng của nàng, tần suất càng lúc càng nhanh, nhưng hắn vẫn biết chừng mực, chỉ đẩy vào nông. Hắn không muốn phá thân nàng ở đây.

Ngón tay vươn đến hạt đậu đỏ cứng cáp, ấn xuống. Âm đế bị kí©h thí©ɧ, lỗ nhỏ bị cắm, làm nàng sung sướиɠ muốn hét to.

Đungs lúc này môi hắn chặn ngang môi nàng, không cho nàng kịp hét lên, tiếng hét của nàng đã bị môi lưỡi của hắn cuốn đi.

Lưỡi hắn càn quét khoang miệng nàng, côn ŧᏂịŧ không ngừng va chạm đi vào bên trong lỗ nhỏ da^ʍ huyệt, ngón tay lay động dày xéo âm đế, hai bầu vυ" to ở trên mặt bàn vì phía dưới bị đỉnh mà không ngừng ma sát trên mặt bàn.

Kɧoáı ©ảʍ chồng lẫn kɧoáı ©ảʍ. Da^ʍ huyệt không tự chủ được liên tục co rút, ngón chân sướиɠ đến cuộn lại. "A~" một tiếng thoả mãn, sau đó lỗ nhỏ da^ʍ huyệt phun ra một hàng thật dài dâʍ ɖị©ɧ như là đang đi tiểu.

Nàng! Ở thư viện triều xuy! Dưới côn ŧᏂịŧ thô to của hắn cao trào.

"Tí tách~ tí tách" tiếng da^ʍ thuỷ từ giữa khe rơi xuống sàn nhà.

Hắn thấy nàng triều xuy vẫn không ngừng lại, hơn nữa còn động nhanh hơn, nàng vẫn chưa hết cao trào mà vẫn phải tiếp tục đón lấy kɧoáı ©ảʍ nữa. Tay chân mềm nhũn không còn sức lực. Gục đầu xuống bàn mà rêи ɾỉ.

Một lúc sau, hắn rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi lỗ nhỏ, nhanh rút khăn giấy ở túi áo ra, đưa đến trước côn ŧᏂịŧ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra, đã được giấy lau sạch.

Sau đó lại lấy giấy ra lau sạch hạ thân Huân Nhi, lấy qυầи ɭóŧ mặc lên cho nàng. Dọn dẹp một chút ở dưới sàn, rồi đỡ nàng đi khỏi thư viện.

"Cái kia! Lúc mình ở thư viện. Anh không sợ có ai đó sẽ vào sao?" Huân Nhi nghĩ lại mà đỏ mặt

"Không sợ. Đồ ngốc, anh đã lật sang biển đóng cửa rồi! Hơn nữa giờ này có rất ít người đến thư viện"

"Làm em hết hồn luôn" Lúc này Huân Nhi mới nhẹ thở ra

"Bảo bối. Làm sao anh có thể để người khác thấy được dáng vẻ dâʍ đãиɠ của em chứ?"

"Anh xấu xa"

"Ha ha. Anh xấu. Oke. Em không biết là dáng vẻ em lẳиɠ ɭơ dâʍ đãиɠ đẹp như thế nào đâu. Cái da^ʍ huyệt lầy lội nước, vυ" to nảy lên, tiếng rêи ɾỉ của em. Hoàn hảo! " hắn xấu xa cúi sát vào tai nàng nói ra như lời dâʍ đãиɠ thô tục.

"Aaaa... anh đáng ghét..."

____________