Chương 27

Lúc này, bên ngoài có tiếng bước chân đi tới. Làm Huân Nhi bị dọa đến tỉnh cả người.

Vậy mà lúc này Trịnh Phàm lại lật váy nàng lên, cách 2 lớp quần ấn lên âm đế.

" Huân Nhi làm từ nước sao?" Hắn ghé môi thổi nhẹ lên tai nàng.

Nàng hoảng sợ cực độ, ngậm chặt miệng không dám rên. Nàng bắt lấy tay hắn, cố gắng kéo ra. Nhưng Nàng làm sao là đối thủ của hắn chứ, tay của hắn vẫn dừng trên ân đế của nàng mà làm loạn. Môi Lại cúi xuống hôn nàng để ngăn chặn những tiếng rêи ɾỉ nàng sẽ phát ra.

"Biết gì chưa? Huân Nhi lớp 10 ấy" lúc này kèm theo tiếng bước chân đi vào là tiếng bàn tán nói chuyện với nhau

Bỗng nghe thấy tên Huân Nhi, Trịnh Phàm và Huân Nhi cả 2 ngừng lại, hơi thở dồn dập.

"À! Cô nàng dáng dấp ngon nghẻ, vυ" to hàng top của trường đấy à? Mẹ nó, hôm bữa nhìn thoáng qua thôi mà tao cũng muốn cᏂị©Ꮒ con bé ý" một người khác trả lời

Trịnh Phàm và Huân Nhi lúc này ở trong phòng WC, nghe thấy câu nói này Huân Nhi sững người, còn Trịnh Phàm đen mặt lại, tay to bóp chặt lấy bầu vυ" của nàng, thì thào vào tai Huân Nhi: "Em thấy không? Vυ" to như vậy... mặc áσ ɭóŧ mấy thằng kia đã muốn cᏂị©Ꮒ em. Nếu không mặc áσ ɭóŧ, chắc nó cưỡиɠ ɧϊếp em luôn mất "

"Mày be bé mồm thôi. Mày biết không? Mới vừa nãy Trịnh Phàm nói Huân Nhi là bạn gái nó đấy" đáp lại đồng bạn kia nam sinh lại lên tiếng

"Bảo sao tao thấy 2 đứa nó dính như keo. Mẹ nó, tao mà có thỏ gần hang ngon như Huân Nhi kia. Tao chả đè ra cᏂị©Ꮒ lâu rồi. Bảo sao ông Trịnh Phàm kia nhìn kiểu cấm dục như thế mà.... Chậc chậc"

"Nhìn ngọt nước thật. Má, trước kia còn có ý định xin infor, wechat các thứ. Giờ thì ai mà dại. Thằng Trịnh Phàm kia nó lại đấm cho bay răng"

"Aiza, mỹ nữ a! Đều không phải của chúng ta" mấy nam sinh than thở rồi giải quyết nỗi buồn xong cũng đi ra ngoài.

Nhưng đâu ai ngờ, 2 nhân vật chính trong câu chuyện của bọn họ, đang ở trong phòng WC làm chuyện không đứng đắn. Vυ" to mà họ nhìn thấy là suýt xoa đang nằm trong tay Trịnh Phàm, bị hắn bóp chặt lấy.

Huân Nhi nghe được cuộc trò chuyện của mấy nam sinh kia, bản thân mình lại đang ở trong tình cảnh này, nghe thấy họ bàn luận về mình như vậy, trong lòng cảm thấy cũng có chút kí©h thí©ɧ sảng khoái. Da^ʍ thuỷ lại chảy ra càng nhiều.

Trịnh Phàm tay bóp chặt vυ". Tay còn lại mò xuống làn váy, dù cách 2 lớp quần, nhưng vẫn sờ thấy một mảnh lầy lội.

"A. Da^ʍ như vậy? Cả 2 quần đều ướt nhẹp cả rồi đây" Trịnh Phàm thổi thổi bên tai Huân Nhi.

Không chờ được nữa, tay cũng không bóρ ѵú nữa, hắn đặt Huân Nhi lên trên bồn cầu đã đóng nắp, tay kéo xuống những lớp vải che chắn. Lộ ra trước mặt hắn là tiểu huyệt hồng hào, lênh láng nước.

"Huân Nhi à! Vυ" to của em, chỉ mới cách 2 lớp áo thôi làm chao đảo bao nhiêu nam sinh, nếu cho họ nhìn thấy da^ʍ huyệt đầy nước này của em, chắc bọn nó cũng không ngại mà tranh giành với anh đâu" Hắn dùng đầu ngón tay tách 2 hôi âʍ ɦộ của nàng ra. Mắt nhìn chằm chằm vào huyệt động lóng lánh nước, ánh sáng chiếu vào càng làm rõ huyệt động này có bao nhiêu dâʍ đãиɠ. Lúc hắn nói, hơi thở phả vào da^ʍ huyệt của nàng, khiến nàng chảy càng nhiều nước.

"Thật dâʍ đãиɠ" nói xong Trịnh Phàm đưa mũi lại gần da^ʍ huyệt, đầu mũi chạm đến âm đế hít sâu một hơi "Thơm lắm"

Hắn há mồm, thẳng đến da^ʍ huyệt mà ngậm lấy. Mυ"ŧ chùn chụt da^ʍ thuỷ đang từ trong da^ʍ huyệt chảy ra, đầu lưỡi liếʍ lát xung quanh, không bỏ đi chút nước nào. Hắn cứ như đang trên sa mạc tìm được ốc đảo, muốn hút hết nước trong da^ʍ động ra.

"Ân~a~a. Trịnh Phàm... ca ca" Huân Nhi nghe những lời dâʍ ɖu͙© mà Trịnh Phàm nói ra, lại thêm hắn bất ngờ đánh úp, dùng sức liếʍ láp da^ʍ huyệt nàng. Không nhịn được kɧoáı ©ảʍ, kêu rên lên vài tiếng.

Cúi xuống nhìn thấy giữa háng mình là đỉnh đầu của người mình yêu. Cảm nhận được miệng lưỡi của Trịnh Phàm ca ca đang hành tẩu ngay huyệt động.

Hai tay nàng vươn xuống dưới, ấn nhẹ đầu của hắn vào, eo dưới lại liên tục đẩy lên. Nàng muốn, còn muốn nữa, thật sảng khoải, nàng muốn cho Trịnh Phàm ca ca uống hết da^ʍ thuỷ của mình.