Ăn Chắc Người Đàn Ông Tốt

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Người ta thường nói lấy vợ thì lấy liền tay, chớ để lâu ngày lắm kẻ gièm pha, vậy mà người đàn ông trong truyện Ăn Chắc Người Đàn Ông Tốt lại có những suy nghĩ ngược lại. Một …
Xem Thêm

Nhìn bàn tay vươn đến trước mặt mình, anh cũng không có dự định vươn tay ra bắt lại, chính là sắc mặt càng thêm khó coi.

Bây giờ cô đang làm cái gì vậy? Làm như không biết anh sao?

Nếu như hôm nay không đến làm người tiếp khách, không phải là anh sẽ không biết bạn gái của chính mình, vậy mà lại cùng bạn thân của mình đi thân cận quan hệ hữu nghị?!

Càng không cần phải nói hôm nay cô ăn mặc chọc người như vậy, khiến anh chỉ muốn dùng áo khoác bọc cô lại, không để cô lộ ra một chút cảnh xuân nào.

Nhan Phúc Hiên thấy Sài Ngạn Quân thật lâu không vươn tay, khiến cho khung cảnh rơi vào tình thế xấu hổ, nhỏ giọng hỏi: “Cậu làm sao vậy? Sao không cùng người ta bắt tay, như vậy làm cho cô gái người ta rất xấu hổ đó!”

Xấu hổ? Nếu như bây giờ cậu biết bạn gái và bạn tốt của mình đang thân cận, cậu mới có thể càng thêm xấu hổ! Sài Ngạn Quân trợn mắt nhìn anh ta thầm nghĩ.

Thấy anh vẫn không có ý muốn bắt tay, Nguyên Tiểu Thu cười gượng còn giúp anh giảng hòa, “Anh Sài chắc là thẹn thùng thôi! Ha ha!”

Tiếp theo bốn người lại lần nữa rơi vào yên lặng, bầu không khí lúng túng đến ngay cả nhân viên phục vụ cũng không muốn đến gần.

Tuy rằng Nhan Phúc Hiên cảm thấy bầu không khí có chút kỳ quái, nhưng vẫn cố tìm một đề tới đến nói chuyện phiếm.

“Cô Nguyên cũng làm thư ký, chắc là cũng có nghe qua tên bạn gái cậu ấy, bởi vì tôi nghe người bạn này nói bạn gái của cậu ấy cũng làm thư ký cho một xí nghiệp lớn ở gần đây! Đúng không?” Anh ta đẩy đẩy Sài Ngạn Quân, muốn anh lên tiếng phụ họa.

“A? Phải không? Vậy bạn gái của anh Sài tên là gì? Nói ra nghe một chút, biết đâu chúng tôi quen biết nhau.” Nữ quan hệ xã hội bỗng rất có hứng thú hỏi.

Bình tĩnh liếc mắt nhìn Nguyên Tiểu Thu đang ra vẻ trấn định một cái, Sài Ngạn Quân từ từ nói ra, “Nguyên Tiểu Thu.”

“Ha ha~ Sao anh Sài đột nhiên lại gọi thư ký Nguyên của chúng ta, cũng không phải anh...” Bạn gái?!

Không thể nào! Có chuyện trùng hợp như vậy? Nữ quan hệ xã hội và Nhan Phúc Hiên đưa mắt nhìn nhau, dưới đáy lòng cùng toát ra đồng dạng nghi vấn.

Ở dưới gầm bàn Nguyên Tiểu Thu níu chặt làn váy, vốn vẫn đang ra sức duy trì nụ cười, sau khi nghe xong lời nói của anh thì hoàn toàn tan vỡ, bất chấp còn đang ở trường hợp công cộng, tức giận đứng dậy gào to.

“Anh cũng đã bắt cá hai tay, ai còn là bạn gái anh!”

Từ từ! Tình huống sao lại giống như có phần không khống chế được... Nhan Phúc Hiên không rõ chân tướng nhìn bạn tốt vốn là đến làm nền, vậy mà lại cùng vai nữ chính tối nay dây dưa.

“Anh không biết em nghe ai nói, nhưng là anh không có bắt cá hai tay.”

“Thối lắm!” Quả con mẹ nó cái gì tu dưỡng! Cô cùng anh bất cứ giá nào, “Anh nói, có phải hôm đó anh gạt em nói rằng anh phải đi làm việc hay không, kết quả anh lại cũng nữ nhân lêu lổng? Anh nói, không phải là anh đột nhiên lạnh nhạt chính là muốn em chủ động chia tay sao?”

“Anh chưa từng lừa em nói phải làm việc, kết quả chạy đi lêu lổng, về phần đột nhiên lạnh nhạt cũng không phải anh nguyện ý, là vì có một công việc đột xuất được sắp xếp vào.” Sài Ngạn Quân không nhanh không chậm giải thích.

“Há! Đàn ông bắt cá hai tay chính là bắt cá hai tay, vì sao không thành thật thừa nhận có phải tốt hơn không, còn nói có một công việc đột xuất, đây căn bản chính là biện bạch.” Nguyên Tiểu Thu không khách khí cao giọng phản bác.

“Anh không biện bạch, chẳng lẽ em không tin anh?” Anh hỏi lại.

“Em đã từng vô cùng tin tưởng anh.” Cô bình tĩnh trả lời anh, “Nhưng là anh thì sao? An lại lừa gạt em! Em đã cho anh cơ hội nói thật, không phải sao?”

Sài Ngạn Quân nhăn mày, bị trái một câu phải một câu bắt cá hai tay của cô làm cho mơ hồ.

Anh thật sự không biết những chuyện cô nói, nhưng cô lại là một bộ dáng chứng cứ rõ ràng?

“Anh không biết em nghe được hay là nhìn thấy cái gì, nhưng anh không thẹn với lương tâm.”

Anh không thẹn với lương tâm? Chẳng lẽ bây giờ là cô cố tình gây sự sao? Trên mặt Nguyên Tiểu Thu co rúm lại, lửa giận trong lòng không ngừng thiêu đốt.

“Em mặc kệ anh có thẹn với lương tâm hay không, tóm lại em đã quyết định muốn chia tay với anh rồi.” Cô dỗi quay đầu đi.

Sài Ngạn Quân nghe vậy, ánh mắt trầm xuống, gương mặt tục tằng trở nên có chút đáng sợ, từ từ nói, “Anh nghĩ bây giờ chúng ta cần phải cẩn thận nói chuyện một chút.”

“Em mới không cần nói chuyện với anh.” Cô muốn làm theo nguyên tắc không nói chuyện, không thỏa hiệp, không đầu hàng.

Bởi vì cô không quên mình vô cùng không có sức chống cự với nam sắc của anh.

“Không, anh vô cùng kiên trì.” Kéo ghế ra đứng lên. Sài Ngạn Quân không muốn tiếp tục ở loại trường hợp công cộng này thảo luận chuyện riêng của hai người, trực tiếp đứng ở bên cạnh cô hỏi: “đi thôi, chúng ta đổi nơi khác?”

Nói là hỏi, nhưng trong lời nói kia có khẳng định không cho phép người khác từ chối.

Cái gì mà đổi nơi khác? Cô mới không cần.

“Không cần, hôm nay em đến thân cận quan hệ hữu nghị, vì sao em phải theo anh đến nơi khác?” Hơn nữa ai biết đến tột cùng là anh muốn nói chuyện gì với cô chứ.

“Hôm nay em không có thân cận quan hệ hữu nghị gì hết, bởi vì, hôm nay vai nam chủ sẽ hiểu được cái gì gọi là vợ bạn không thể chọc.” Sài Ngạn Quân quăng một ánh mắt cho vai nam chủ đã biến thành đến xem trò vui ở một bên, ám chỉ ý cảnh cáo vô cùng rõ ràng.

Không cần dùng sức trừng như vậy đâu! Anh ta cũng rất có đạo nghĩa mà. Nhan Phúc Hiên giơ tay làm một động tác ok, hoàn toàn không để ý vai nữ chính hôm nay được bạn tốt mang lên sân khấu.

Bời vì vợ của bạn không thể chọc mà! Muốn phụ nữ lại tìm là có, cần gì phải làm hỏng tình cảm anh em chứ!

Cho dù là như vậy em cũng không cần đi theo anh

Anh rất không muốn ra tay, em xác định em không tự mình đứng lên đi theo anh?” Sài Ngạn Quân cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười với tính tình trẻ con của cô.

“Không cần chính là không cần.” Xem anh có thể làm gì cô!

Không lại nói nhiều lời vô nghĩa, Sài Ngạn Quân dựa vào ưu thế chiều cao và thể lực, trực tiếp ôm cô từ trên ghế lên, khiêng trên vai giống như khiêng xi măng, dưới ánh mắt chú ý của mọi người đi ra khỏi nhà ăn.

“Thả em xuống! Mau thả em xuống! Sài Ngạn Quân, cái đồ trứng thối bắt cá hai tay.” Nguyên Tiểu Thu ở trên vài anh vừa đánh vừa mắng vừa vùng vẫy.

“Không nên cử động, còn nữa không được nói thô tục.” Anh không chút bị ảnh hưởng, bàn tay anh còn đặt trên mông cô, rước lấy một trận thét chói tai của cô.

“A—anh làm gì vậy?” Mặt cô đỏ bừng.

“Không muốn bị mất mặt thì đừng có lộn xộn.” Sài Ngạn Quân giải thích, trên mặt lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.

Cô cho rằng dưới ánh mắt của mọi người, trừ bỏ bất đắc dĩ khiêng cô đi như vậy, anh còn có thể làm ra chuyện gì kinh hãi thế tục nữa sao?

Tuy rằng anh dùng phương thức tho lỗ dẫn cô đi, nhưng khi đi đến bên cạnh cái xe vận tải rách, anh vẫn rất cẩn thận đặt cô ngồi xuống, không để cô đυ.ng bị thương.

“Đến nhà anh có vẻ tốt, anh nghĩ, hôm nay chúng ta nhất định phải nói rõ toàn bộ mọi chuyện.” Sài Ngạn Quân nhìn cô, ôn hòa nhưng cũng không cho phản kháng nói.

“Em đã nói rồi, chúng ta không có gì hay để nói.” Nguyên Tiểu Thu chính là không chịu phối hợp, thậm chí còn nghiêng mặt đi, ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn anh.

“Chúng ta có.” Khởi động xe, giọng nói của anh trầm xuống, trong lời nói có ẩn chứa tức giận, “Mà anh còn muốn em phải tỉ mỉ giải thích, vì sao hôm nay em lại sau lưng bạn trai là anh, chạy tới thân cận thêm quan hệ hữu nghị?”
Chương 7
Dừng xe mở cửa, Sài Ngạn Quân phát hiện người nên xuống xe lại cố tình không chịu xuống, bước chân vốn định đi mở cửa lại quay trở lại, giúp cô mở cửa xe.

Thêm Bình Luận