Văn án 1: Năm ấy Dữu Dữu năm tuổi, mẹ kế “xuyên” lại đây. Từ sau đó, tiểu bánh bao bắt đầu mơ giấc mơ biết trước tương lai. Trong mơ, cô bé bị lừa bán, anh trai té ngã thành tàn tật, chị cô bé gả cho …
Văn án 1:
Năm ấy Dữu Dữu năm tuổi, mẹ kế “xuyên” lại đây.
Từ sau đó, tiểu bánh bao bắt đầu mơ giấc mơ biết trước tương lai.
Trong mơ, cô bé bị lừa bán, anh trai té ngã thành tàn tật, chị cô bé gả cho kẻ góa vợ, em trai cô bé lại trở thành đại nhân vật phản diện!
Mẹ kế không chỉ cướp tiền của mẹ ruột, cướp chồng của mẹ ruột, còn ức hϊếp con của mẹ ruột!
Tiểu bánh bao: Hả? Một nhà chúng tôi là người để so sánh, làm nổi bật lên mẹ kế?
Dữu Dữu tức giận, suốt đêm rời nhà bỏ trốn, vượt mọi chông gai tìm mẹ ruột về.
Hai mẹ con gϊếŧ về thôn Phượng Lâm, tư thế muốn lấy lại công bằng!
…
Mẹ kế của Dữu Dữu sống lại, ảo tưởng bước trên con đường làm giàu.
Nhưng mà…
Khi mẹ kế chia tiền thành hai phần để tiêu, Dữu Dữu và mẹ ruột cô bé ăn thịt kho tàu, uống sữa lúa mạch tinh chất.
Khi mẹ kế mồ hôi ướt đẫm kiếm công điểm, Hữu Hữu và mẹ ruột cô bé tiến vào nhà xưởng Quốc Doanh.
Khi mẹ kế thi rớt đại học, Dữu Dữu và mẹ ruột cô bé mua nhà ở.
Khi mẹ kế ly hôn, Dữu Dữu và mẹ ruột đến thủ đô làm bà chủ lớn.
Thậm chí mấy đứa con trai con gái riêng bị cô ta cố ý nuôi lệch, đều là một người có tiền đồ hơn một người, nuông chiều Dữu Dữu thành tiểu đoàn sủng.
Đã nói sống lại là chìa khóa làm giàu mà?
Dữu Dữu: Ta dựa vào giấc mơ dự báo biến mẹ kế thành nhân vật làm nền! (^-^)V
Văn án 2:
Dữu Dữu ngoài ý muốn biết được cuộc đời của mình ở trong một quyển tiểu thuyết niên đại văn.
Lúc năm tuổi, mẹ kế “đến” nhà cô, mẹ kế và mẹ ruột giống nhau như đúc, tính cách lại hoàn toàn khác biệt, không chút nào hung dữ thô lỗ.
Mẹ kế vừa đến đã dỗ người trong nhà ngoan ngoãn, ai cũng muốn giơ ngón tay cái lên khen ngợi cô ta. Chỉ riêng mình Dữu Dữu nhớ kỹ mẹ ruột tốt. Mẹ kế ghi hận trong lòng, hai ba lần hại cô trở thành bánh bao nhỏ đáng thương bị người ta ghét bỏ, Dữu Dữu bừng tỉnh:
Mẹ nó, mình là nhân vật lót nền nổi bật lên mẹ kế?
Tiểu bánh bao xách theo tay nải quần áo, rời nhà trốn đi, vượt mọi chông gai cứu mẹ, hùng dũng hiên ngang khí phách oai vệ gϊếŧ về thôn Phương Lâm, tư thế muốn lấy lại công đạo!
Khi chân tướng rõ ràng…. Mẹ kế và cha bị nước bọt ép đến mức không ngóc đầu lên nổi, chật vật đến nỗi da mặt đều sắp nhanh như dưa muối.
Đồng thời anh trai, chị gái, em trai bị nuôi lệch cũng hoàn toàn tỉnh ngộ, thì ra mình thiếu chút nữa đã thành kẻ vô ơn.
Các thôn dân trợn mắt há mồm, chuyện lớn nhà họ Khương quả thật mất mặt xấu hổ.
Sau này…
Dữu Dữu kéo mẹ ruột chậm rãi đọc sách, đọc báo siêng năng làm giàu, cuộc sống tạm bợ giống như bật hack, không chỉ được ăn thịt kho tàu, còn ăn thịt thỏ, uống sữa mạch nha nguyên chất…
Hai mẹ con trở thành nhà giàu có trong thôn, Dữu Dữu bất đắc dĩ buông tay, mỗi ngày chơi đùa vui vẻ.
Còn kết cục của cha và mẹ kế ư, hừ, đợi sau truyện sẽ rõ…
Cảm ơn mọi người đã đón đọc truyện điền văn của team tiểu Miêu.
Hayy