Chương 2: Tinh thần teamwork

Khi giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp, thì Hình Niệm Vũ mới nhìn thấy rõ teamwork của lớp này dường như rất tốt, vừa rồi ồn ào quậy phá bao nhiêu thì khi giáo viên bước vào liền ngoan ngoãn và nghiêm túc bấy nhiêu. Hôm nay là hôm đầu tiên vào nhận lớp, nên giáo viên cũng chỉ qua loa vài câu rồi để cả lớp trò chuyện làm quen. Tiếp theo đó đương nhiên là chọn ban cán sự rồi.

- Năm nay đã là cao trung, các em cần tập trung cao độ về việc học tập, chuẩn bị hành trang tốt nhất để bước vào ngưỡng cửa đại học. Để đạt được như vậy đương nhiên ban các sự phải là nòng cốt nhất.

Lúc này có một bạn nam sinh nói lớn:

- Cứ như năm rồi đi cô, Huyền Trân lớp trưởng, Lộc Ninh lớp phó.

- Ý của các bạn khác thế nào?

Trong cái lớp này thì ai cũng tán thành, chỉ duy nhất Hình Niệm Vũ là có chút kinh ngạc, nhiều tên có thể gọi là “tôn sùng” Đồng Cẩn Nhiên như thế sao lại không để cử nhỉ? Nhưng chưa để anh nghĩ ngợi lâu thì giáo viên chủ nhiệm đã gọi tên anh, nói:

- Bạn Hình Niệm Vũ là học sinh mới, được chuyển từ Trường Dạ Thiên đến Dụ Hoán, thành tích cũng cao hơn Lộc Ninh. Các em không muốn thay đổi một chút sao?

Hình Niệm Vũ bây giờ thật sự muốn bước lên bóp chết bà cô này, bây giờ tất cả ánh mắt của lớp 10A2 đều tập trung hướng về anh, ngay cả Đồng Cẩn Nhiên cũng vậy. Nhưng sau đó lại có một vài tiếng xì xầm ồ lên, nào là đem Hình Niệm Vũ so sánh với Lộc Ninh, xong lại nói thực lực của Lộc Ninh thật sự kém anh một chút, những câu nói đó vô tình khiến Lộc Ninh bị tổn thương.

Nhìn thấy Lộc Ninh bị tổn thương như vậy, thân là bạn đương nhiên Đồng Cẩn Nhiên cũng không ngồi yên, cô liền lên tiếng:

- Hay cứ bỏ phiếu đi cô, giữa Lộc Ninh và bạn học Hình. Ai được cao phiếu hơn sẽ làm lớp phó.

Giáo viên chủ nhiệm cũng không từ chối, Đồng Cẩn Nhiên bước lên chia bảng lớn của lớp thành hai phần, một tên điền tên Lộc Ninh, còn một bên là Hình Niệm Vũ. Không cần suy nghĩ Đồng Cẩn Nhiên liền bỏ phiếu cho Lộc Ninh.

Ánh mắt ôn nhu của Lộc Ninh nhìn cô, rồi nở một nụ cười, bây giờ cho dù cậu không làm lớp phó cũng được, cậu chỉ cần biết trong lòng của Đồng Cẩn Nhiên, ít nhất bản thân cũng có một chỗ đứng nhất định, không làm người yêu thì làm tri kỉ.

Nếu Đồng Cẩn Nhiên bỏ phiếu của Lộc Ninh rồi thì cho dù Huyền Trân có cảm mến Hình Niệm Vũ đến đâu cũng không thể phản bội tình bạn gần mười năm của hai người được, lớp trưởng Huyền Trân liền bỏ phiếu cho Lộc Ninh. Xong sau đó là các học sinh lần lượt bỏ phiếu của mình.

Đa số thì các bạn nữ đều bỏ phiếu cho Hình Niệm Vũ, còn các bạn nam thì lại đứng về phía Lộc Ninh. Cuối cùng, Lộc Ninh chiến thắng với số phiếu bầu là 28 phiếu còn Hình Niệm Vũ là 12 phiếu.

- Vậy chức lớp phó sẽ được giao cho bạn Lộc Ninh. Hi vọng lớp chúng ta sẽ tiếp tục phát huy phong độ của năm trước. Buổi sáng này thì đến đây thôi, các em có thể ra về.

Nói xong thì cô giáo rất nhanh chân mà chạy trước, lúc đầu vì cô giáo biết Hình Niệm Vũ là con của một gia đình giới thượng lưu nên mới ngỏ ý để anh làm lớp phó, cuối cùng thì cô giáo lại quên mất mị lực của Đồng Cẩn Nhiên không phải dạng vừa, lần này lại vô ý khiến cậu chủ nhà họ Hình xấu mặt thì không chạy nhanh thì có mà chết sớm.

Sau khi tất cả mọi người trong lớp đều về hết, chỉ còn lại Đồng Cẩn Nhiên, Huyền Trân, Lộc Ninh và Hình Niệm Vũ ở lại lớp.

Lộc Ninh nhìn Đồng Cẩn Nhiên, xong liền dịu dàng nói:

- Cảm ơn cậu.

- Cảm ơn gì chứ, tinh thần đoàn kết của lớp chúng ta đều dựa vào hai người, nếu để người khác làm thì khó hòa hợp. Đặc biệt là người từ thành phố nữa.

Đồng Cẩn Nhiên dường như đang cố ý nói cho Hình Niệm Vũ nghe thì phải, Lộc Ninh nhìn cô cũng chỉ biết mỉm cười rồi lại nói:

- Chiều nay cậu nhớ bữa hẹn nhé, tớ sẽ qua đón cậu, xong rồi chúng ta đi dạo một vòng rồi mới về nhà. Được không?

- Được thôi, chiều nay cha và hai anh cũng không có ở nhà, tớ ở nhà cũng chán.

Huyền Trân thấy bản thân sắp bị cơm chó nghẹn chết rồi, liền giả vờ đau lòng, nói:

- Ôi ôi ôi, con tim của tôi tan nát rồi.

- Lớp trưởng à, cậu có ý gì?

- Lộc Ninh khốn khϊếp, sao cậu dám đánh lẻ đi với Nhiên Nhiên nhà tớ hả?

- Thì… Cậu cũng có thể đi cùng mà, tớ sẽ bảo mẹ tớ nấu nhiều một chút.

Nhưng sau đó Huyền Trân lại nhìn Đồng Cẩn Nhiên, tinh nghịch nói:

- Xem ra Lộc Ninh và Cẩn Nhiên rất hòa hợp nha. Có khi nào…

- Khi cái đầu mày.

Xong lại nhìn Lộc Ninh nói:

- Đừng để ý đến con dở người này, chiều nay nó còn có lịch học thêm. Tính nó hay cà khịa, cậu biết mà.

Trò chuyện với nhau xong thì cũng rời khỏi trường học. Do Lộc Ninh và Huyền Trân đều đạp xe đến trường nên họ phải đi vòng xuống nhà xe, còn Đồng Cẩn Nhiên là được Huyền Trân đèo, nên phải ra trước cổng để chờ. Lúc Đồng Cẩn Nhiên đang đi ra cổng thì Hình Niệm Vũ cũng đi cùng, anh thật sự muốn hỏi xem cô và anh có gặp nhau bao giờ chưa, tại sao lại nhìn quen mắt như vậy.

Nhưng cuối cùng Hình Niệm Vũ vẫn lựa chọn là không hỏi. Nhưng sau đó Đồng Cẩn Nhiên lại nhìn sang bên cạnh, nhẹ nhàng lên tiếng:

- Xin lỗi cậu về việc lúc nãy nhé. Thật ra tớ không có ý nói cậu không hòa hợp với lớp, chỉ có điều Huyền Trân và Lộc Ninh đã là ban cán sự của lớp nhiều năm, tính cách và học lực của lớp hai người họ nắm rõ nhất. Nên là…

- Không sao, tôi cũng không có ý định làm cán sự lớp. Cậu không cần giải thích.

Đồng Cẩn Nhiên nhìn Hình Niệm Vũ, rồi lại mỉm cười không nói gì nữa, nhìn nụ cười kia khiến cho anh có chút… Rung động, không kiềm được liền hỏi một câu:

- Chúng ta từng gặp nhau chưa?

#Yu~