Chương 3

Đinh Ninh kết nối wifi rồi gọi một phần cơm hộp trên mạng, sau đó đi tắm rửa. Xong xuôi mọi việc, bên ngoài vẫn không có người nào trở về.

Kim đồng hồ chỉ đến tám giờ tối, Đinh Ninh nghe thấy tiếng mở cửa.

Cô vội vàng đi về phía cửa phòng, thông qua khe cửa mà nhìn ra bên ngoài.

Đèn trong phòng khách đều bật sáng, Hạ Kỳ Mặc bước vào, phía sau anh còn có một người phụ nữ khác cũng theo vào.

Đinh Ninh hoàn toàn không biết gì về người nhà họ Hạ, cho nên cô cũng không biết người phụ nữ này có quan hệ gì với Hạ Kỳ Mặc.

Có điều người phụ nữ này rất xinh đẹp, sau khi đi vào thì đứng ở trong phòng khách nói chuyện với Hạ Kỳ Mặc.

Đinh Ninh nghe không rõ bọn họ nói gì, nhưng xét từ thần thái cho đến ngôn từ, và cả động tác của người phụ nữ này khi nói chuyện, có thể thấy cô ta đang dùng sự quyến rũ của mình hấp dẫn Hạ Kỳ Mặc.

Bạn gái Hạ Kỳ Mặc sao?

Tám giờ tối mang bạn gái về nhà, điều này có nghĩa là những người khác nhà họ Hạ sẽ không trở về.

Người nhà họ Hạ đều thần bí như vậy sao?

Khi người phụ nữ kia bắt đầu bước vào trong phòng, cũng không biết có phải do giày cao gót của cô ta quá cao hay là do bước đi có vấn đề mà cô ta bị vấp chân, sau đó bổ nhào về phía Hạ Kỳ Mặc trên sô pha.

Khuôn mặt Đinh Ninh xấu hổ, lè lưỡi đóng cửa phòng lại. Tuy rằng cô chưa yêu đương bao giờ, nhưng cô cũng biết nam nữ lăn lộn trên sô pha là đang làm chuyện gì.

Đó là một cảnh tượng nhất định không thể bị người khác nhìn thấy.

Cô đi đến mép giường cầm lấy điện thoại nhìn thời gian, 8 giờ 5 phút.

Xét từ lúc Hạ Kỳ Mặc mang người phụ nữ này về, những người khác của nhà họ Hạ hẳn là sẽ không trở về vào thời điểm này.

Xem ra tự mình chuồn ra ngoài đi làm thêm cũng chẳng có ai nhìn thấy.

Đinh Ninh đang cảm thấy vui vẻ thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, dọa cô nhảy dựng lên.

“Ai đó?”

“Là tôi, Hạ Kỳ Mặc, em ngủ rồi à?”

“Vẫn chưa.”

“Mở cửa một lát.”

Đinh Ninh đành phải mở cửa.

Hạ Kỳ Mặc đứng ở ngoài cửa, vóc dáng anh rất cao, tay đút túi quần, khí thế giống như một vị vua.

Đinh Ninh hơi thấp thỏm, cô không ngờ Hạ Kỳ Mặc vẫn còn nhớ cô đang ở trong nhà, đây không phải là một dấu hiệu tốt.

“Tôi có một vị khách bị vướng sợi dây chuyền trên tóc, em giúp cô ấy gỡ hộ một chút nhé.” Anh nói.

“Cái gì?” Đinh Ninh có chút mơ hồ.

“Ra đây.” Hặc Kỳ Mặc bước về phía phòng khách.

Đinh Ninh theo bản năng đi theo anh.

Trong phòng khách, người phụ nữ xinh đẹp kia ngồi ở trên sô pha với một tư thế mê người.

Vốn dĩ cô ta đang nheo mắt, nhưng khoảnh khắc khi nhìn thấy Đinh Ninh liền uyển chuyển thu hồi ánh mắt, lộ ra sự hoảng loạn và khó hiểu.

“Kỳ Mặc, tại sao trong phòng anh lại có một cô gái?” Cô ta đứng lên hỏi.

“Là con của bạn ba tôi.” Hạ Kỳ Mặc giải thích xong, duỗi tay về phía Đinh Ninh để cô bước lên phía trước.

Đinh Ninh đành phải bước lên phía trước một bước.

Đối phương vội vàng gỡ sợi dây chuyền ra khỏi tóc.

“Gỡ xong rồi.”

Đinh Ninh cảm thấy trong chuyện này có vấn đề, nhưng cô không dám hỏi, cô chẳng qua chỉ là một đứa trẻ mà thôi.

“Diệp tiểu thư, còn chuyện gì khác nữa không?”

Người phụ nữ được gọi là Diệp tiểu thư lắc đầu đứng dậy, cô ta liếc mắt nhìn Đinh Ninh sau đó chào tạm biệt Hạ Kỳ Mặc.

“Em không ngờ nhà anh còn có người khác, em về trước đây.”

Người đẹp nở nụ cười tươi trên khuôn mặt, vốn dĩ chuẩn bị đi nhưng bước chân lại rụt về. Cô ta hất mái tóc xoăn cuộn sóng sang một bên vai, nói: “Nhưng có câu này em vẫn muốn nói. Kỳ Mặc, để một cô gái sống ở đây sợ rằng không tốt đâu!”

“Không tốt? Cô cho rằng tôi sẽ hứng thú với một cô bé sao”

“Ý em không phải thế.”

Đinh Ninh ngay lập tức giải thích: “Chị gái này, chị đừng hiểu lầm, tôi cũng không có hứng thú với Hạ Kỳ Mặc đâu.”

Nói xong, cô cảm nhận được một niềm an ủi sâu sắc. Thật may là cô phản ứng nhanh, nếu không thì chị gái này còn tưởng rằng cô có ý tứ không an phận.

Như vậy thì thật sự rất oan uổng cho cô rồi!!!