Chương 2

Sự xấu hổ của Đinh Ninh vẫn tiếp tục duy trì khi ở trong xe.

Nửa giờ sau, xe tiến vào bãi đậu xe dưới tầng hầm. Hạ Kỳ Mặc xuống xe giúp Đinh Ninh lấy hành lý ra, sau đó anh đi về phía thang máy.

Đinh Ninh phải chạy mới đuổi kịp được bước chân anh.

Thang máy lên tới tầng 19, Hạ Mặc Kỳ dùng vân tay mở khóa cửa phòng, sau khi anh đặt vali vào trong phòng khách mới quay sang dặn dò Đinh Ninh: “Em ở căn phòng bên trong cùng, có riêng một phòng vệ sinh bên trong, mật khẩu Wi-Fi là số điện thoại của tôi ban nãy. Hóa đơn cứ để ở trên tủ giày, em muốn ăn cái gì thì cứ việc mua, tôi sẽ thanh toán.”

Nói xong, Hạ Kỳ Mặc đưa một chiếc chìa khóa cho Đinh Ninh rồi xoay người rời đi.

Đinh Ninh nhìn thời gian, 9 giờ 40, xem ra anh thật sự có cuộc họp lúc 10 giờ.

Nhưng mà như này có ý gì đây?

Bác Hạ đồng ý để cô ở tạm nhà của họ, lại bảo một người đàn ông đang vội vã đi họp đến đón cô tới đây. Bây giờ lại bỏ cô một mình trong căn phòng trống rỗng, vắng vẻ này.

Xem ra, ba mẹ cô đã thật sự đem lại phiền toái cho người khác rồi, bác Hạ người ta căn bản không có ý định chào đón một cô gái như cô.

Đinh Ninh lắc đầu thở dài, kéo hành lý của mình vào căn phòng bên trong cùng.

Phòng rất sạch sẽ, chỉ có điều những đồ dùng sinh hoạt hằng ngày lạnh lẽo không hề có chút cảm giác hơi người nào.

Cô ngồi trên giường ngây ngốc một lúc lâu thì mẹ cô gửi tin nhắn WeChat tới.

“Đến nhà bác Hạ chưa?”

“Đến rồi ạ.”

“Nhà của bác Hạ không giống với nhà của chúng ta. Họ rất giàu, con cái cũng biết phấn đấu vươn lên, đứa nào cũng học ở trường đại học danh tiếng, con ở đó nhớ tém tém lại một chút, đừng làm nhà họ Đinh chúng ta mất mặt.”

Đinh Ninh rất muốn nói về việc nhà họ Hạ vốn không hoan nghênh cô cho mẹ biết, nhưng nghĩ đến ba mẹ đang bận rộn ở nước ngoài nên cô đành nuốt những lời đó xuống.

“Con biết rồi ạ”. Đây là việc duy nhất mà Đinh Ninh có thể làm hiện tại

Mẹ cô sau khi nghe cô đáp mới cảm thấy an tâm, cũng hơi hơi đau lòng nói với Đinh Ninh: “Xin lỗi nha bảo bối, ba và mẹ thật sự không có thời gian rảnh rỗi để trở về, con chịu khó ở tạm nhà của bác Hạ nhé,”

“Nhưng con còn muốn đi làm thêm.” Đinh Ninh lại nói ra yêu cầu của mình.

Mẹ Đinh Ninh chỉ có thể khuyên: “Nghe lời, nhà chúng ta cũng không thiếu tiền, con đi làm thêm làm gì chứ, trời nóng như vậy.”

Đinh Ninh nghĩ nghĩ, cô đi làm thêm trong kỳ nghỉ hè cũng không phải bởi vì muốn kiếm tiền.

Đương nhiên cũng không phải là muốn chứng minh bản thân, cô đơn thuần chỉ cảm thấy nó thú vị mà thôi.

Thích là làm – đây chính là lý tưởng sống của Đinh Ninh. Vì thế cô muốn lên kế hoạch nghiêm túc cho cuộc sống của riêng mình.

Cô không muốn phải vì tiền tài mà khom lưng, cũng không muốn trở thành một con ‘mọt gạo’ thích gì làm nấy.

Mặc dù bây giờ cô cũng đang là mọt gạo rồi… bởi vì nhà cô không thiếu tiền, nhưng cô cũng không thể thích làm gì thì làm được.

(*) mọt gạo: chỉ những người được người khác nuôi, ăn nhờ ở đậu người khác hoặc ăn bám bố mẹ.

Nhắn tin WeChat với mẹ xong, Đinh Ninh chuẩn bị đi ngủ một lúc thì bạn cùng phòng Lý Tiểu Noãn gọi điện thoại tới.

“Đinh Ninh, cậu về nhà à?”

“Không có, tớ vẫn đang ở thành phố A.”

“Vậy chuyện làm thêm trong kỳ nghỉ của tụi mình thì sao?”

“Mẹ tớ không cho.”

“Tiếc thật, tớ đã tìm được việc rồi. Là quét dọn vệ sinh trong quán bar, buổi chiều ba giờ làm, tối tám giờ nghỉ, lương trả theo ngày, một ngày một trăm.”

“Một ngày một trăm!” Bởi vì chỗ làm là quán bar nên Đinh Ninh càng phấn khích.

Đinh Ninh mặc dù đã lớn từng này rồi những vẫn chưa đi tới quán bar lần nào. Cô rất muốn đi xem nơi nổi tiếng là xa hoa đồi trụy trông như thế nào, mặc dù đó là nơi buôn bán phi pháp.

“Tớ muốn đi.” Đinh Ninh nói.

“Không phải mẹ cậu không cho đi sao?”

“Tạm thời tối nay cậu đợi tin tớ, tớ sẽ xem tình hình thế nào rồi trả lời cậu.”

Đinh Ninh cúp điện thoại, đi qua đi lại trong phòng. Cô cảm thấy hiện tại có vẻ như nhà họ Hạ không để tâm đến cô, nếu cô chuồn ra ngoài làm thêm thì có lẽ cũng sẽ không có ai biết.

Có điều cô lại không biết thời gian làm việc và nghỉ ngơi của người nhà họ Hạ, xem ra hôm nay phải quan sát thật cẩn thận mới được,

Càng nghĩ thì càng cảm thấy phấn khích, Đinh Ninh bắt đầu chờ mong người nhà họ Hạ quay về.