Chương 5

Con đường từ trang viên đến lâu đài của Công tước phải đi ngang qua một khu rừng rậm rạp.

Lian không biết điều này.

Bởi vì nàng chưa từng bước chân ra khỏi nhà.

Vừa chào đời đã bị “nuôi dưỡng” trong trang viên, kế hoạch mà cha nàng vạch sẵn cho nàng – cũng là mục đích sống của cuộc đời nàng, chính là hoá thành một bình hoa xinh đẹp dùng làm món quà liên hôn nhằm củng cố địa vị cho ông ta.

Tiếc thay, Lian không hề trở thành một thiếu nữ yếu ớt sợ bóng sợ gió, mong manh dễ vỡ tựa búp bê sứ như ông hằng mong muốn.

Ngay cả lúc này, đối mặt với một tên thần hộ mệnh vô danh, nàng vẫn có thể duy trì sự tỉnh táo. Lian hơi tái mặt, rốt cuộc thì nàng cũng ý thức được một vấn đề: thần hộ mệnh của nàng và thần hộ mệnh trong lời miêu tả của bà ngoại cùng những lời đồn đãi bên ngoài hoàn toàn không trùng khớp.

Chỉ là nàng vẫn chưa nhìn ra được sự tàn ác trắng trợn của kẻ được gọi là “thần hộ mệnh” trước mắt.

Tuy vậy, nàng vẫn cảm nhận được rõ ràng những thứ khác.

Ví như hơi thở nóng rực đang phả vào một bên tai.

Cơ bắp của thần hộ mệnh rất săn chắc, Lian không rõ lắm nó có giống với cơ bắp của đàn ông nhân loại hay không? Song, nàng hiểu được rằng một người đàn ông bình thường sẽ không thể nào có nhiệt độ cơ thể cao như hắn, đồng thời cũng sẽ không sở hữu khí chất đáng sợ kinh người như vậy.

Ngồi trên đùi hắn, dù cho Lian chưa mảy may có kinh nghiệm gì nhưng đối với những chuyện nam nữ, nàng vẫn hiểu được không ít. Năm nàng mười lăm tuổi, Nam tước Brown có mời vυ" nuôi đến giải thích cho nàng một số việc, mà những kiến thức giới tính đơn giản cũng bao gồm trong đó.

Sắc mặt Lian dần trắng bệch.

Cho tới thời điểm này, nàng vẫn không biết thần hộ mệnh kia trông như thế nào, nàng chỉ có thể phán đoán, thông qua tiếp xúc cơ thể, rằng hắn mang hình hài của một người đàn ông. Nhưng dù là khối lượng hay hình dạng đều không phải kích thước bình thường mà loài người nên có.

Kể từ khi sinh ra tới nay, đây là lần đầu tiên Lian nếm trải cảm giác tuyệt vọng khôn cùng.

“Khá thú vị đấy.” Người đàn ông vui vẻ nói.

“Phụ nữ nhân loại đều giống như ngươi à?” Hắn thì thầm bên tai Lian.

Nhiệt độ nóng như thiêu như đốt từ cơ thể kẻ kia truyền đến, Lian lập tức nổi hết gai ốc, nàng nghiêng người tránh đi, không muốn nói chuyện với hắn trong tình huống nhục nhã như thế này.

Rõ ràng nàng mới là chủ nhân kia mà.