Chương 3: Trả thù
* Nguyễn Khánh An: Bạn thân Vũ Phong, đẹp trai, con trai tập đoàn lớn, từ nhỏ đã mất mẹ, anh trai Nguyễn Ngọc Uyển Nghi* Phạm Anh Khải: Bạn thân Vũ Phong, có nụ cười tỏa nắng với hai chiếc răng khểnh đốn tim không biết bao nhiêu cô gái, thay bồ như thay áo.
Tại lớp 11d2..........................................
'' Vũ Phong hôm nay có gì vui mà cứ cười mãi thế'' _ Giọng nói trầm ấm của Khánh An vang lên kèm theo chút bông đùa
'' Không có gì'' - Vũ Phong thu lại điệu cười ngàn năm có một của mình và quay trở về với ánh mắt tựa hàn băng kia
'' Đúng rồi Anh Khải tìm hiểu cho tôi về học sinh mới lớp 10a9''
'' Là nam hay nữ''- Một chàng trai có nước da trắng nõn đang ngồi ở góc lớp ăn snack ( - _- ) ngẩng đầu lên miệng nhồm nhoàm hỏi
'' Nữ''
'' Ái chà hôm nay sắp có bão sao? Vũ Phong kiêu ngạo của chúng ta trúng tiếng sét ái tình rồi kìa''- Anh Khải nhịn không được cảm thán một câu
'' Câm miệng'' - Vũ Phong hào phóng tặng cho anh một cái liếc mắt sắc như dao
Anh Khải liền vứt gói snack đang ăn dở chạy đến ôm lấy cánh tay Vũ Phong cọ cọ, nũng nịu '' Aiddooo Vũ Phong anh đừng làm vậy em sợ mà! Chẳng nhẽ anh đã quên khoảng thời gian em hầu hạ anh trên giường rất chu đáo rồi sao?''
Cả lớp....im lặng 1s....2s...3s......Ha ha ha
Trên trán ai đó nổi rõ ba vạch đen kèm theo đầy ám khí xung quanh.....RẦM.....Cái bàn học bị gãy làm đôi ( Mô phật T_T )
'' Phạm Anh Khải cậu có im ngay không'' Tiếng ai đó quát lớn
'' Vũ Phong đừng như vậy em sợ lắm'' Anh Khải rưng rưng đôi mắt như sắp khóc
'' Cậu.............cậu..........................'' Vũ Phong tức giận nhất thời không nói lên lời
Cũng may lúc ấy Khánh An can ngăn không thì hôm nay thế nào cũng xảy ra chiến tranh thế giới lần thứ 3 cho coi!
Vũ Phong không nói gì chỉ hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi
Giờ ra chơi tại lớp 10a9.............
'' Xin chào mình là Nguyễn Ngọc Uyển Nghi rất vui được làm quen với cậu''- Một cô gái có mái tóc màu hạt dẻ đến làm quen
'' Mình cũng rất vui làm bạn với cậu'' Nó vui vẻ đáp lời
'' À mình định xuống căn teen hai cậu có muốn đi cùng không?
'' Được mình cũng đang đói mà không biết đường, chúng ta đi thôi '' - Nó vui vẻ khoác tay cô bạn mới quen và tảng băng di động kia xuống căn teen
Cả bọn vừa xuống căn teen thì thấy tất cả học sinh tập trung xung quanh một cái bàn như ruồi bâu ******và xì xào:
'' Trời ơi Vũ Phong của em đẹp trai quá'' hs1
'' Oa Oa Anh Khải em yêu anh''hs2
'' Khánh An anh mới là đẹp trai nhất'' hs3
...............blo..................bla........................................bla.........................................blo
Bản tính tò mò trỗi dậy nó liền chen vào đám đông nhưng khi chen vào được thì tất cả mọi sự chú ý của nó dồn vào người con trai ngồi giữa bàn. Mái tóc màu nâu đen, đôi chân mày thanh tú, cánh mũi cao cao, đôi môi anh đào khiến cho tất cả phái nữ đều ghen tỵ với vẻ đẹp ấy nhưng lại lạnh lùng khiến người ta rùng mình - Đây là đánh giá của
nó sau khi đã nhìn một lượt người anh ta.Nhưng ...đợi một chút...hình như có gì không đúng lắm..... Oái anh ta chính là tên bại não lúc sáng. Nó chạy nhanh ra khỏi đám đong rồi chạy tới bàn đối diện chỗ hai người bạn của nó đang ngồi.
'' Uyển Nghi cái tên đáng ghét kia là ai vậy?'' Nó vừa nói vừa chỉ chỉ về phía vũ Phong
'' Này không được nói anh ấy là tên đáng ghét, fan club của anh ấy mà biết thì cậu sẽ bị xử đẹp đó'' Uyển Nghi đưa tay làm hành động cắt cổ
'' Hả có cả fan club nữa sao? Mà tên đó là ai vậy?'' Nó mắt chữ O mồm chữ A ngạc nhiên hỏi
'' Anh ấy là Vũ Phong học lớp 11d2, là nam thần học viện này, là đại hoàng tử trong tam aka, là thiếu gia tập đoàn đá quý nổi tiếng cả thế giới, là người chồng lý tưởng của mọi cô gái.............
'' Hai người bên cạnh là Phạm Anh Khải Và Nguyễn Khánh An bạn thân của Vũ Phong'' Không đợi Uyển Nghi nói hết Hàn Lệ băng đã chậm rãi lên tiếng
'' Hừ Vũ Phong thì sao cơ chứ?Dám đắc tôi với tôi sao? Anh chết chắc rồi!'' Nó nghĩ thầm rồi chạy về phía quầy bán đồ ăn. Vừa chạy nó vừa ngoái đầu lại'' Uyển Nghi, Lệ Băng hai cậu cứ ăn trước đi chút mình quay lại sau''
1 lúc sau nó bưng một đĩa mì spaghetti đi ngang qua chỗ Vũ Phong đang ngồi.............Xoảng đĩa mì đổ hết lên người Vũ Phong
'' Hiccc em em xin lỗi em không cố ý'' Nó giả bộ tội nghiệp rồi loay hoay tìm giẻ lau
Vũ Phong thường ngày được rất nhiều cô gái làm quen và chiêu này cũng từng được rất nhiều người áp dụng nhưng anh lại nhận ra là con vịt xấu xí lúc sáng nên anh đứng im xem cô ta muốn làm gì
Cả căn teen tròn xoe mắt xem kịch hay nhưng 5s sau bắt đầu nhao nhao lên vì mùi lạ. Mọi người đang tìm kiếm thì một học sinh nam lên tiếng: '' Hình như mùi đó phát ra từ người đại hoàng tử'' Mọi người nheo mắt về phía đại hoàng tử . Lúc này Vũ Phong thấy mọi người nhìn mình, không nhịn được liền tức giận hỏi'' Chết tiệt, con vịt xấu xí kia rốt cuộc cô đã cho cái quái gì vào mì thế
'' Em... em đâu có cho cái gì đâu chỉ là khẩu vị của em hơi nặng nên em cho một ít mắm tôm, ít tương ớt, tương cà, mắm chắt, giấm, tỏi, hạt tiêu, mù tạt và ít nước măng chua thôi''- Nó giả nói lắp bắp sợ hãi nhưng ánh mắt lộ rõ sự đắc ý
Chắc chắn cô muốn trả thù chuyện lúc sáng đây mà. Anh định lên tiếng thì nó đã hét to'' Uyển Nghi, Lệ Băng chạy mau''rồi chạy nhanh đến bàn đối diện nắm tay hai cô bạn, ba thân hình nhỏ nhắn chạy như bay ra khỏi trường trước biết bao con mắt ngơ ngác của học sinh và đôi mắt xé lửa của ai đó.
'' Chà cô bé này thú vị đấy'' Anh Khải và Khánh An thầm nghĩ.