Chương 7:

Tô Ý Minh cũng nhận ra có vẻ chính mình mua hơi nhiều. Hắn suy tư một chốc rồi đưa cho Trình Nhạc một bịch để cậu giấu trong túi, còn lại hắn cứ thế trực tiếp xách về lớp.

Đã tan học, trên sân thể dục đều là học sinh lớp khác, không có ai sẽ chú ý đến bọn họ cùng nhau đi ra từ WC. Bàn tay Trình Nhạc đè lên túi quần nhịn không được chạm nhẹ vào trong đồ vật nổi lên trên túi, cậu thầm nghĩ có thể xem như đây là phần lễ vật đầu tiên mà cậu nhân được từ Tô Ý Minh. Tuy rằng có chút kỳ quái.

Cậu cũng không rõ suy nghĩ của Tô Ý Minh, cậu rất ngạc nhiên đối với hành vi trực tiếp xách đồ về lớp này của Tô Ý Minh, nhưng sau đó cậu thấy Tô Ý Minh đem túi đưa cho uỷ viên sinh hoạt, Trình Nhạc nghe hắn nói: “Bổ sung một ít đồ dùng cho nữ sinh trong lớp đi.”

Không có ai cảm thấy khác thường, uỷ viên sinh hoạt thậm chí cứ mãi cảm tạ hắn. Uỷ viên sinh hoạt cũng là nam sinh, mỗi lần đi mua những thứ này đều phải kéo theo bạn nữ trong lớp cùng đi.Tô Ý Minh chỉ một lần liền giải quyết vài tháng phiền não giúp hắn. Có lẽ chính là bởi vì hắn quá biết ơn Tô Ý Minh, thậm chí không có tự hỏi xem một nam sinh như Tô Ý Minh vì cái gì đột nhiên mua nhiều băng vệ sinh như thế.

Tiết cuối cùng là môn địa lý, bọn họ là ban khoa học tự nhiên nên mấy môn thuộc khoa xã hội không có yêu cầu nghiêm khắc lắm. Lão sư địa lý là một người thực dí dỏm, nửa tiết đầu liền giảng bài, giờ còn lại cho cả lớp xem phim tài liệu. Bức màn đều bị kéo xuống, trong phòng học chỉ có ánh sáng của máy chiếu, nhưng dù sao cũng là ban ngày, phần lớn đều vẫn là có thể thấy được rõ ràng.

Thởi điểm trong video hiện ra thảo nguyên mênh mông bát ngát, Tô Ý Minh trong đầu lại hồi tưởng về Trình Nhạc, điều kỳ quái chính là, hắn trước tiên nghĩ tới nước mắt trên mặt cậu lúc nãy, rồi sau đó mới là bộ phận khác biệt giữa hai chân đối phương.

Sau đó giống như mới bắt đầu suy tư thân thể cấu tạo của Trình Nhạc, cậu là người song tính sao, còn sẽ có kinh nguyệt? Hắn nhớ tới khoảnh khắc Trình Nhạc lau nước mắt dễ dàng làm khuôn mặt đầy vệt hồng, tay thì mảnh khảnh, giống như xác thật không quá giống với bình thường nam sinh.

Trình Nhạc cái gì cũng không biết, cậu đang cực kỳ ảo não. Bởi vì ngồi ở cuối dãy, lại có mấy chồng sách cao che kín, cậu liền trực tiếp úp mặt xuống bàn.