Chương 1.4.Sao không gọi cho anh?

Ba tháng sau, "gặp lại" Tưởng Mộ Phong là ở rạp chiếu phim và các nền tảng mạng xã hội.

Người anh đẹp trai hài hước ấy đã hóa thân thành một cậu thiếu niên miền núi 17 tuổi trong bộ phim《Niết Bàn》

Mẹ, vì chịu đựng bạo lực gia đình trong thời gian dài từ cha, đã uống thuốc tự tử.

Chị gái ngoài ý muốn mang thai và phá thai, nhưng lại không biết người đàn ông kia là ai.

Thẳng đến khi tận mắt bắt gặp tình cảnh cha hϊếp da^ʍ chị gái, niềm tin cuối cùng của cậu thiếu niên tan vỡ, hắn cầm lấy con dao đâm liên tiếp vào mắt đàn ông, tiếng kêu thảm thiết của người đàn ông vang lên, khuôn mặt biến dạng hoàn toàn.

Tưởng Mộ Phong dựa vào diễn xuất hoàn hảo của mình tái hiện sống động hình ảnh cậu thiếu niên đang giãy dụa trong phim, vừa khiến người xem sợ hãi, lại khiến cho họ đau lòng, hoàn toàn xứng đáng giành được giải ảnh đế Kim Kê năm đó, trở thành "tiểu sinh mới nổi" ngay từ khi debut.

Du Tư Miểu vui mừng cho Tưởng Mộ Phong, nhưng cũng nhận ra, khoảng cách giữa cậu và anh càng ngày càng xa.

Lần đầu tiên trong quãng đời học sinh mơ hồ của Du Tư Miểu có mục tiêu rõ ràng – thi vào học viện điện ảnh, trở thành diễn viên, cố gắng đến Tưởng Mộ Phong gần hơn một chút

-

Du Tư Miểu còn chưa kịp nghĩ ra câu trả lời thì Tưởng Mộ Phong đã quay lại, nhưng cũng may, anh giống như đã sớm quên chuyện lúc nãy, sờ sờ đầu cậu, "Đi chọn bài hát đi, anh nhớ em hát hay lắm, rất êm tai."

Du Tư Miểu gật đầu, để nước chanh xuống chọn bài hát, trái tim nhỏ bé đắm chìm trong lời khen của Tưởng Mộ Phong, không thể kiềm chế được sự vui mừng.

Du Tư Miểu chọn bài hát chủ đề của bộ phim Tưởng Mộ Phong ra mắt, vừa cầm lấy mic thì cửa phòng vang lên tiếng mở, Tống Tư Niên cùng một cô gái mặc áo lông màu hồng nhạt, đi đôi giày boot cao đến đầu gối, khuôn mặt trang điểm tinh xảo, bước vào với nụ cười trên môi.

Du Tư Miểu chỉ nhìn một cái liền nhận ra, là Ngô Điềm Điềm.

Cô là nữ chính trong bộ phim đang hot của Tưởng Mộ Phong, có tin đồn hai người phim giả tình thật, đang trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt.

Ngô Điềm Điềm cười tươi như hoa, tiến đến chào hỏi Tưởng Mộ Phong, sau đó tự nhiên ngồi bên cạnh Tưởng Mộ Phong, ngay vị trí cậu vừa ngồi.

Du Tư Miểu hát một cách lơ đễnh, liếc mắt nhìn thấy Ngô Điềm Điềm nghiêng đầu về phía Tưởng Mộ Phong, hai người không biết đang nói cái gì, ánh sáng lưu động, khiến chỗ của Tưởng Mộ Phong tối xuống, nên cậu không thấy rõ biểu tình của anh.

Giữa lúc nhạc dạo, Du Tư Miểu cầm một quả ô mai nhét vào trong miệng, nhíu mày, có hơi chua.