Chương 1.3.Sao không gọi cho anh?

Tống Tư Niên không tin: "Thôi đi, chú Tưởng từ lúc nào lại sinh cho cậu thêm một đứa em trai được, sao tôi không biết gì cả? Hơn nữa, tiểu bảo bối nhà chúng ta họ Dư chứ không họ Tưởng.”

Mỗi một bước đi đều như giẫm lên bông gòn, nhẹ bỗng, có một cảm giác không chân thật mãnh liệt.

Du Tư Miểu ngồi xuống cạnh Tưởng Mộ Phong, Tưởng Mộ Phong tùy tiện đưa tay khoác lên vai cậu: "Mẹ của Miểu Miểu và mẹ tôi là bạn thân, giống như chị em ruột vậy”.

Khi Tưởng Mộ Phong nói chuyện, hơi thở ấm áp vừa vặn phả vào gáy cậu, khiến mảng da nhỏ, mềm mại nơi đó tê rần ngứa ngáy.

Du Tư Miểu ở trong vòng tay Tưởng Mộ Phong không dám nhúc nhích, hai má cũng đỏ bừng lên khó có thể kiềm chế.

Có phải cậu đang mơ không?

Tống Tư Niên nhận điện thoại đi ra ngoài, Tưởng Mộ Phong buông cậu ra, dập tắt điếu thuốc, "Cũng không chào hỏi anh một tiếng?”

Du Tư Miểu nghe tiếng nghiêng đầu, Tưởng Mộ Phong tùy ý tựa vào sô pha, cười rộ lên có loại lười biếng và hờ hững, Du Tư Miểu nhéo nhéo đầu ngón tay cố gắng giữ tỉnh táo.

“Anh Mộ Phong.”

Tưởng Mộ Phong thuận miệng đồng ý: "Đến Bắc Kinh sao không gọi cho anh?

Du Tư Miểu hô hấp trì trệ, vô thức dời tầm mắt, không biết nên trả lời như thế nào.

Không tìm anh vì cậu không muốn Tưởng Mộ Phong chăm sóc cậu chỉ vì mối quan hệ thân thiết giữa mẹ cậu và mẹ anh.

Không tìm anh vì cậu không muốn chỉ là em trai của Tưởng Mộ Phong.

Cậu muốn cố gắng xuất hiện trước mặt Tưởng Mộ Phong với một thân phận mới, một thân phận độc lập không liên quan đến cha mẹ cậu, một thân phận có thể… yêu đương với Tưởng Mộ Phong.

"Uống chút nước đi, môi em hơi khô."

Du Tư Miểu hai tay cầm lấy ly nước chanh Tưởng Mộ Phong đưa cho, vẫn đang suy nghĩ nên trả lời câu hỏi của Tưởng Mộ Phong như thế nào, thì điện thoại của Tưởng Mộ Phong đúng lúc vang lên, Tưởng Mộ Phong nhìn tên người gọi, đứng dậy ra khỏi phòng, còn Du Tư Miểu ở trong phòng thì thở phào nhẹ nhõm, như thể vừa thoát khỏi cái chết.

-

Ba năm trước, vào kỳ nghỉ hè năm học lớp 11 lên lớp 12*, Du Tư Miểu lần đầu tiên gặp Tưởng Mộ Phong và đã trúng tiếng sét ái tình với anh.

* Năm thứ hai (Cao Nhị) và năm thứ ba (Cao Tam) của Cao Trung bên đó là lớp 11, lớp 12 Cấp THCS bên mình.

Năm đó cậu 17 tuổi, Tưởng Mộ Phong 23 tuổi.

Tưởng Mộ Phong cao lớn, đẹp trai, hài hước, vui vẻ và ham chơi, anh là người đã tô điểm thêm màu sắc cho cuộc sống cao trung nhàm chán của cậu.

Năm đó, mẹ của Tưởng Mộ Phong dẫn đoàn vũ đạo của bà về thành phố Q biểu diễn, nhân tiện đưa Tưởng Mộ Phong về thăm mộ ông ngoại.

Bạn thân nhiều năm không gặp, công việc diễn xuất rất nhiều, đương nhiên chuyện để nói một hai câu không hết. Bạn thân tâm sự với nhau, mang theo hai đứa con trai lớn cũng không tiện, vì thế, Du Tư Miểu gần như ở một mình với Tưởng Mộ Phong một tuần.

Bọn họ cùng nhau nhảy bungee, hát karaoke, chơi game, chơi CS thực tế ảo*…

*CS thực tế ảo, hay còn gọi là CS:GO VR, là phiên bản thực tế ảo của trò chơi bắn súng góc nhìn thứ nhất nổi tiếng Counter-Strike: Global Offensive (CS:GO). Trong phiên bản này, người chơi sẽ sử dụng thiết bị thực tế ảo để nhập vai vào các nhân vật trong game và chiến đấu với nhau trong môi trường ảo.