Chương 4.2. Ảnh đế Tưởng bá đạo hộ thê.

*

Sau khi Tưởng Mộ Phong rời đi, lòng Du Tư Miểu có chút trống trải.

Hạ Tiểu Thiên gọi cậu đến văn phòng, đem hợp đồng bộ phim《Hướng Quang Sinh Trưởng》đã được in ra cho cậu xem.

“Anh đã xem qua rồi, điều kiện đưa ra còn tốt hơn so với dự đoán của anh, Tiểu Du em xem thử đi, có ý kiến gì có thể đề xuất, anh sẽ trao đổi lại với đoàn làm phim”

Du Tư Miểu lật xem, nhìn sơ qua một lượt, "Em không có yêu cầu gì đặc biệt, anh cứ làm chủ đi.”

Hạ Tiểu Thiên gật đầu: "Được, vậy anh sẽ toàn quyền xử lý; bởi vì lịch trình bên Tưởng Mộ Phong rất kín, nên đoàn làm phim phải sắp xếp thời gian theo lịch cậu ta, đầu tháng sau sẽ khai máy, phía trường em, anh sẽ phối hợp với chủ nhiệm lớp em.”

"Ngoài ra, anh và Tống tổng đã bàn bạc riêng, trước khi quay phim xong sẽ không sắp xếp công việc cho em nữa, một là hiện tại em chưa có tác phẩm nổi bật nào mà đã debut, đối với sự nghiệp của em chính là một loại ảnh hưởng xấu, công ty cũng có kế hoạch lâu dài cho em rồi; hai là đạo diễn Vu nổi tiếng nghiêm khắc, anh hy vọng em có thể toàn tâm toàn ý tập trung vào quay phim, tác phẩm ra mắt của em có thể do đạo diễn xuất sắc như đạo diễn Vu chỉ đạo, ngoại trừ tiền bạc và danh tiếng, còn có rất nhiều thứ đáng giá để em học tập."

Du Tư Miểu nghiêm túc: "Em sẽ chuẩn bị kĩ lưỡng, học hỏi thật tốt.”

Nói chuyện chính xong, Hạ Tiểu Thiên nhìn đồng hồ: "Bây giờ là ba giờ, em có muốn về nhà nghỉ ngơi một lát không, buổi tối Tống tổng mời ăn cơm, chúc mừng em thử vai thành công.”

Du Tư Miểu lắc đầu: "Không làm phiền anh, em trực tiếp ở công ty học lời thoại một lát.”

Không có người đại diện lại không thích nghệ sĩ chăm chỉ, sau khi Du Tư Miểu đi, Hạ Tiểu Thiên xắn tay áo lên mở tài liệu, hoàn thiện tỉ mỉ kế hoạch phát triển năm năm của Du Tư Miểu.

-

Tối đến, Tống Tư Niên dẫn Du Tư Miểu và Hạ Tiểu Thiên đi ăn đồ Pháp.

Tống Tư Niên: "Chờ anh nói chuyện với Tưởng Mộ Phong, bảo cậu ấy dành chút thời gian đến dạy em.”

Nhắc tới chuyện này, Du Tư Miểu nhớ đến tình cảnh buổi trưa bị Tưởng Mộ Phong trêu chọc, bên tai lại không khống chế được mà nóng lên: "Anh Mộ Phong nói tuần này anh ấy bận rộn xong, tuần sau sẽ bớt chút thời gian tới dạy em.”

Tống Tư Niên: "Ồ? Thế cũng coi như cậu ấy có lương tâm.”

Du Tư Miểu do dự, cố gắng xác định lại mối quan hệ giữa cậu và Tưởng Mộ Phong: "Anh Tống, thực ra, anh Mộ Phong cũng không tính là anh của em, anh ấy với em coi như là, bạn bè? Anh ấy lớn hơn em vài tuổi, gọi “anh” là một cách thể hiện tôn trọng.”