Yêu Phải Đại Ca

6/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Hắn là người đẹp trai, giàu có, giỏi giang,lại còn là thiếu gia sắp thừa hưởng tập đoàn lớn của Lâm Gia, bản tính nóng vội, kiêu ngạo khó bỏ Nó lại là người bướng bỉnh, nhưng được cái dễ thương với là …
Xem Thêm

Chương 3: Hắc Công Tử
- Hắc Công Tử -

Ngày hôm sau,tại phi trường...

- ềi, đi rồi dìa sớm nha mấy gái- Lập hân

- hừm, khoảng tụi bây được làm giám đốc ông ty tụi tao sẽ dìa- lưu vy cười cười

- xì- lập hân

- hì, đi đừng về, về lại đi mệt lắm- nó phẩy tay

- à, tao đảm bảo...- gia linh

- sẽ về- hai đứa kia đồng thanh( lưu vy, gia linh) rồi cười

" xin mời hành khách đi chuyến B809 vui lòng lên máy bay để chuẩn bị...."

- thôi đi đi- lập hân

-ừ, bai bai- gia linh

- tao sẽ nhớ mày lắm- lưu vy ôm chầm lấy nó

- hì- nó cười nhẹ

Nói rồi hai đứa đi vào trông, khuất dần sau cánh cửa

- đi thôi- lập hân quay lưng

- đi ăn kem đi- nó đề nghị

- à.... cũng được- lập hân cười hề

Hai đứa kia chỉ vừa vô thôi mà hai con này đã đi ăn kem, quá đáng!!!

Chỉ 10" sau, cả hai đã ăn toạ tại quán Memory, quán kem ngon nhất thành phố X này a~~

- này- hắn đứng phía sau lưng nó

- ể, không đi học cũng phải gặp tên này, đi học thì cũng phải gặp tên này- nó khó chịu

- hừm... tôi chắc chắn cô sẽ còn gặp tôi nhiều mà- hắn nhếch môi

- đúng là tên biếи ŧɦái- nó cúi xuống đưa muỗng kem lên

- hẹn hò với tôi đi- hắn một tay bỏ vào quần, một tay đặt lên vai nó

-phụt... gì- nó muốn phun hết kem trong miệng ra ngoài

- hẹn hò đi- hắn

- xin lỗi, anh đang ATSM* hả- nó nhấn mạnh

*: ảo tưởng sức mạnh

-...

- xin đi dùm cho- nó lại cúi xuống múc muỗng kem khác

- sao không hẹn hò?!

- tôi không thích

- tôi chắc sẽ có ngày cô phải xin tôi- hắn cúi xuống gần tai nó

- phụt- TẬP2- tôi dám chắc không có ngày đó- lần này nó xoay hẳn người lại nói vào tai hắn

- a... được thôi- hắn khẽ nhếch môi- nhưng đảm bảo sẽ có-nois rồi hắn leo lên chiếc xe bên đường, trông như xe oto thể thao, mau xanh dương đen, nó cũng thể hiện được một phần nào đó tính bá đạo và hống hách của hắn

- ...- lập hân trố mắt nhìn cuộc trò chuyện của hắn với nó

- ăn đi, cậu nhìn gì vậy- nó

- hết ăn nổi rồi- nhỏ đẩy ly kem ra

- vậy tớ ăn- nó ngồi đó múc kem ăn ngon lành

Tít tót túc tít tú...

Tiếng điẹn thoại nhỏ reo lên, mở ra coi, là tin nhắn của mẹ nhỏ

- tớ về trước

- tối đi black bar

- má gọi về nhà

- đừng có biện lý do, tại sao cứ gọi cậu đến đó thì lại tránh mặt

- ...

-đi

-được rồi 7h blackbar-sau một hồi trơ người, nhỏ cũng đồng ý đến blackbar

7 giờ tối tại đó ...

- chịu tới rồi - nó bay lại ôm chầm lấy nhỏ

Thật sự thì người thân nhất với nó vẫn là lập Hân, quen nhau từ khi còn nhỏ, coi nhau như chị em ruột, còn lưu vy, gia linh, họ là chị em họ, cả hai quen lập hân với nó chỉ là vài tháng trước lúc nó đi bar...

- vào trông đi- lập hân kéo nó đi vào trong, tim một chỗ ngồi thích hợp

Cả hai ngồi nói chuyện, rồii lại uống nước... trông đều rất vui vẻ...

Trong khi đó...

Tại một căn phòng lớn nằm trên tầng của bar, tại đây có thể thấy được toàn bộ mọi chuyện đang diễn ra nơi đây....

Một người độ tuổi 17 20 ngồi trong đó, vén màn che ánh mắt hướng về nơi góc bar, nơi nó đang ngồi, đôi môi cảnh cậu ta vẽ lên một đường cong tuyệt hảo

- Gọi người lên đây

Trở lại với nó và nhỏ

- mà khi nào mới chính thức làm giám đốc đây- nó

- hừm, ba nói khoảng 20, tớ sẽ được làm giám đốc

- hì, còn tớ thì chắc lâu

- thưa tiểu thư- một người đàn ông vận áo vest đen đi lại phía nso

- chuyện gì vậy-nos ngước lên

- mời cô theo tôi, Hắc Công tử muốn gặp cô- người đó kính cẩn

- hỉ, công tử nào- lập hân khó hiểu

- anh ấy muốn cô đi- anh ta ko thèm để ý đên lời nói của lấp hân chỉ khăn khăn nhìn nó

- ừ.. cũng được- nó cúi xuống nhìn nhỏ- cậu chờ chút,tớ đi chút

-ừ, cẩn thận

-ừm

Nói rồi nó đi theo anh chàng kia, bước vào thang máy lên đến tầng trên, đi dọc theo hành lang tối thì đến một căn phòg, anh ta nhấn nút cửa phí ngoài cửa, môt lúc sao một người khác lại mở cửa ra, dẫn nó vào

Bên trong không bật đèn nên khá tối, nhìn ra phía đối diện là cửa sổ nhìn xuống toàn bộ vũ trường, nó cách âm hơi bị tốt, và có thể đoán được " công tử" là chủ ở đây... cánh cửa ngoài đóng lại, để nó đứg đó một mình...

Tiếng nước, nó quay và phía bên phải chăm chú, bóng dáng của một người bước ra, chỉ có thể thấy mái tóc ánh đỏ, thân trên để trần trông vạm vỡ, nhìn thì đoán được ngay đó là nam

- ai vậy- nó khó hiểu cố nhìn rõ người đó

- tôi tưởng cô biết rồi chứ nhỉ, là Hắc Côg Tử- chất giọng trầm ấm thoáng qua tai nó, là nó chứ nếu cô gái khác chắc có lẽ đã đổ rồi, cảm giác ấm dần lan đến tay nó, người đó đứng phía sau ôm lấy nó

- nè, anh đang làm gì vậy- nó cố thoát ra

- làm người yêu tôi nhé- anh ta đưa mặt đến gần tai nó, thì thầm

- anh bị điên hả, còn chưa biết mặt, hay bất cứ thứ gì, gì mà người yêu chứ- nó khó chịu

- tôi biết, là ân ân ngốc- anh ta cố ôm chặt hơn, lại nhẹ nhàng nói vào tai nó

- Dương Hạo- nó trơ người, có gì đó nghẹn ở cổ- anh... anh thật sự là ai??

- hừ...- chất giọng thay đổi, có chút trầm hơn

- nói, anh là ai?!

- cô không tự đoán được sao, hay cô ko nghe,vừa rồi tôi nói là công tử

- Dươg Hạo, là anh đúng không, Dương Hạo- nó xoay người lại cố gắng mò tìm, nhìn rõ mặt người đó

- chỉ có cái tên mà đã nghĩ là Dương Hạo gì đó, lại còn không quen biết mà để người khác ôm sao- hắn nói có chút gì đó khinh thuờng

- Hạo Hạo, là anh, anh đi đâu vậy

- đừng nói tôi là Hạo Hạo gì đó đi,- anh ta có chút khó chịu

- ...

- cô ra ngoài đi, và đừng có đến gần tên Huy kia là được rồi- bàn tay buông ra, cậu ta xoay đi

- Hạo- nó cố mò tìm xung quanh

- Cô đi đi - lời nói lạnh băng

~~~~~~~

Ều...

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ T^T *xúc động*

Nếu có sai sót, mong mấy bạn bỏ qua và cmt để mìk sửa lỗi nhá *chớp chớp*

>﹏<>﹏<>﹏<

Thêm Bình Luận