Chương 5.2

Yêu Người Không Nên Yêu - Chương 5.2

Note: từ nay trang trí như thế này cho đẹp :3

Chương 5.2

Buổi tối...

Hoàng cung Mạc quốc đèn đuốc sáng trưng, người người ra vào tấp nập. Mạc Thiên Lãnh dìu Mạc Hiểu Nguyệt bước vào. Nàng trước nay được mệnh danh đệ nhất mĩ nhân Mạc quốc, khuôn mặt dù tái nhợt nhưng thập phần xinh đẹp. Nếu như nàng không bệnh tật từ nhỏ, không biết sẽ còn đẹp đến nhường nào!

"Thái tử điện hạ!"

Mạc Thiên Lãnh quay đầu lại, khẽ gật đầu một cái. "Tứ vương gia!"

"Thái tử, lần trước bị truy sát, không thể có mặt ở bãi săn. Thực có lỗi!". Hạ Thư Đình cười từ tốn, đôi mắt liếc qua Mạc Hiểu Nguyệt. "Vị này là nhị công chúa? Thực là quốc sắc thiên hương khiến người ta phải trầm trồ!"

Mạc Thiên Lãnh gật đầu có chút ích kỉ che chắn cho Mạc Hiểu Nguyệt. "Tứ vương gia, ta đi trước!"

Chờ khi đại điện đông đủ, hoàng đế mới cười hài lòng khai tiệc, đôi mắt quan tâm nhìn Hạ Thư Đình. "Tứ vương gia, trẫm nghe nói mấy hôm trước ngươi bị truy sát, có cần trẫm phái người bắt đám thích khách."

Hạ Thư Đình chắp tay hành lễ. "Đa tạ hoàng thượng, người của bổn vương đã bắt được chúng, đã tiến hành tra khảo!"

Mạc Thiên Lãnh gật đầu. Đối với thái độ xa cách của Hạ Thư Đình ông cũng không quan tâm. Không vội, dù sao sau này cũng phải dựa vào Hạ quốc bọn hắn. "Chư vị, Mạc quốc chúng ta không có sơn hào hải vị gì nhiều, chỉ có rượu ngon. Lần này trẫm đặc biệt cho người chuẩn bị một loại tuyệt tửu, dành để thiết đãi chư vị!". Sau đó hướng về tên thái giám gật đầu một cái.

Thái giám hiểu ý, lập tức hắng giọng hô lớn. "Dâng rượu!"

Một nữ tử xinh đẹp dẫn đầu một đoàn nô tỳ bước vào đại điện khẽ nhún người hành lễ. "Nhi thần thỉnh an phụ hoành, thỉnh an hoàng hậu nương nương!"

"Tam công chúa bình thân! Mau, dâng rượu!". Mạc Thiên Kỳ gật đầu ra lệnh.

Một tiếng tam công chúa khiến mọi người sững sờ. Tam công chúa Mạc Vũ Nhi đây sao? Thật là một nữ tử xinh đẹp, dung nhan kiều diễm, làn da trắng nõn, đôi mắt đen lấp lánh thu hút ánh mắt của người nhìn. Bờ vai nhỏ bé ẩn trong sa y màu hồng nhạt, bước chân uyển chuyển, tiếng chuông bạc vang lên leng keng thật vui tai. Nàng phất nhẹ cánh tay ra lệnh cho tỳ nữ dâng rượu. Hương thơm dịu nhẹ tỏa ra từ người nàng khiến cả đại điện bỗng chốc chìm trong im lặng. Nụ cười của nàng tựa như cánh hoa mai đỏ mọng mê người. Tất cả không nhịn được mà liếc về phía Mạc Hiểu Nguyệt. Nhị công chúa dù rất đẹp nhưng khi đứng cạnh Mạc Vũ Nhi cũng chỉ bằng một phần của nàng, hơn nữa nét đẹp ấy quá mờ nhạt. Tam công chúa này mới xứng danh thiên hạ đệ nhất mĩ nhân.

Hạ Thư Đình ngồi một bên, ánh mắt mê luyến dõi theo từng cử chỉ xinh đẹp của nàng, đôi môi khẽ nhếch lên thành một đườn cong. Phải nói thế nào nhỉ. Nhất định là ông trời cố ý sắp đặt, hắn mới có duyên gặp lại nàng, gặp lại người con gái thiện lương đã cứu hắn dù không quen biết. Ban đầu, hắn biết được tam công chúa là vận xui xẻo, liền muốn từ hôn. Nhưng giờ đây, khi biết người ấy là nàng, hắn dù một chút cũng không muốn buông tay!

Vũ Nhi đưa mắt nhìn xung quanh, ánh mắt nàng chạm phải ánh mắt lạnh như băng của Mạc Thiên Lãnh thì vội cụp xuống, cả người khẽ run một cái. Dù có can đảm thế nào nàng cũng vẫn không dám nhìn vào mắt hắn.

Mạc Thiên Kỳ chứng kiến sự kinh ngạc của mọi người về Vũ Nhi thì không khỏi hài lòng, vuốt râu một cái, hắng giọng tuyên bố. "Các vị, lần này có đông đủ sứ giả các nước, ta cũng muốn thông báo Mạc quốc và Hạ quốc sẽ liên hôn, tam công chúa sẽ được gả cho Hạ thân vương!"

Mọi người lại một phen nữa kinh ngạc. Một mình Mạc quốc bọn họ muốn chống lại đã khó, nay Mạc quốc còn liên kết với hạ quốc sao? Bất quá... tất cả đều không nhịn được nhìn về phía Hạ Thư Đình. Bất quá, vị tam công chúa này là thần xui xẻo, liệu Hạ quốc có cần?

Hạ Thư Đình lãnh đạm cười một cái, tỏ thái độ đồng tình với Mạc Thiên Kỳ. "Mong rằng hôn lễ được cử hành càng sớm càng tốt... Tam công chúa đẹp động lòng người đến vậy, bổn vương thực nóng lòng muốn rước nàng về phủ!"

Vũ Nhi liếc mắt nhìn Hạ Thư Đình một cái. Đây... đây là Hạ thân vương sao? Trẻ tuổi, tuấn tú lại mang một chút lãnh khốc nhưng ánh mắt nhìn nàng lại tràn ngập ôn nhu. Hoàn toàn không giống nam nhân béo mập trước kia nàng nhìn thấy!

"Hoàng thượng, hôm nay có thể để vương phi tương lai ngồi cạnh bổn vương không?". Hạ Thư Đình hướng Mạc Thiên Kỳ hỏi ý, ngữ điệu giống như ra lệnh, ngạo mạn, hoàn toàn không để hoàng đế Mạc quốc vào mắt.

"Hạ vương, ngươi muốn gần gũi vương phi dường như còn quá sớm? Nàng dù sao cũng là tam công chúa Mạc quốc, nên giữ đúng lễ nghi một chút, phải không tam muội?". Mạc Thiên Lãnh lên tiếng ngăn cản Hạ Thư Đình. Nụ cười lạnh băng trên khóe môi khiến người ta có cản giác run sợ.

Vũ Nhi khẽ gật đầu. "Hạ vương, thưa lỗi tiểu nữ không thể tuân mệnh!". Sau đó nhẹ nhàng lui về phía sau, tiến đến chỗ ngồi, bên cạnh Mạc Hiểu Nguyệt.

Hạ Thư Đình vẫn dõi theo từng cử chỉ của nàng, ánh mắt tràn ngập nhu tình. Mạc Thiên Lãnh một bên hừ lạnh. "Tam muội, xem ra ta đánh giá thấp ngươi rồi. Mới gặp một lần đã khiến Hạ thân vương si mê đến vậy. Mị lực của ngươi thực không nhỏ!"

"Đại ca...". Mạc Hiểu Nguyệt thấy sắc mặt Vũ Nhi biến đổi thì khẽ giật áo Mạc Thiên Lãnh cản lại. "Tam muội xinh đẹp như vậy, khiến người người mê đắm, có một mỹ nhân như vậy là muội muội, huynh nên thấy tự hào mới đúng!"

Đưa tay ôn nhu vuốt tóc Mạc Hiểu Nguyệt, ánh mắt Mạc Thiên Lãnh vẫn không rời khỏi Vũ Nhi. "Phải rồi, Hiểu Nguyệt, ta nên thấy tự hào mới phải!"

Vũ Nhi cúi đầu, hốc mắt cay xè. Tại sao nhị tỷ nói tốt cho nàng như vậy mà vào tai hắn lại dường như có một ý nghĩa khác. Lời nói của hắn như muốn châm chọc nàng vậy.Yêu Người Không Nên Yêu - Chương 5.2