Chương 16: Đẹp từ bên trong

Văn Nghệ được một phen kí©h thí©ɧ. Vào cuối tuần, Sở Điềm liền lôi kéo Văn Nghệ đến trung tâm mua sắm.

Mặc dù thẻ tín dụng vẫn còn nợ, nhưng tháng lương đầu tiên sắp phải giảm chi tiêu, Sở Điềm cảm thấy vẫn cần phải mua hai bộ quần áo cho mình.

Mặc dù bây giờ cô đang làm công việc này, ăn mặc đều là trang phục nghề nghiệp, nhưng trang phục cũng có tính đặc thù, chất liệu vải không giống nhau, cách cắt may không giống nhau, tác dụng mặc trên cơ thể cũng rất khác nhau. Sở Điềm đặc biệt chọn hai chiếc áo sơ mi làm nổi bật dáng người của cô, cô chọn thêm một vài chiếc áo sơ mi gợi cảm hơn. Chọn xong, Sở Điềm cảm thấy rất hài lòng và định thanh toán rồi rời đi, nhưng Văn Nghệ lại kéo cô đến cửa hàng đồ lót.

Có vẻ như việc chọn đồ lót trong trung tâm mua sắm như thế này không hợp túi tiền cho lắm.

Đồ lót trong suốt bằng ren, nhìn khá hở hang, lại rất đắt tiền, Sở Điềm liếc nhìn bảng giá, đang định đi ra ngoài thì Văn Nghệ đã kéo Sở Điềm lại giúp cô ấy chọn đồ.

“Nội y của cậu nên thay rồi.” Văn Nghệ cầm một bộ đồ lót mỏng manh chỉ có vài sợi dây và mỏng dính, đưa lên trước mặt Sở Điềm, “Cậu không thể chỉ bên ngoài mới sáng sủa xinh đẹp mà bên trong lại rách nát ....."

"Bên trong tớ rách nát chỗ nào vậy?" Qυầи ɭóŧ của cô mặc tuy rằng có chút bảo thủ, nhưng nó được làm từ cotton nguyên chất, mặc vào rất thoải mái, hơn nữa mặc ở bên trong cũng không ai nhìn thấy.

"Cậu làm sao vậy? Qυầи ɭóŧ của cậu giống như của mấy bà cô hay mặc. Nếu tớ là đàn ông, khi tớ đang làʍ t̠ìиɦ với cậu, nhìn thấy thứ cậu mặc bên trong tớ nhất định sẽ không còn hứng thú nữa."

"..."

Cả ngày, Văn Nghệ vẫn luôn xem phim truyền hình Hàn Quốc, thực ra cô ấy căn bản không tin những gì trong phim truyền hình. Tình tiết một cô gái ngốc nhếch và ấu trĩ lại có thể gặp những anh chàng vừa cao to vừa giàu có lại còn đẹp trai, cô ấy luôn ngưỡng mộ sự gợi cảm nhưng lại không có khả năng. Vì thế, Văn Nghệ không còn cách nào khác ngoài việc đặt niềm tin vào Sở Điềm.

"Chị, em trông cậy vào chị. Em vẫn đang chờ chị mau chóng bắt được con cá vàng, rồi giới thiệu bạn bè của nó cho em."

"..."

Được Văn Nghệ xúi giục, ngày hôm sau Sở Điềm liền thay đổi toàn bộ từ ngoài vào trong, cô đến văn phòng với bộ quần áo tinh xảo, thậm chí còn dậy sớm chải đầu, trang điểm thật đẹp.

Với bộ trang phục này, tỷ lệ người khác quay đầu lại nhìn cô khi đi trên đường quả thực cao hơn một nửa so với trước đây, Sở Điềm đã có được sự tự tin rất lớn từ những ánh nhìn suốt đường đi. Khi cô ngẩng đầu tự tin bước vào văn phòng của tổng giám đốc, Sở Điềm khiến tất cả đồng nghiệp đều kinh ngạc, nhưng thư ký Chu đã chào hỏi cô trước:

"Uầy, tổng giám đốc đã thông báo cho cô chưa?"

“Hả?” Nói với cô cái gì?

"Là chuyện buổi tối đi gặp khách hàng, nếu không tại sao cô lại mặc đẹp như vậy làm gì?"