Chương 48

Bùi Thành Hiên liếʍ mép rồi mỉm cười với Vương Mỹ Ngọc: “Nước l*и của em là số 1, ngon thật đó, mỗi ngày anh thấy em đều ăn dứa hèn chi nước l*и thơm mà ngọt như thế này đó.”

Sau đó Bùi Thành Hiên kéo Vương Mỹ Ngọc xuống nước để hai tay cô giữ vào thành hồ bơi, anh áp sát cô từ phía sau rồi cầm ©ôи ŧɧịt̠ đã cương lên của mình cắm vào l*и cô từ phía sau.

“Ót…” một tiếng vang lên thì ©ôи ŧɧịt̠ của Bùi Thành Hiên đã nằm trọn trong cái l*и hồng hào của Vương Mỹ Ngọc rồi.

Bùi Thành Hiên bắt đầu nắc từ chậm đến nhanh mỗi lần anh rút ©ôи ŧɧịt̠ ra cắm vào thì luồng nước từ hồ bơi cũng theo đó mà ra vào l*и của Vương Mỹ Ngọc khiến cho cô sướиɠ đến tột đỉnh hai chân mềm nhũn ra, cô chỉ dùng sức của hai tay chống trên thành hồ bơi để chống đỡ toàn bộ thân thể mình.

“A… a… a… em sướиɠ… em sướиɠ… l*и em sướиɠ quá đi… a… ưm… ư”.

Bên dưới Bùi Thành Hiên vẫn thúc mạnh ©ôи ŧɧịt̠ đang cương cứng ngắc nóng hổi của mình vào l*и của Vương Mỹ Ngọc, hai tay anh luồng ra phía trước ngực cô bóp lấy hai cái vυ" căng mọng mềm mại của cô.

Thân thể của Bùi Thành Hiên và Vương Mỹ Ngọc đung đưa kịch liệt trong làn nước hồ bơi, cảnh tượng vô cùng da^ʍ mỹ và kí©h thí©ɧ.

“Nắc mạnh lên đi anh… l*и em sướиɠ quá… đυ. nhau kiểu này sướиɠ tê l*и luôn… aa… ưm… ưm… đâm mạnh lên đi anh…”

Bùi Thành Hiên nghe như thế liền điên cuồng nắc thật nhanh vào l*и của Vương Mỹ Ngọc khiến cô thở hổn hển không thể nào nói chuyện được nữa mà chỉ có thể đánh vần liên tục mà thôi.

“A… a… a… đừng… dừng lại đi mà… ưm… ưm… ưm… em không chịu nổi nữa… a… á… á… á…”

Bùi Thành Hiên nhếch môi mỉm cười “Này thì muốn anh đâm mạnh vào… anh đυ. chết em luôn Mỹ Ngọc ơi… này thì dâʍ đãиɠ này… này… này.”

Vương Mỹ Ngọc bị kɧoáı ©ảʍ bao vây không chịu được, Bùi Thành Hiên tăng tốc nắc liên hồi rồi bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c trong l*и của cô.

Vương Mỹ Ngọc có chút hoảng loạn: “Ra bên ngoài”.

Bùi Thành Hiên lại thì thầm vào tai Vương Mỹ Ngọc: “Anh cảm thấy ra bên trong vẫn sướиɠ hơn nhiều mà”.

Vương Mỹ Ngọc nhăn nhó “Mấy ngày nay không có an toàn mà, anh còn bắn vào bên trong ngộ nhỡ em mang thai thì sao hả?”



“Càng tốt chứ sao, Nhã Đan sẽ có thêm em con bé sẽ càng vui mừng hơn nữa.”

Vương Mỹ Ngọc còn chưa kịp thở thì đã bị Bùi Thành Hiên dùng sức đẩy lên thành hồ bơi rồi anh cũng trèo lên rồi đè cô nằm xuống đất, mở chân cô ra tiếp tục cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào lần thứ hai, anh dập liên hồi như máy khâu khiến cho Vương Mỹ Ngọc vặn vẹo thân hình trên mặt đất.

Ánh mắt của Bùi Thành Hiên toát lên vẻ ác ý “Vương Mỹ Ngọc anh cảnh cáo em khi anh muốn bắn vào trong em thì không được ngăn cản nếu không đừng trách anh chơi cho em ba ngày cũng không thể xuống giường được đó”.

“A… a… a… nhẹ thôi… làm ơn… em sướиɠ quá không chịu được đâu…”.

Bùi Thành Hiên nắc nhanh thêm khoảng 15 phút rồi bắn tinh lần thứ hai vào l*и của Vương Mỹ Ngọc thêm một lần nữa.

Ngay sau đó ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc của Bùi Thành Hiên lại cương cứng lên một lần nữa “Cmn, mấy ngày nay không được đυ. em nên bây giờ được đυ. là ©ôи ŧɧịt̠ anh nó cứng lên liên tục à, chắc phải đυ. tiếp thôi.”

Bùi Thành Hiên cầm ©ôи ŧɧịt̠ đánh đánh vào ngay của l*и của Vương Mỹ Ngọc làm cho cô vặn vẹo thân thể không thể chịu nổi nữa mà rên lên “Đút… á… a… a… đút vào đi anh… em thèm quá… a… a… đâm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и em đi anh.”

Bùi Thành Hiên không không đút vào mà quay ngược người theo tư thế 69, ©ôи ŧɧịt̠ anh căng cứng to tròn, lủng lẳng trước mặt Vương Mỹ Ngọc, cô không chờ đợi anh ra lệnh mà liền ngậm lấy nuốt và muốn nhai nó.

Bùi Thành Hiên thấy Vương Mỹ Ngọc hiểu ý mình như thế thì rất hài lòng, anh cúi đầu xuống hôn l*и cô, cô nghe rõ tiếng nước l*и chảy ra được anh hút lấy như người ta hút nước ngọt, nghe rõ tiếng chép tiếng sột soạt, cơn nứиɠ của cô càng dữ dội, miệng anh thì vẫn bú l*и cô còn hai tay thì luồng xuống ngực se đầṳ ѵú của cô.

Vương Mỹ Ngọc nhả ©ôи ŧɧịt̠ của Bùi Thành Hiên ra rồi rên lên “Hiên ơi… em sướиɠ quá… anh bú l*и em sướиɠ… đâm ©ôи ŧɧịt̠ vào đi anh… em hết chịu nổi rồi.”

Bùi Thành Hiên cũng hết chịu nổi nữa rồi liền bắt Vương Mỹ Ngọc quỳ gối để hai tay vịn vào tấm kính, anh không để cô đợi lâu liền cầm ©ôи ŧɧịt̠ đã cương cứng lên đút vào l*и cô.

Trong tư thế doggy như thế này càng khiến cho Vương Mỹ Ngọc cảm thấy sung sướиɠ hơn nữa, Bùi Thành Hiên đút ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и cô rồi đυ. liên tục trong 15 phút, nước l*и đã ra lênh láng, chảy theo đùi và nhỏ xuống dính vào 2 chân bên dưới.

Bùi Thành Hiên hình như cũng gần ra rồi nên anh chậm lại và đẩy thật mạnh làm Vương Mỹ Ngọc phải rên thêm một lần nữa rồi lại rút ra, nước l*и nó theo ©ôи ŧɧịt̠ anh chảy ra dính đầy mặt đất.

Sau khi Bùi Thành Hiên rút ©ôи ŧɧịt̠ của mình ra khỏi l*и của Vương Mỹ Ngọc thì đã người cô mềm nhũn nằm dài ra đất thở hổn hển làm cho hai bầu ngực phập phồng trước mặt của anh rất là kí©h thí©ɧ.

Qua vài phút thở dốc thì Vương Mỹ Ngọc nhìn Bùi Thành Hiên rồi lên tiếng “Sáng nay em có tiết học vậy mà anh lại đυ. em hơn cả một tiếng đồng hồ rồi, em trễ học rồi bây giờ phải làm sao đây hả?”

Bùi Thành Hiên cho Vương Mỹ Ngọc một ánh mắt trấn an rồi lên tiếng đáp “Bây giờ thì em đâu cần đi học nữa làm gì, chỉ cần học hỏi nhiều thế làʍ t̠ìиɦ phục vụ anh là được rồi thời gian tới anh cưới em thì em là bà Bùi rồi, cả đời này tiền tiêu không hết cần gì phải học nữa chứ.”



Vương Mỹ Ngọc dẩu môi “Em không muốn dựa dẫm vào anh đâu, em đến với anh là vì tình yêu chứ đâu phải vì gia sản của anh.”

Bùi Thành Hiên khẽ cười cúi đầu hôn lên môi của Vương Mỹ Ngọc “Anh biết mà… thôi được rồi là lỗi của anh để anh đền bù cho em được không hả?”

“Xem như anh có lương tâm đi.”

Bùi Thành Hiên liền bế Vương Mỹ Ngọc lên theo kiểu công chúa rồi thì thầm với cô “Anh làm em trễ học nên anh sẽ đền bù cho em một món quà lớn chịu không?”

Vương Mỹ Ngọc tò mò lên tiếng hỏi “Là quà gì vậy hả?”

Bùi Thành Hiên liền gian xảo đáp “Từ bây giờ mỗi ngày anh đều sẽ đυ. em cho đến khi em mang thai thì thôi.”

Vương Mỹ Ngọc liền kêu lên “Anh đúng là xấu xa mà, cái này mà gọi là đền bù đó hả?”

“Chờ em mang thai rồi thì chúng ta sẽ kết hôn sau đó em không cần đi học nữa mà an tâm trở thành vợ của anh thôi.”

Tối nay, Lý Trần lại đến tìm Hứa Thu Lan để làʍ t̠ìиɦ với cô ta thì trong lúc hai người đang đυ. nhau bụng của Hứa Thu Lan truyền đến cảm giác đau nhói nên Lý Trần phải đưa cô ta đến bệnh viện một chuyến.

Lúc nhận được kết quả từ phía của bác sĩ thì Lý Trần thẫn người chẳng biết nên làm cái gì nữa, anh chỉ muốn làʍ t̠ìиɦ cùng Hứa Thu Lan để giải tỏa nhu cầu sinh lý của bản thân mà thôi chưa từng nghĩ sẽ có tình cảm gì với cô ta cả, vậy mà bây giờ cô ta mang thai được gần ba tháng rồi, anh không biết nên làm thế nào với cô ta nữa.

Lúc Lý Trần đưa Hứa Thu Lan về nhà trọ thì cô ta cũng nhận ra vẻ mặt không vui của anh nên lên tiếng “Em xin lỗi, em đã uống thuốc ngừa thai sau mỗi lần chúng ta cᏂị©Ꮒ nhau rồi em cũng không biết tại sao bản thân lại có thai gần ba tháng rồi mà lại không biết nữa.”

Lý Trần đưa tay đỡ trán vẻ mặt có rất nhiều tâm sự “Em cũng mệt rồi vào nghỉ ngơi trước đi đã.”

Hứa Thu Lan ôm chầm lấy Lý Trần rồi lên tiếng “Lý Trần vừa nãy chúng ta còn chưa đυ. nhau đã mà, l*и em còn nứиɠ lắm anh vào trong chúng ta cᏂị©Ꮒ tiếp được không anh?”

Lý Trần liền gỡ tay của Hứa Thu Lan ra rồi nghiêm mặt nhìn cô “Em bị điên hả? Bác sĩ cũng đã nói rồi ba tháng đầu thai kỳ thì thai rất yếu nên không thể làm chuyện kia nữa được đâu, trước nay chúng ta không biết nên vẫn liên tục làʍ t̠ìиɦ cùng nhau trong thời gian qua nhưng mà bây giờ đã biết rồi không thể tiếp tục ngoan cố được đâu.”

Hứa Thu Lan thể hiện rõ sự lo lắng trên mặt “Lý Trần, em mang thai nhưng vẫn có thể thỏa mãn du͙© vọиɠ của anh mà, anh đừng có bỏ rơi em được không?”