Chương 40

Đêm tối, Lý Trần nằm trên giường nghĩ đến những lời mà Hứa Thu Lan đã nói anh cảm thấy Vương Mỹ Ngọc có một phần lỗi không hề nhỏ khi không đồng ý làʍ t̠ìиɦ cùng mình, cô là bạn gái chính thức của anh nên việc anh đòi hỏi chuyện kia cũng đâu có gì sai vậy mà cô lại cố hủ không cho.

Trong đầu Lý Trần hiện lên hình ảnh mơ hồ anh xoa bóp hai bầu vυ" to tròn căng mọng, anh nhìn thấy mình được bú ɭϊếʍ cặρ √υ" đẹp vô cùng, anh nghe thấy tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ của phụ nữ, anh nhìn thấy bản thân mình đang làʍ t̠ìиɦ kịch liệt với Hứa Thu Lan vào đêm đó khiến cả người anh như sôi sục lên.

Bất giác dưới đáy quần của Lý Trần một vật ngẩng đầu nhô cao lên đội cả lớp vải quần lên hơn cả gang tay, anh không chịu được nữa nên cởϊ qυầи ra rồi dùng tay sục ©ôи ŧɧịt̠ đã cương cứng lên của mình cho đã cơn thèm.

Sau một hồi tự sục ©ôи ŧɧịt̠ của mình thì Lý Trần bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ga giường, anh vẫn cảm thấy không thỏa mãn, anh lại nghĩ đến thân hình nóng bỏng của Hứa Thu Lan như bị mê hoặc vậy.

Lý Trần không hề biết vào giờ này thì Hứa Thu Lan đang nằm dưới thân của một gã đàn ông già nua bụng phệ dang rộng chân để ông ta cắm ©ôи ŧɧịt̠ đυ. liên tục vào l*и và rêи ɾỉ một cách dâʍ đãиɠ.

Hứa Thu Lan lại mơ hồ nhìn người đàn ông trước mắt thành ra Lý Trần chàng trai trẻ tuổi đẹp trai, hình thể đẹp nên vô cùng hưởng thụ.

Chiều hôm nay má Lê sẽ đưa bé Nhã Đan về nhà sau chuyến về quê thăm ông bà nội nên Bùi Thành Hiên cũng tranh thủ đưa Vương Mỹ Ngọc từ biệt thự ở Trúc Sơn trở về đến sân bay đón con bé.

Đáng lý ra Vương Mỹ Ngọc phải đến trường vì hôm nay có tiết học nhưng mà cô chẳng muốn nhìn thấy mặt của Lý Trần nên quyết định sẽ nghỉ học thêm vài hôm nữa để tránh đυ.ng mặt hắn ta, thêm nữa tối đêm qua làʍ t̠ìиɦ quá kịch liệt với Bùi Thành Hiên nên hôm nay cô ngủ muộn đến trưa mới dậy.

Trên đường Bùi Thành Hiên lên tiếng nói với Vương Mỹ Ngọc “Đợi khi đón Nhã Đan về nhà thì anh sẽ nói chuyện với con bé để em đến nhà anh làm gia sư toàn thời gian như vậy thì chúng ta sẽ có nhiều thời gian ở bên nhau hơn rồi Mỹ Ngọc à.”

Vương Mỹ Ngọc liền lên tiếng trêu ghẹo Bùi Thành Hiên “Vậy mục đích thật sự của chú mời con đến làm gia sư toàn thời gian là vì muốn tốt cho Nhã Đan hay là vì muốn được ở gần con hơn vậy hả?”

“Đương nhiên là cả hai rồi, ban ngày nếu không có đi học thì em có thể dạy học chăm sóc cho Nhã Đan còn ban đêm thì…”

Vẻ mặt của Bùi Thành Hiên trở nên gian manh anh cười tà mang theo nhiều hàm ý ẩn sâu bên trong nụ cười kia.

Vương Mỹ Ngọc nhướng mày hỏi “Ban đêm thì sao hả?”



Bùi Thành Hiên bỏ một tay khỏi vô lăng rồi nắm lấy bàn tay của Vương Mỹ Ngọc nhìn cô bằng ánh mắt chân thành rồi lên tiếng đáp “Nhã Đan bị thiếu thốn tình thương của mẹ lại bị tổn thương sâu sắc em như là liều thuốc chữa lành cho con bé vậy, còn với anh thì anh cũng là người thiếu thốn tình cảm, hơn nữa anh còn thiếu thốn tìиɧ ɖu͙© nữa cho nên ban đêm em phải chăm sóc phục vụ nhu cầu tìиɧ ɖu͙© cho anh chứ.”

Vương Mỹ Ngọc liền rút tay mình rồi dẩu môi lên tiếng đáp “Chú khôn quá đi à, ban ngày con chăm sóc con gái chú với thân phận là gia sư còn ban đêm thì phải lên giường phục vụ tìиɧ ɖu͙© cho chú với tư cách là tình nhân, vậy chú có trả thêm tiền cho con không hả? Chú tính bóc lột sức lao động của con đó hả? Con sẽ xin nghỉ việc cho mà xem.”

Bùi Thành Hiên nghe vậy liền nâng khóe môi lên cười rồi đáp “Ai nói là anh bóc lột sức lao động của em chứ, sống ở nhà anh thì anh sẽ chăm lo cho em mọi thứ tuyệt đối không để em thua kém người khác đâu mà lo, còn nữa nếu em dám xin nghỉ việc thì anh sẽ bắt nhốt em ở nhà anh rồi làʍ t̠ìиɦ cùng em ba ngày ba đêm cho em khỏi xuống giường đi lại luôn đó biết chưa hả?”

Mặt của Vương Mỹ Ngọc đỏ lên mắng yêu “Anh đúng là bạo lực mà.”

Khoảng 3 giờ chiều thì xe của Bùi Thành Hiên và Vương Mỹ Ngọc đến sân bay, chờ khoảng năm phút thì thấy má Lê bế bé Nhã Đan từ bên trong sân bay đi ra.

Má Lê vừa nhìn thấy Bùi Thành Hiên đã cúi đầu tỏ vẻ cung kính lên tiếng chào hỏi “Dạ tôi chào ông chủ ạ.”

Bùi Thành Hiên đưa tay về phía của Nhã Đan rồi nói với má Lê “Để tôi ẵm Nhã Đan cho.”

Má Lê liền đưa Nhã Đan qua cho Bùi Thành Hiên ẵm anh ân cần nhẹ nhàng lên tiếng hỏi con gái “Mấy hôm nay con về nhà nội chơi có vui không hả con gái?”

Bùi Nhã Đan không lên tiếng nói chuyện nhưng mà vẫn gật đầu biểu thì là vui.

Má Lê chỉ vào mấy cái túi rồi lên tiếng nói với Bùi Thành Hiên “Dạ ông bà của Nhã Đan còn chuẩn bị nhiều quà bánh cho bé Nhã Đan mang về nữa đó ạ.”

Bùi Thành Hiên gật đầu rồi nhìn Nhã Đan “Con gái à, hôm nay có cô gia sư của con đến đón con về nữa nè, con thích không hả?”

Bùi Nhã Đan lại gật đầu, bé có hơi mỉm cười yêu mến nhìn Vương Mỹ Ngọc biểu thị sự vui vẻ của mình.

Vương Mỹ Ngọc nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Nhã Đan rồi lên tiếng hỏi “Mấy hôm nay Nhã Đan về thăm ông bà có vui không nè?”

Bùi Nhã Đan lại gật đầu.



Bùi Thành Hiên nhìn dòng người qua lại đông đúc tại sân bay khiến cho Nhã Đan có chút không thoải mái nên đề nghị mọi người về nhà rồi nói chuyện.

Lúc về đến nhà, Bùi Thành Hiên bảo má Lê đi chuẩn bị cơm tối rồi cùng Vương Mỹ Ngọc vào phòng của con gái để hỏi xem con bé có đồng ý để Vương Mỹ Ngọc đến nhà làm gia sư toàn thời gian hay không.

Thái độ của Bùi Thành Hiên vô cùng mềm mỏng lên tiếng hỏi Nhã Đan “Con gái à, ba cảm thấy trong số tất cả những gia sư từng đến đây dạy con học chỉ có mỗi cô Mỹ Ngọc là thật lòng yêu thương con thôi, con có muốn cô tiếp tục dạy con học không hả?”

Bùi Nhã Đan ngẩng đầu lên nhìn Bùi Thành Hiên bằng ánh mắt khó hiểu, kiểu như muốn hỏi sao ba lại hỏi con như thế vậy.

“Nếu con không thích cô Mỹ Ngọc dạy con học nữa thì ba sẽ lập tức đổi gia sư khác cho con được không?”

Bùi Nhã Đan vừa nghe nói đổi gia sư khác thì liền phản ứng trên mặt cô bé là biểu cảm không đồng ý, sau đó liền quay sang dùng hai tay ôm lấy Vương Mỹ Ngọc như là muốn níu kéo cô lại với mình vậy.

Bùi Thành Hiên nhìn thấy thái độ của Nhã Đan đối với Vương Mỹ Ngọc quý mến như thế thì cũng mừng thầm trong lòng, anh vuốt tóc con gái rồi nói tiếp “Nhã Đan à, nhà của cô Mỹ Ngọc đang ở bị người ta lấy lại rồi bây giờ cô không có chỗ để ngủ vì vậy ba muốn thuê cô ấy đến nhà chúng ta ở làm gia sư toàn thời gian để chăm sóc dạy học cho con có được không hả con gái?”

Bùi Nhã Đan liền gật đầu thái độ vui vẻ hẳn lên thể hiện sự đồng ý và vui mừng khi Vương Mỹ Ngọc làm gia sư toàn thời gian cho mình.

Bùi Thành Hiên và Vương Mỹ Ngọc đều nhìn nhau mỉm cười khi Nhã Đan gật đầu đồng ý chuyện cô đến là gia sư toàn thời gian, vậy là xem như kế hoạch của Bùi Thành Hiên bước đầu thành công rồi, chỉ cần thêm chút thời gian để con gái tiếp nhận yêu thương Vương Mỹ Ngọc thì anh có thể sớm hỏi cưới cô về nhà làm vợ mình, làm mẹ của bé Nhã Đan rồi.

Biệt thự của Bùi Thành Hiên rất rộng lớn có nhiều phòng nhưng anh sắp xếp phòng của Vương Mỹ Ngọc ở cùng lầu với mình kế bên phòng anh luôn để tiện việc hai người tình tứ gần gũi với nhau mà không ảnh hướng đến Nhã Đan, vì hai người đã thống nhất trước tạm thời không công khai tình cho Nhã Đan biết.

Vương Mỹ Ngọc nhìn căn phòng với gam màu đỏ rực rỡ, giường ngủ để giữa phòng có rèm bốn góc như là giường ngủ của công chúa vậy, có một bộ sofa màu đỏ cùng tông với phòng luôn, cách bày trí các bức tranh treo vô cùng đẳng cấp.

Bùi Thành Hiên bước đến xoay một chiếc đèn trên tường thì nguyên bức tường đó liền mở ra đây là một mật thất bí mật bên trong phòng ngủ này.

“Anh đặc biệt dành tặng mật thất này cho em đó Mỹ Ngọc à.”