Chương 36

Do Vương Mỹ Ngọc chỉ mới làʍ t̠ìиɦ qua với Bùi Thành Hiên một lần thôi, dù đã bị phá trinh rồi nhưng mà l*и cô bót lắm nên anh không dám đâm nhanh vào mà chỉ có thể đâm nhè nhẹ từng chút từng chút đút ©ôи ŧɧịt̠ của mình vào sâu tận bên trong l*и cô đến tận gốc ©ôи ŧɧịt̠.

“Ngọc ơi l*и em bót quá… anh đang cảm giác như là mình đang đυ. gái trinh vậy đó… aaa… cái l*и em đúng là cực phẩm mà.”

Vương Mỹ Ngọc bị ©ôи ŧɧịt̠ to dài gân guốc đâm vào l*и từng chút một, cô có thể cảm nhận được từng viên bi gắn trên thân ©ôи ŧɧịt̠ của Bùi Thành Hiên đang va chạm với vạch thịt chật chội bên trong l*и mình, nước l*и của cô tuông nhiều hơn khiến cho ©ôи ŧɧịt̠ của anh dễ đâm vào hơn.

Vương Mỹ Ngọc nhăn nhó rên lên “A… aa… chú… con sướиɠ… l*и con sướиɠ… aa… a… a. A. A… ư… ư… đυ. con đi chú… con nứиɠ l*и quá… đυ. nhanh lên đi chú… đυ. nát l*и con luôn cũng được… aaa.”

Bùi Thành Hiên dùng hai tay ôm lấy hai bầu ngực của Vương Mỹ Ngọc xoan nắn mấy cái, kéo cô ngã dựa vào lòng ngực mình rồi thì thầm tai cô: “Anh sẽ làm cho l*и em sướиɠ như chưa bao giờ được sướиɠ… ngoan… anh sẽ đυ. em thật sướиɠ em yên tâm đi bé yêu à.”

Sau khi Bùi Thành Hiên nhét hết ©ôи ŧɧịt̠ của mình vào l*и của Vương Mỹ Ngọc thì bắt đầu nắc anh không vội vàng mà cứ từ tốn đâm vào rút ra chín nông một sâu khiến cho cô sướиɠ đến lên bờ xuống ruộng rêи ɾỉ không thôi.

“A… a… ©ôи ŧɧịt̠ chú cứng quá… sướиɠ quá… l*и con sướиɠ quá… đυ. mạnh lên đi chú yêu”.

Bùi Thành Hiên lại rút ©ôи ŧɧịt̠ ra rồi đâm mạnh vào một cái anh mỉm cười tà lên tiếng: “Từ từ… đêm nay anh sẽ đυ. em cho thật đã đừng lo gì hết… hiếm khi có dịp em ngoan ngoãn cho anh đυ. chúng ta lại có không gian riêng tư nên anh sẽ đυ. em cho đã ©ôи ŧɧịt̠ mới thôi.”

“ÓT… ÓT… ÓT… PHẠCH… PHẠCH… PHẠCH…”

Bùi Thành Hiên luồng tay ra trước dùng ngón tay cái và ngón tay trò vân vê hai đầu núm đã cương cứng từ lâu của Vương Mỹ Ngọc một lúc rồi véo hai đầṳ ѵú kéo ra, bên dưới anh vẫn đều đặn đâm ©ôи ŧɧịt̠ vào rồi rút ra bên trong l*и của cô, mấy viên bi trên thân ©ôи ŧɧịt̠ liên tục va chạm vào vách thịt bên trong l*и của cô càng làm tăng thêm kɧoáı ©ảʍ cho hai người bọn họ.

Người của Vương Mỹ Ngọc nhễ nhại mồ hôi cô rên xiết lên “Chú ơi… con sướиɠ aa… l*и con sướиɠ aaa… ư ư ư ©ôи ŧɧịt̠ chú đυ. con sướиɠ… ư ư… aaa… aaa đυ. mạnh lên nữa đi chú… đâm sâu vào l*и con đi… aaaa… aaa.”

Bùi Thành Hiên nghe vậy càng kí©h thí©ɧ bắt đầu tăng tốc nắc như vũ bão vào l*и của Vương Mỹ Ngọc, trong không gian yên tĩnh chỉ còn tiếng “Pạch… pạch… pạch” của hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đang nhiệt tình va chạm vào nhau và tiếng rêи ɾỉ nỉ non của cô mà thôi.



Cặρ √υ" tròn lẳn căng mộng của Vương Mỹ Ngọc nhấp nhổm lên xuống theo nhịp nắc của Bùi Thành Hiên, ©ôи ŧɧịt̠ của anh làm cô rú lên từng chập, bi trên thân ©ôи ŧɧịt̠ anh va chạm vào da l*и non của cô sướиɠ không thể tưởng, làm cô mê man ưỡn người ra đón nhận từng có nắc đến của anh.

“CHẾT CON RỒI… CHÚ ƠI… AA… AA. A. A. A L*и CON Sướиɠ… S… Ư… Ớ… N… G… ©ôи ŧɧịt̠ CHÚ Đυ. ĐÃ QUÁ ĐI… Ư… Ư… Ư… ƯM… AAAA… NẮC ĐI… NẮC NHANH LÊN CHÚ… Đυ. MẠNH LÊN… ĐÂM SÂU ©ôи ŧɧịt̠ CHÚ VÀO L*и CON ĐI… AAAA… ĐÚNG RỒI… ĐÂM MẠNH VÀO ĐI… AA… AA… A… ĐÂM LÚT CÁN VÀO Tử ©υиɠ CON ĐI CHÚ… CON MUỐN CHÚ Đυ. CON QUÁ… AA… AA… Sướиɠ L*и QUÁ… Sướиɠ L*и CHẾT MẤT THÔI CHÚ ƠI… AAAA. A. A. A. A… A. A. AA.”

Bùi Thành Hiên càng tăng tốc nắc dồn dập vào l*и của Vương Mỹ Ngọc như là đang cầm chày giã gạo vậy, cả cơ thể của cô đong đưa theo từng cú nắc mạnh bạo của anh.

Miệng của Vương Mỹ Ngọc không ngừng rêи ɾỉ thành tiếng “A… A… A… Sướиɠ… L*и CON Sướиɠ… Vυ" CON Sướиɠ… Đυ. CON MẠNH LÊN ĐI CHÚ ƠI… CON Sướиɠ QUÁ… Á… Á… Á… ©ôи ŧɧịt̠ CHÚ TO Đυ. Sướиɠ L*и QUÁ… ƯM… ƯM”.

Vương Mỹ Ngọc cứ lảm nhảm nói mấy câu tục cô sướиɠ rủ cả người, Bùi Thành Hiên thì đυ. dai sức như máy khoan công nghiệp liên tục nắc vào l*и cô làm cho cô chết lên chết xuống trong du͙© vọиɠ.

Vương Mỹ Ngọc đưa hai tay về phía sau ôm lấy cổ của Vương Mỹ Ngọc cả người cô lúc này hoàn toàn dựa người anh: “Chú ơi… con sướиɠ quá… l*и con sướиɠ… a… a… a. Aaaaa… ©ôи ŧɧịt̠ chú đυ. sướиɠ quá… aaa… aaa… đâm mạnh lên chú… aa… aaa… sướиɠ l*и quá… aaaa… ư… ư… ưʍ.”

Bùi Thành Hiên đυ. nãy giờ cũng lâu rồi anh bặm môi đυ. Vương Mỹ Ngọc nhanh thêm chút nữa, anh nắc liên hồi lần nào cũng đâm ©ôи ŧɧịt̠ khủng của mình vào tận sâu bên trong l*и cô, anh cũng muốn xuất tinh để đổi kiểu nhưng không biết tại sao ©ôи ŧɧịt̠ của anh cứ trơ trơ cứng như đá đυ. hoài mà không ra.

Bùi Thành Hiên đưa tay nhấc bổng một chân của Vương Mỹ Ngọc lên, bên dưới ©ôи ŧɧịt̠ anh vẫn nhiệt tình ra vào đều đặn trong l*и cô.

“Pạch, pạch, pạch” đầu ©ôи ŧɧịt̠ của Bùi Thành Hiên chạm vào sâu trong l*и đυ.ng ngay điểm G của Vương Mỹ Ngọc làm cô tê tê nhột nhột như buồn đái, không kiềm chế được cô xuất tinh dòng nước trắng trong như nước suối nhưng không có mùi khai ào ào tuôn ra. “AAAAA… CON RA… L*и CON Sướиɠ… Sướиɠ QUÁ CHÚ ƠI… AA… AAA… BÙI THÀNH HIÊN CHÚ Đυ. CON Sướиɠ CHẾT MẤT THÔI… Ư… Ư… AAAA.”

Vương Mỹ Ngọc quíu cả người lại âʍ đa͙σ co bóp thắt chặt ©ôи ŧɧịt̠ Bùi Thành Hiên như muốn hút vào bên trong làm anh rên bật thành tiếng hét gồng cứng người lại để không bắn vào lúc này.

Bùi Thành Hiên cố nắc thêm vài cái rồi nghiến răng nghiến lợi kêu lên: “Anh ra… anh ra Mỹ Ngọc ơi… anh ra…”.



Vương Mỹ Ngọc tay nắm chặt hai tay của Bùi Thành Hiên gào lên thành tiếng “Á… A. Á… A. Ư… ƯM… Sướиɠ QUÁ… chú làm l*и con sướиɠ quá… a… aa… aaa… l*и con như muốn nổ tung ra vì ©ôи ŧɧịt̠ chú đó… aaa.”

Bùi Thành Hiên bắn khí ào ào vào trong l*и của Vương Mỹ Ngọc, tϊиɧ ŧяùиɠ của anh ra ào ạt như không bao giờ dứt, nhầy nhụa ẩm ướt cộng với khí của cô hòa quyện vào nhau quá nhiều nên nhễu xuống từng giọt trắng dục.

Cơ thể của Bùi Thành Hiên và Vương Mỹ Ngọc đều run lên bần bật khi ra cùng nhau, cả người của hai người đều thở hồng hộc mồ hôi tuôn ra ướt đẫm.

Vương Mỹ Ngọc ngửa đầu tựa vào vai của Bùi Thành Hiên rồi thì thầm lên tiếng nói anh “Chú à… chú đυ. dai quá à… nhưng mà sướиɠ… chú làm l*и con sướиɠ đến độ không có từ ngữ nào có thể diễn tả được hết… con yêu ©ôи ŧɧịt̠ chú quá đi à.”

Bùi Thành Hiên nghe vậy thì liền mỉm cười phong tình cúi đầu nhìn Vương Mỹ Ngọc bằng ánh âu yếm rồi hôn lên môi cô, hai người lại nút lưỡi hồi lâu mới quyến luyến rồi môi nhau, giữa hai người được nối với nhau bằng một sợi chỉ bạc nhìn rất là kí©h thí©ɧ thị giác, nước miệng chảy xuống khóe miệng của cô thành dòng.

“Sướиɠ thật không em? L*и em đυ. sướиɠ thật cứ cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào là không muốn rút ra nữa cứ muốn dây dưa mãi thôi… lần trước anh phá trinh em rồi mà l*и em vẫn bót quá Ngọc ơi… lúc nãy anh cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào mà cứ tưởng là mình đang đυ. gái trinh không đó, l*и em vừa đẹp, vừa múp và còn đυ. sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ nữa, anh yêu cái l*и nhỏ này của em lắm đó Ngọc à”

Vừa nói Bùi Thành Hiên vừa cầm tay của Vương Mỹ Ngọc đặt lên ©ôи ŧɧịt̠ to khủng đã cương cứng lại của mình rồi mỉm cười tà da^ʍ lên tiếng nói tiếp: “Em xem chưa gì mà nó đã lại cương cứng lên muốn được cắm vào l*и em tiếp rồi nè”.

Vương Mỹ Ngọc đỏ mặt “Chú đυ. dai sức ghê một hiệp vừa rồi vẫn chưa thấy mệt sao hả?”

Bùi Thành Hiên liền lắc đầu đáp “Không, một khi anh cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и em rồi thì chẳng còn biết mệt là gì nữa hết, anh chỉ muốn đυ. em thật nhiều thật nhiều cho sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ của mình mà thôi bé yêu à.”

Miệng của Vương Mỹ Ngọc thì hỏi Bùi Thành Hiên vậy thôi chứ thật ra trong lòng cô vẫn chưa thỏa mãn chút nào hết, một hiệp vừa rồi chỉ như mới ăn món khai vị thôi, cô muốn anh đυ. mình nhiều hơn nữa làm cô sướиɠ l*и hơn nữa cô.

Tay của Vương Mỹ Ngọc vuốt vuốt dọc theo thân ©ôи ŧɧịt̠ của Bùi Thành Hiên, tay cô mân mê ngay hàng bi nổi trên thân ©ôи ŧɧịt̠ anh càng làm ©ôи ŧɧịt̠ anh cương lên to hơn nữa, ©ôи ŧɧịt̠ anh trong tay cô càng lúc càng nóng lên cô khẽ nuốt nước bọt lè lưỡi ra liếʍ môi như đang thèm khát cái gì rất nhiều.

Bùi Thành Hiên là người đàn ông đã trải qua chuyện giường chiếu rất nhiều lần với vợ trước rồi nên hiển nhiên là anh kinh nghiệm đầy mình, khi nhìn Vương Mỹ Ngọc dùng lưỡi liếʍ đôi môi khô ran của mình cùng cái nhìn đầy thèm thuồng vào đầu ©ôи ŧɧịt̠ mình thì anh đã biết cô muốn gì rồi.