Yêu Em Xin Làm Chuyện Xấu

6.25/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Nữ chính có số phận không được may mắn cho lắm. Cô vì món nợ của người thân mà phải đi làm việc mình không muốn, cô phải tiếp cận Lương Tuấn một thiếu gia giàu có để hi vọng có được …
Xem Thêm

“Em đã nói rồi, từ nay về sau bất cứ chuyện gì của anh em đều sẽ không xen vào nữa.” Cô cứng rắn quay người đi.

“Tiểu Hà, chẳng lẽ em thật sự nhẫn tâm nhìn anh chết?”

Lời của anh ta giống như một cái búa tạ, hung hăng đập vào tâm của cô, kí©h thí©ɧ những oán hận cùng bất bình tích tụ trong thời gian dài.

Tại sao? Tại sao người này lại là anh của cô? Tại sao cái người gọi là anh này, làm tất cả mọi chuyện đều là đem tổn thương đến cho cô, khiến cô sợ hãi lo lắng, đem cuộc sống yên tĩnh của cô quấy nhiễu đến long trời lở đất?

Nhưng cô lại càng không hiểu, vì sao bản thân mình lần nào cũng mềm lòng? Vì sao phải chịu sự trói buộc của người cùng huyết thống này?

Cô không quan tâm đến sống chết của anh ta, khổ sở chẳng qua là vì cái gì anh ta hết lần này đến lần khác tới kiểm nghiệm cái mặt yếu ớt kia của cô?

Anh ta rốt cuộc muốn chứng minh cái gì? Cô không phải là một cô em gái ích kỉ? Không phải thấy chết mà không cứu, không có tình thân?

“Anh muốn cái gì?” Hít một hơi thật sâu, cô chậm dãi nói ra một câu.

Cẩn thận nhìn xung quanh một chút, Sở Triển Đường kéo cô qua một bên, thì thầm ở bên tai cô mấy câu.

“Cái gì?” Nghe vậy, sắc mặt của cô nhất thời tái xanh, hồi lâu không nói được câu nào, chỉ dùng ánh mắt kinh hãi nhìn chằm chằm anh ta.

“ Tiểu Hà, em hãy nghe anh nói, anh biết chuyện này đối với em nhất định rất khó tiếp nhận, nhưng mà anh hiện tại bị dồn vào đường cùng rồi, em là em gái anh, trên đời này trừ em ra, không ai có thể giúp anh.” Anh ta nắm chặt vai của cô khẩn cầu.

Vậy sao? Cô hết lần này đến lần khác thay anh ta giải quyết mọi hậu quả, chỉ đơn giản là vì —— cô là em của anh ta?

Nói đến tiền bạc, cô không biết đã đưa cho anh ta bao nhiêu rồi, làm người mẫu hơn ba năm, tiền tiết kiệm gửi ngân hàng của cô vô cùng ít, mỗi lần vừa có tiền để dành, lập tức sẽ bị Sở Triển Đường lấy đi.

Sức lực của cô, những năm gần đây, vì giải quyết những phiền phức mà anh ta gây ra, đã sớm bị làm cho mệt mỏi, bây giờ anh ta vẫn muốn cô đi ——

“ Anh bảo em đi quyến rũ một người đàn ông xa lạ?”

Nói cái gì Sở Mạn Hà nghe cũng không lọt, trong đầu một trận rung động.

Sở Mạn Hà vừa nghe thấy cái kế hoạch hoang đường này, liền nghĩ có phải anh ta bị điên rồi.

Trên đời này nào có người anh nào như vậy, xui em gái mình đi quyến rũ đàn ông?

Có, Sở Triển Đường sẽ.

Làm anh trai—— anh ta thật sự không xứng, nhưng bi ai là, cô lại cùng người này có quan hệ máu mủ, nhất định cùng cô cả đời dây dưa không rõ.

“Đó không phải là quyến rũ!” Sở Triển Đường phiền não gãi đầu tóc rối bời, khiến anh ta càng thêm nhếch nhác. “Em hãy thay anh đi tạo một mối quan hệ tốt, giữ lại cái mạng này.”

Sở Triển Đường nói xong càng đê tiện, Sở Mạn Hà cảm thấy anh ta thật ghê tởm.

“Em cũng biết những người như vậy, chẳng những có tiền, còn có quyền lực, một khi chọc phải bọn họ, cũng chỉ còn chờ chết, bây giờ chỉ còn cách duy nhất là, em đi tiếp cận tiên kia, nếu như có thể cùng anh ta có mối quan hệ tốt, như vậy món nợ này cũng biến mất!”.

“Em không muốn!”

Cô làm sao có thể đi quyến rũ một người đàn ông?

Mặc dù cô là người mẫu, luôn mặc những mốt thời thượng, hình ảnh đang ở thời kì đỉnh cao, nhưng chỉ dừng lại ở việc trình diễn bên ngoài, chưa bao giờ bán thân thể.

“Tiểu Hà, đối phương không phải giống như những gì em nghĩ đâu, không phải là một người bình thường không có tiếng tăm gì, anh ta chẳng những là phó tổng giám đốc của một công ty nổi tiếng, còn tay trắng tạo nên sự nghiệp, tuổi trẻ tài cao không nói, giá trị con người hơn mấy chục tỉ, em cùng anh ta lên giường cũng không mất mát gì…”

Một cái tát rơi xuống khi anh ta còn chưa nói xong, lộ ra gương mặt mỹ lệ nhưng lạnh như băng, ánh mắt tràn đầy giận dữ cùng nhục nhã.

“Anh còn muốn em cùng một người đàn ông xa lạ lên giường?” Lời như thế —— anh ta cũng nói ra được?

Ngoài của thổi đến một luồng gió lạnh, ban đêm không khí lạnh giống như tràn cả vào trong xương cốt, khiến cả người lạnh tâm cũng lạnh.

Trong tay anh ta tràn đầy khói trắng, tản ra lượn lờ ở trước mắt, khiến hình ảnh đã từng quen thuộc trước mắt này, mà lúc này lại xa lạ đến thế.

Anh ta là ai? Cô đã từng biết qua người này sao? Anh ta trở nên máu lạnh muốn dùng thân thể của em gái mình đi giải quyết rắc rối của anh ta…

“Anh biết em luôn quí trọng bản thân mình, nhưng chuyện như vậy sớm muộn gì em cũng phải trải qua, với thân phận của anh ta tuyệt đối sẽ không để em phải chịu ủy khuất…”

“Im miệng!” Những lời này vào trong tai Sở Mạn Hà càng cảm thấy khó nghe. “Đừng nói nữa! Em sẽ không đồng ý!” Cả người cô không nhịn được mà phát run, là tức giận, là tuyệt vọng, là nản lòng.

Thật vất vả mới có ngày hôm nay, cô mới có chút thành quả nho nhỏ, nhưng lại phải vì anh em ruột thịt mà bán đứng thân thể.

“Tiểu Hà, cầu xin em, coi như giúp anh một lần cuối cùng, nếu không anh nhất định sẽ——”

“Anh cuối cùng cũng nhớ ra là anh trai của em.” Sở Mạn Hà oán hận trừng anh ta.

Anh ta nào có giống một anh trai, nào có dáng vẻ của một người đàn ông 28 tuổi? Mà giống một tiểu tử 15,16 tuổi chuyên đi gây họa rồi để cô thu dọn hậu quả.

Cô đã cố gắng dựa vào bản thân mà đi đến ngày hôm nay, anh ta làm anh trai, trừ gây ra phiền toái, rồi kéo cô xuống nước, căn bản không quan tâm đến cô chút nào, chỉ lúc nào cần tiền mới xuất hiện.

Khẩu khí lớn thất bại, Sở Triển Đường chuyển sang giọng điệu đáng thương.

“Tiểu Hà, dù sao anh cũng là anh trai em, nếu như anh bị người ta chặt chân chặt tay, em nhẫn tâm nhìn sao? Nếu như cha mẹ biết nhất định sẽ đau lòng.”

“Ba mẹ đã chết sớm rồi!” Cô gần như tàn nhẫn nói.

Cha mẹ mất sớm vẫn là nỗi đau sâu nhất trong lòng cô, nhưng giờ phút này, cô đột nhiên thấy may mắn khi họ ra đi trước, có thể nhắm mắt làm ngơ, cha mẹ thay anh ta thu dọn hậu quả quá nhiều rồi.

Cô đối với người thân này đã sớm hết hi vọng rồi, nhưng chưa bao giờ so với giờ phút này hận đến tận xương tủy như vậy.

“Em thật sự không giúp anh?” Sở Triển Đường thẹn quá thành giận, lập tức thay đổi sắc mặt.

Sở Mạn Hà sau khi cự tuyệt, thái độ thể hiện rất rõ ràng.

“Được, mày thật nhẫn tâm.” Sở Triển Đường tức giận nói. “Chờ đến lúc anh mày bị chặt tay chặt chân, bị vứt xác ở ven đường, mày cũng đừng hối hận.”

Bỏ lại một câu, Sở Triển Đường như một trận gió nhanh chóng rời khỏi phòng nghỉ của cô.

Giống như một khúc gỗ bị rút hết linh hồn, cô chết lặng đi trở về bàn hóa trang của mình, nhìn mình trong gương,

Cái người tàn nhẫn như đao phủ, anh ta chính là anh trai cô, cùng chung huyết thống với cô….anh trai…

Cô muốn khóc, muốn oán hận trời cao không có mắt, tại sao đã tàn nhẫn cướp đi cha mẹ của cô, lại còn để lại một người đáng hận ở bên cạnh cô!

Cô có thể nói không sao? Có thể, cô dĩ nhiên có thể, ích kỉ một chút, bạc tình với người thân, cô nên không chút do dự mà phân rõ giới tuyến với anh ta, để khôi phục cuộc sống an bình vốn có của cô——

Vì anh ta, cô hi sinh cơ hội có bạn trai, chỉ sợ để người ta biết cô có người anh trai không ra gì như vậy.

Vì anh ta, tiền cô gửi ngân hàng chưa bao giờ vướt qua 5 con số, mỗi lần vất vả đi diễn, thù lao vừa mới đến tay, lập tức bị anh ta lấy đi.

Cô 25 tuổi, vẫn hai bàn tay trắng, tất cả đều do anh ta ban tặng!

Như vậy thật ghê tởm, vì lợi ích của anh ta, bị người ta chặt chân chặt tay, cũng là do anh ta gieo gió gặp bão, không phải sao?

Thêm Bình Luận