Chương 6: Độc miệng

Bởi vì thực lực của các tuyển thủ đều rất mạnh, kết quả của cuộc thi cũng chậm rất nhiều.

Cuối cùng sau vòng PK, hai tuyển thủ số phiếu cao nhất, gần như không phân cao thấp, nhưng cuối cùng vẫn là nữ tuyển thủ có ngoại hình yếu nhược kia giành được giải quán quân.

Trước đây luôn có người chỉ trích ban tổ chức làm việc mờ ám, hoạt động hộp đen, tiềm quy tắc, nhưng lần này mọi người đều vui vẻ, vì quán quân có thực lực quá mạnh, cô ta thắng đã là điều đoán trước được.

Quý Miện trao cúp cho đối phương, đứng trên sân khấu ôm cô ta một cái, nói ít lời động viên.

Nữ thí sinh đôi mắt rưng rưng, liên tục gật đầu.

Cuộc thi kết thúc như vậy, khán giả cũng dần dần tản đi, sau hậu trường lại tụ tập rất nhiều người, giám khảo, thí sinh, phóng viên, quản lý cao cấp của ban tổ chức đều phải ở lại tổ chức tiệc.

Tiếu Gia Thụ khó khăn mà xuyên qua đám người, đến bên cạnh quán quân, muốn cùng cô ta nói chuyện, nhưng đều bị cản trở.

Là nhân vật chính của đêm nay, nữ thí sinh kia được tất cả mọi người vây quanh, người đến chúc mừng có bạn bè, người nhà, phóng viên và người tuyển chọn.

Phương Khôn dựa vào cửa phòng hóa trang, cười nhạo nói, “Em còn nói tại sao không tìm thấy Tiếu tiểu thiếu gia đâu, thì ra là đi tán gái. Dường như cậu ta rất thích Lý Giai Nhi, nhìn chằm chằm người ta cả buổi. Nhìn cậu ta như vậy, cả ngày trời một câu cũng không nói.”

Phương Khôn dường như rất thích cái trạng thái vò đầu bứt tai này của Tiếu Gia Thụ, hận không thể cắn một nắm hạt dưa từ từ xem.

“Đem cậu ta gọi trở về đi. Tình hình bên Lý Giai Nhi cậu cũng hiểu rồi đấy, cô ta không ứng phó được loại chuyện này.” Quý Miện dựa vào ghế bành chợp mắt, chuyên viên trang điểm thật cẩn thận mà tẩy trang giúp hắn.

“Được rồi, để em đi gọi cậu ta về.” Phương Khôn lập tức kêu trợ lý đi gọi người về, thấy đối phương xua tay cự tuyệt, vẻ mặt không kiên nhẫn, liền tức giận, “Mấy tên thiếu gia nhà giàu thật đúng là nhàm chán, cả ngày chỉ biết tán gái, chẳng chịu làm gì cả.”

Hắn nói như vậy cũng là có lý do cả.

Thời điểm Lý Giai Nhi vừa mới vào vòng chung kết Phương Khôn ngay lập tức coi trọng tiềm lực của cô ta, muốn mời người ta đi ăn một bữa, tìm hiểu sâu một chút, đánh giá về cô ta cũng cao hơn một chút.

Đứa nhỏ này năm nay mới hai mươi tuổi đầu, bỏ học từ năm cấp 3, nguyên nhân là do bị đám phú nhị đại trong trường coi trọng, bị ức hϊếp, không thể không thôi học để giữ an toàn cho bản thân.

Vậy cũng thôi đi, tên phú nhị đại kia vẫn không ngừng dùng nhiều cách chèn ép, khiến cho cha mẹ cô ta mất việc, cũng khiến bản thân không thể không ra ngoài xã hội sớm để kiếm tiền, đã trải qua rất nhiều khó khăn.

Sau đó cha cô ta không chịu được cuộc sống khốn khổ này, lấy hết tiền trong nhà bỏ trốn, mẹ vì thế mà trở nên bị bệnh trầm cảm, phải nằm viện trong một thời gian dài.

Cô ta vừa kiếm tiền vừa phải chăm sóc cho mẹ, không bị hoàn cảnh khốc liệt khuất phục, luôn luôn tràn đầy năng lượng, đặc biệt luôn lạc quan vui vẻ.

May mà sau này tên phú nhị đại kia sang định cư ở Australia, cô ta mới có được mấy năm yên bình.

Lần đó sau khi gặp mặt, Phương Khôn đem hoàn cảnh của Lý Giai Nhi kể cho Quý Miện nghe, Quý Miện trong lòng xúc động, muốn giúp đỡ, sau đó còn đích thân nói chuyện với Lý Giai Nhi về chuyện hợp đồng.

Tuy rằng hợp đồng chưa được ký kết, nhưng hai bên đều có chung ý định này, cho nên Lý Giai Nhi cũng coi như là “Nghệ sĩ Quan Miện” rồi, cho nên bọn họ muốn che chở.

Thấy Tiếu Gia Thụ nhất định không chịu lại đây, Phương Khôn đành phải đích thân đi tóm người.

“Cậu cảm thấy hứng thú với Lý Giai Nhi sao?” Sau khi đóng cửa phòng hóa trang lại, Phương Khôn cười như không cười hỏi.

“Đây là nghệ danh của cô ta sao? Tên của cô ta là gì? Nhà ở đâu?” Tiếu Gia Thụ liên tục đặt câu hỏi.

“Cậu đang điều tra hộ khẩu đấy à?” Phương Khôn cảnh cáo nói, “Sau này cô ta sẽ ký hợp đồng với Quan Miện, cậu đừng có mà có ý đồ gì với cô ta. Muốn tán gái thì đi ra ngoài, đừng có làm loạn trong công ty.”

“Tôi không có làm loạn.” Tiếu Gia Thụ ngàn lần không ngờ được Phương Khôn sẽ nghĩ mình như vậy, có chút tức giận.

“Không nghĩ như vậy là tốt nhất.” Quý Miện tẩy trang xong đứng lên, ôn hòa nói, “Lý Giai Nhi rất có tiềm lực, tôi sẽ bồi dưỡng cô ta, nên trước mắt không muốn cô ta dính dáng đến chuyện yêu đương. Cậu có thể thích người ta, nhưng không được quấy rầy công việc và sinh hoạt hàng ngày của cô ta, yêu cầu này chắc không phải là quá đáng đúng không?”

“Tôi không có thích cô ta.” Tiếu Gia Thụ quả thực hết đường chối cãi, đồng thời cũng cực kì ghê tởm, sự ghê tởm đó thể hiện rõ ra trên mặt.

Quý Miện liếc mắt nhìn y một cái thật sâu, tiếp tục nói, “Tuy rằng phòng làm việc Quan Miện trực thuộc Quan Thế, nhưng quyền điều hành hoàn toàn thuộc về tôi. Nếu cậu cảm thấy làm việc ở đây không hài lòng, có thể nộp đơn xin đến nơi khác làm việc.”

“Không, không phải không hài lòng.” Tiếu Gia Thụ càng thêm không muốn nói chuyện với những người này.

Y đã làm gì sai sao?

Còn không phải vì để nói ra những lời này sao?

Còn làm như kiểu mình đang cưỡng ép gái nhà lành vậy!

Y cảm thấy Quý Miện có vẻ không ôn hòa như những gì trong tài liệu nói đến, ngược lại còn có chút duy ngã độc tôn (độc đoán).

Đúng lúc này, có người ở bên ngoài gõ cửa, trợ lý mở ra một cái khe hở, nhẹ giọng nói, “Anh Khôn, là Lý Giai Nhi.”

“Để cô ta vào đi.” Phương Khôn lập tức nở nụ cười, “Giai Nhi, phỏng vấn kết thúc rồi sao? Đừng vội đi, đợi lát nữa ở lại ăn khuya với chúng tôi, tiện thể nói về chuyện hợp đồng của chúng ta.”

“Được thôi anh Khôn.” Lý Giai Nhi đến bên cạnh Quý Miện, cười nói, “Anh Quý, cám ơn anh đã bỏ phiếu cho em. Em nằm mơ cũng không nghĩ mình sẽ đoạt giải quán quân!”

“Đây là điều mà cô nên nhận được.” Quý Miện hơi hơi mỉm cười, xua tay nói, “Đi thôi, đi ăn khuya. Mấy ngày hôm nay cô vất vả rồi.”

“Không vất vả. Đây là thời khắc tuyệt vời nhất trong đời em, em vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên.” Lý Giai Nhi đi theo hai người đến bãi đỗ xe, thấy Tiếu Gia Thụ cũng chen vào ghế sau của xe bảo mẫu, trong mắt lộ ra chút sự tò mò, lại không dám tùy tiện dò hỏi.

Người này sao mà đẹp trai quá, chắc là người mới chuẩn bị ra mắt nhỉ?

Thấy Tiếu tiểu thiếu gia mặt dày mày dạn theo vào, khóe môi Phương Khôn hơi hơi co rút, bất đắc dĩ nói, “Đây là trợ lý của anh Quý, Tiếu Gia Thụ.”

Lý Giai Nhi ngọt ngào cười, “Chào anh Tiếu!”

“Năm nay tôi 20 tuổi, còn cô?” Tiếu Gia Thụ mặt vô biểu tình nhìn thẳng về phía trước.

“… Năm nay tôi 21 tuổi.” Nụ cười ngọt ngào của Lý Giai Nhi đông cứng lại trong giây lát.

Tiếu Gia Thụ, “Nga.”

Chọc đau tâm người khác đấy!

Có biết tán gái hay không vậy?

Nếu không thì nhanh chóng xuống xe đi, đừng ở chỗ này cản trở!

Phương Khôn bị tức đến bật cười, quay đầu lại trừng mắt nhìn Tiếu tiểu thiếu gia một cái.

Ngay cả Quý Miện giỏi quản lý biểu tình nhất cũng nhịn không được nhíu mày.

Tiếu Gia Thụ lại không cảm nhận được điều gì, tiếp tục nói, “Có phải cô đã phẫu thuật thẩm mỹ hay không? Đôi mắt của cô, cái mũi, xương hàm đều thật mất tự nhiên.”

Lý Giai Nhi, “…”

Phương Khôn cũng phục Tiếu tiểu thiếu gia.

Đã từng thấy qua người không nói chuyện, nhưng lại chưa bao giờ gặp người nói chuyện thiếu đánh như vậy.

Nếu mình là Lý Giai Nhi, đã sớm tặng cho một cái tát rồi.

Lý Giai Nhi âm thầm vận khí, sau đó nhìn về phía Quý Miện đang ngồi ở ghế phụ, thấp giọng nói, “Anh Quý, lúc trước em quên nói với anh, em đã phẫu thuật thẩm mỹ. Em không muốn bị bọn họ tìm được, cho nên sau khi bỏ học đã phẫu thuật thẩm mỹ…”

Quý Miện nhẹ giọng nói, “Không sao đâu, loại chuyện này trong giới giải trí đều rất bình thường. Ngoại hình của một minh tinh cũng là một loại món hàng, cũng cần chăm sóc và đổi mới. Cô đem ảnh chụp trước khi giải phẫu đưa cho Phương Khôn, để tương lai Phương Khôn giúp cô làm quan hệ công chúng.”

“Được ạ, cảm ơn anh Quý, cảm ơn anh Khôn. Trong di động của em không có ảnh chụp trước kia, em trở về tìm trong điện thoại cũ rồi gửi qua cho anh. Nếu có phóng viên hỏi chuyện này, em cũng không muốn giấu giếm, có được không? Nếu làm như thế có phải không được tốt hay không? Em không muốn nói dối, chỉ muốn làm chính mình thôi.” Lý Giai Nhi khẩn trương nói.

“Đã phẫu thuật thẩm mỹ rồi còn nói muốn làm chính mình làm gì nữa.” Tiếu Gia Thụ có thâm ý mở miệng.

Lý Giai Nhi, “…” Người này là ai vậy?

Bị bệnh tâm thần à?

Phương Khôn & Quý Miện, “…” Tiếu tiểu thiếu gia không phải còn tin vào cách của học sinh tiểu học —— thích ai liền cố gắng hết sức mà bắt nạt người đó đấy chứ?

Một hồi lâu sau Quý Miện mới trả lời, “Có muốn thừa nhận hay không thì đó là tùy vào cô, tôi sẽ không can thiệp. Phòng làm việc sẽ chuẩn bị tốt về phần quan hệ công chúng, cho dù bị bôi đen cũng không sợ, vẫn luôn có thể tẩy trắng.”

“Đúng vậy, trước đen rồi tẩy trắng, rồi lại nổi tiếng, đây cũng là một cách để nổi tiếng. Nếu cô không muốn giấu giếm, vậy thì cứ công khai, hiện tại fans rất thích những minh tinh chân thật, nếu làm đúng cách thì không lo bị bôi đen.” Phương Khôn cũng an ủi nói.

Đa số các nữ thí sinh của SUPER New Voice Generation đều đã phẫu thuật thẩm mỹ, có một số rất dễ nhận ra, gọt cằm nhọn hoắt, cúi đầu có thể đâm thủng ngực, trừ phi bị mù mới có thể không nhận ra, nhưng các cô cố tình không chịu thừa nhận.

Lúc này nếu Lý Giai Nhi đứng ra thẳng thắn thừa nhận, vậy tương đương với một dòng nước trong, không những không khiến người khác chán ghét, ngược lại còn dễ khiến người khác có hảo cảm.

Đến lúc đó bộ phận quan hệ công chúng sẽ mời một đội thủy quân đến chuyển hướng dư luận, hình tượng của Lý Giai Nhi rất nhanh có thể xoay chuyển, thuận tiện còn có thể tạo ra một hình tượng nhân vật “Dám nói dám làm, tính cách ngay thẳng”, có thể nói là một công đôi việc.

Phương Khôn càng nghĩ càng cảm thấy khả thi, âm thầm đem chuyện này nhớ kỹ, chuẩn bị lát trở về để mọi người chuẩn bị sẵn phương án.

Lý Giai Nhi hoàn toàn yên tâm, lấy ra di động click mở thư viện, muốn tìm hình ảnh trước khi phẫu thuật.

Tiếu Gia Thụ lần nữa mở miệng, “Cũng gửi cho tôi một tấm đi, thêm tôi làm bạn tốt trên WeChat luôn.” Dứt lời liền đem điện thoại giơ qua, trên màn hình sớm đã sớm hiện ra mã QR của WeChat.

Lý Giai Nhi thật là phục vị tiểu trợ lý này, mỉa mai người ta xong rồi lại thêm bạn tốt, có phải y quên uống thuốc hay không vậy?

“Nào có chuyện vừa gặp mặt đã muốn ảnh chụp của con gái nhà người ta?” Quý Miện nhàn nhạt mở miệng, “Tiếu trợ lý, nhà cậu ở đâu? Tôi đưa cậu về.”

Phương Khôn nhanh chóng liếc mắt nhìn Quý Miện, trong lòng âm thầm nở nụ cười: Anh Quý đây là không thể nhịn được nữa, không thể nhịn nữa?

Tiếu Gia Thụ cũng thật lợi hại, ngay cả người tốt tính như Quý ca cũng có thể chọc giận được.

Tiếu Gia Thụ xua tay nói, “Tôi đi ăn khuya với mọi người.”

Phương Khôn thiếu chút nữa không màng nguy hiểm mà buông tay lái, vì độ mặt dày của Tiếu tiểu thiếu gia mà cho một tràng vỗ tay, mà Quý Miện đã cúi đầu, bắt đầu nghịch di động, một lát sau nhìn màn hình thì thầm, “Đông Thành đường Thái Đỉnh khu Tân Hòa Gia Uyển.”

Này này, anh đọc địa chỉ nhà tôi làm gì?

Lần đầu tiên trong đời Tiếu Gia Thụ đóng vai bất hảo cảm thấy xấu hổ cực kỳ, cũng cực kỳ thất bại, lại không có cách nào ngăn Phương Khôn lái xe đến trước Tân Hòa Gia Uyển.

Đây là khu nhà giàu nổi tiếng nhất kinh đô, bên trong đó tất cả đều là biệt thự, an ninh nghiêm ngặt, xe của người ngoài căn bản không thể vào được.

Đương nhiên, Phương Khôn cũng không muốn đi vào.

Phương Khôn quay đầu lại nhìn nhìn mặt Tiếu tiểu thiếu gia đang tối sầm lại, thúc giục nói, “Về đến nhà rồi, mau trở về thôi.”

Xe lẳng lặng dừng ở cửa, bảo an đi ra, dường như đang định chất vấn, Tiếu Gia Thụ lúc này mới không tình nguyện mà mở cửa xuống xe.

Tiễn vị tiểu tổ tông này đi rồi, Phương Khôn, Lý Giai Nhi không hẹn mà cùng mà thở ra một hơi, Quý Miện chậm rãi thả lỏng đôi mày đang nhíu chặt.