Chương 17: Kết thúc

Trạm Liêm Thời ở nhà ông nội không bao lâu thì rời đi.

Xe mới vừa chạy được một lúc, điện thoại vang lên, anh liếc nhìn màn hình LCD và nhấn bluetooth,"Alo."

"Trạm tổng, Lâm tiểu thư muốn đến Cục dân chính làm thủ tục ly hôn, còn nhờ tôi bán căn biệt thự mà cô muốn lúc trước sau đó xử lý toàn bộ số tiền quyên góp cho trường tiểu học Hy Vọng trên danh nghĩa của ngài."

Trạm Liêm Thời nhìn về phía trước, đôi mắt đen kịt không nhìn thấy điểm cuối," Nói với cô ấy, sáng mai 9 giờ ở Cục dân chính."

" Được."

Lâm Liêm rất nhanh nhận được điện thoại của luật sư Lâm," Vâng, tôi sẽ đến đúng giờ."

Đã đến lúc phải kết thúc tất cả, vẽ một chấm tròn chấm dứt tất cả mọi chuyện.

Hàn Tại Hành vốn còn muốn đến gặp Lâm Liêm nhưng anh phải bồi ông cố chơi cờ và trò chuyện đến tận khuya.

Trạm Nhạc nói Hàn Tại Hành nên ở đó ngủ lại với Trạm Khởi. Hàn Tại Hành đành phải đồng ý.

Trước khi đi ngủ, anh gọi cho người giúp việc hỏi thăm tình hình của Lâm Liêm, biết mọi thứ đều ổn. Anh mới thở phào nhẹ nhõm.

Ba năm trước đã bỏ lỡ cô, ba năm sau anh sẽ không lại bỏ lỡ.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Liêm chuẩn bị mọi thứ rồi đi ra ngoài sớm.

Người giúp việc rất ngạc nhiên khi thấy cô ra ngoài,"Thưa cô, cô chưa thể đi ra ngoài được."

Thời gian ở cữ còn chưa qua, không thể trúng gió được.

Lâm Liêm mang giày,"Không sao, tôi có chuyện cần giải quyết, sau khi xong chuyện tôi sẽ về ngay."

"Nhưng…"

Lâm Liêm ngắt lời cô,"Đừng lo lắng, tôi sẽ không có bị gì đâu." rồi mở cửa đi ra ngoài.

Người giúp việc vẫn không cảm thấy yên tâm, lấy điện thoại gọi cho Hàn Tại Hành.

" Có chuyện gì vậy?"

" Thưa ngài, cô Lâm vừa đi ra ngoài."

" Ra ngoài?" Hàn Tại Hành cau mày, cầm điện thoại đứng lên.

"Vâng, cô ấy nói có chuyện cần giải quyết."

Hàn Tại Hành nhíu mày," Tôi biết rồi." Anh cúp máy rồi gọi cho Lâm Liêm.

Lâm Liêm vừa mới ra khỏi thang máy, điện thoại đã vang lên. Cô nhìn màn hình rồi trả lời:"Học trưởng."

"Giúp việc nói em có việc phải đi ra ngoài, muốn đi đâu, anh sẽ đến đón em."

" Không cần đâu học trưởng, em sẽ trở về nhanh thôi."

Hàn Tại Hành dừng lại hai giây," Vậy được, có việc gì cứ gọi cho anh."

"Vâng."

Hàn Tại Hành nhìn màn hình di động tối đen, cảm thấy không yên tâm xoay người bước đi.

Lâm Liêm ra khỏi căn hộ, bắt một chiếc taxi đi đến Cục dân chính.

Cô đi sớm, đến Cục dân chính Trạm Liêm Thời vẫn chưa tới.

Cô xem giờ, ngồi trên chiếc ghế dài chờ người, ngẩn ngơ nhìn về phía trước.

Không lâu sau một chiếc Rolls Royce tám con số dừng lại bên đường. Lâm Liêm chuyển ánh mắt, quay đầu lại nhìn người vừa xuống xe.

Trạm Liêm Thời mặc một bộ vest chỉnh tề, đầu tóc chải chuốt tỉ mỉ, trông như một đại lão trên thương trường.

Lâm Liêm xoay người bước vào trong.

Trạm Liêm Thời nhìn người trước mặt, trong mắt hiện lên vẻ bình tĩnh.

Dường như có cái gì đó thay đổi nhưng hình như cũng không phải vậy. Kết hôn nhanh, ly hôn cũng nhanh.

Lâm Liêm nhanh chóng ký tên rồi đứng dậy rời đi, không nhìn người bên cạnh lấy một lần.

Lúc cô đi ra ngoài, Luật sư Lâm xuất hiện trước mặt cô,"Cô Lâm."

Lâm Liêm gật đầu, “Luật sư Lâm.”

Luật sư Lâm gọn gàng dứt khoát, “Tôi không có quyền thay cô giải quyết biệt thự mà cô nói ngày hôm qua. Làm phiền cô tự mình xử lý.”

“Được.”

“Còn có chuyện gì nữa không? ”

“ Không có. ”

“ Vậy thì tôi đi trước. ”

“ Chào cô.”

Lâm Liêm bắt taxi rời đi.

Trạm Liêm Thời đi tới, nhìn chiếc xe chạy.

Tự do và phóng khoáng, giống như người lúc trước chật vật cầu xin anh không phải cùng một người.