Chương 2: Bắt quả tang em gái bạn xem phim nóng

Cơ thể đôi nam nữ trong video quấn lấy nhau, phần thân dưới chàng trai không ngừng đưa đẩy, khiến cô gái bật ra những tiếng rêи ɾỉ thống khổ lại sung sướиɠ.

Văn Văn đi dép lê, ngón chân co lại, đầu ngón chân phấn hồng, còn được sơn móng màu canh xanh non, trông rất đáng yêu.

Khương Mẫn đẩy cửa phòng vệ sinh ra, nhìn thấy một dòng chất lỏng màu vàng đang chảy vào trong bồn cầu, phát ra tiếng nước lao xao.

Văn Văn nhìn chăm chú tới mức nhớ ra chuyện mình lúc vào phòng vệ sinh mình đã quên khóa cửa.

Khương Mẫn lập tức đóng cửa lại đứng ở ngoài cửa nói: “Em đang làm gì vậy?”

Văn Văn đang muốn nói anh làm gì trong phòng vệ sinh, thì nghe thấy tiếng rêи ɾỉ trong di động vẫn đang liên tục phát ra, lúc này cô mới hiểu Khương Mẫn đang hỏi gì.

Cô như chú đà điểu trốn ở bên trong không lên tiếng, Khương Mẫn cũng không tiếp tục truy hỏi nữa mà rời đi.

Sau này chỉ cần anh trai đưa đám bạn về nhà, Văn Văn lập tức trốn tránh, một chàng trai trong đó nói: “Xong rồi, em gái cậu ghét chúng tôi.”

“Chúng ta còn có chỗ nào để đi không?”

Anh trai cô nói: “Đừng để ý tới em ấy, phiền phức.”

Chỉ có Khương Mẫn im lặng không nói gì, nhướng mày nhìn Văn Văn đang bước nhanh lên lầu đánh rơi một chiếc dép lê.

Ngày hôm sau Văn Văn trả lại điện thoại cho bạn ngồi cùng bàn: “Đều tại cậu, tớ xui xẻo muốn chết.”

“Sao vậy? Đẹp không?” Bạn ngồi cùng bàn cũng không để ý, ngược lại còn hỏi cảm giác của cô sau khi xem.

“Đẹp đẹp.” Sau này Văn Văn còn dám xem nữa sao, đều do Khương Mẫn đi lại không một chút tiếng động.

Buổi tối Văn Văn rửa mặt lên giường ngủ sớm, căn phòng của cô hoàn toàn được trang trí theo phong cách dâu tây và màu hồng, giống như phòng của một cô bé bảy tám tuổi.

Trong giấc mơ, vẫn là căn phòng này của cô, đột nhiên có người mở cửa đi vào, cô thấy không rõ khuôn mặt của người này, chỉ cảm thấy người đó rất cao.

Người đó ngồi ở bên mép giường của cô vuốt ve gương mặt cô, kéo chăn cho cô, sau đó đặt tay lên má cô, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve, đầu ngón tay cọ qua khóe môi cô hơi cắm vào trong miệng cô một chút.

Cô muốn há miệng nói chuyện, nhưng lại bị ngón tay anh vói vào trong miệng, cuốn lấy đầu lưỡi cô chơi đùa, sau đó rút ngón tay ra, kéo ra một sợi chỉ bạc nối liền với đầu lưỡi của cô.

“Khương Mẫn…”

Sau khi Văn Văn bật ra cái tên này, cô lập tức bừng tỉnh, mấy ngày đó giấc mơ của cô cũng vô cùng đa dạng, khiến trạng thái tinh thần của cô rất uể oải.

Lần này trong mơ anh hôn lên nách cô, Văn Văn nghe tiếng ồn ào ở bên ngoài, thấy anh trai lại nhân lúc ba mẹ không có ở nhà mà dắt một đám bạn về.

Hai mắt Văn Văn vô thần đứng trên lầu nhìn bọn họ một cái, còn nhếch môi cười nhạt xem như cảm ơn bọn họ đã đánh thức cô khỏi giấc mơ kỳ quái, sau đó xoay người quay về phòng.

Nhưng ở trong mắt đám bạn anh trai cô thì lại không phải như vậy, bọn họ nhao nhao nói.

“Thật u ám.”

“Thật đáng sợ.”

“Em gái cậu lại không vui rồi.”

“Ngậm miệng các cậu lại, Khương Mẫn mau lên.”

Ngón tay xinh đẹp của Khương Mẫn linh hoạt di chuyển, hẹn đối phương địa điểm thi đấu, đương nhiên đua xe vẫn thích hợp chạy xe trên đường đêm vắng vẻ.

Có người ngồi xổm bên cạnh Khương Mẫn: “Không phải chúng ta đã thuê đường đua rồi sao?”

Khương Mẫn tiếp tục thương lượng với phương, vừa nói: “Cậu ta nói nửa đêm mới có cảm giác.”

Anh trai Văn Văn nói: “Kỹ thuật chưa ổn, vậy mà còn nói nhảm nhiều.”

Sở thích đua xe của học sinh trung học đủ để khiến phụ huynh phải đau đầu, mặc dù không có chuyện thích tranh giành địa bàn, ban ngày đường đua cũng không chịu cho bọn họ thuê.

Bọn họ ra ngoài, một mình Văn Văn ở nhà tận hưởng không gian yên tĩnh tự do hiếm có.

“Thành Võ, sao vậy?”

“Cơ thể cảm giác vô cùng hăng hái!”

Anh Văn Văn xoa xoa tay hầm hè chuẩn bị lên sân khấu, bên cạnh là một đám con gái mặc bikini gợi cảm õng ẹo tạo dáng, người chiến thắng rời đi, mọi người sẽ có những cuộc yêu đương ngắn ngủi, hoặc là dứt khoát kết thúc chỉ sau một đêm.

Thành Võ cũng không có may mắn này, bạn gái đang ở bên cạnh chờ anh ta, đôi mắt anh ta dừng lại nhiều hơn một giây cũng phải nghĩ tới hậu quả.