Chương 5

Becky ngồi trong taxi nhìn điện thoại trên tay màn hình đang hiển thị số điện thoại của Freen tay cứ muốn bấm gọi rồi thôi, sau đó nhớ đến chuyện lúc sáng hai hàng lông mày liền nhíu chặt lại khiến tâm tình cô cực kỳ khó chịu, trực tiếp tắt đi màn hình, cất điện thoại vào túi.

Becky về đến căn hộ nhìn bộ đồ của Freen hôm qua mặc thì liền làm ra một bộ dạng ghét bỏ "Hừ, chủ nào áo quần như vậy, thích xuất hiện thì xuất hiện không thích thì im hơi lặng tiếng biến mất dạng", cô một mạch vào trong tắm thay quần áo khác dù lúc nãy có Heng che và đi taxi trở về nhưng cũng không khỏi có ướt đôi chỗ nếu không nhanh thì sẽ dễ bị cảm lạnh.

Freen cứ thế một bộ dạng mà đi về tới căn hộ mình thuê cô trút bỏ bộ quần áo trên người rồi ngâm mình trong làn nước nóng sau đó mệt mỏi mặc vào bộ đồ ngủ, không ăn tối mà trực tiếp nằm lên giường ngủ, đêm đó cả người cô sốt cao, mơ màng, trong đầu đều là hình ảnh của Becky hiện ra trước mặt, ánh mắt lờ đờ mà thϊếp đi.

Becky nằm trên giường mùi hương của Freen vương trên gối, cái ôm ấm áp đêm qua khiến cô cả đêm cũng không ngủ được mãi đến sáng mới chợp mặt được một chút, mệt mỏi thức dậy nhìn màn hình điện thoại đang hiển thị 10 mấy cuộc gọi nhỡ là một số lạ, Becky nhớ lại có nghe tiếng điện thoại nhưng mệt quá nên không nhấc máy, trong lòng có chút gì đó lo lắng liền bấm gọi lại.

Điện thoại đổ chuông chưa được 3s thì bên kia nhấc máy Becky chưa kịp hỏi người kia là ai, thì bên kia liền nói trước "Becky, tối qua em có gặp Freen không?", "Hả?" Becky ngơ ngác sau cũng không quan tâm người kia là ai, chú trọng hiện tại của cô là Freen "Em không có gặp từ sáng hôm qua là đã không thấy rồi".

Nam nhíu mày, đầu dây bên kia chính là Nam khi tra thông tin Becky cho Freen thì cũng có số điện thoại của cô, Nam suy nghĩ một lúc liền đáp "Không thể nào, rõ ràng chiều hôm qua nó bảo là trời mưa ra ngoài đi đón em, một tiếng sau sẽ về công ty nhưng hoàn toàn không thấy, không gọi được chị mới gọi cho em", Becky trong lòng đầy lo lắng "Hôm qua thật sự em không có gặp Pí Freen, chị ấy đến trường sao?", Nam lớn tiếng khẳng định "Đúng vậy".

Becky theo sự khẳng định của Nam càng hoang mang hơn, sau đó nhớ ra hôm qua Freen có đưa mình chìa khóa căn hộ của cô, thì vội vàng tắt máy, tức tốc nắm lấy chìa khóa chạy qua căn hộ bên cạnh mà mở cửa, cô nhìn quanh một lượt rồi đi vào vừa đi vừa gọi tên của Freen "P" Freen, P" Freen" giọng mỗi lúc một to khiến Freen hơi lờ mờ tỉnh giấc, nữa tỉnh nữa mê đáp lời "Ai vậy?".

Giọng Freen tuy yếu nhưng cũng đủ cho Becky nghe thấy, hướng theo âm thanh cô mở cửa đi vào phòng ngủ, nhìn Freen đang nằm ở đó thì mới buông nhẹ lo lắng trong lòng, nhanh chân bước đến ngồi bên cạnh, lúc này Becky mới nhận ra Freen đang sốt rất cao, từ trán mổ hôi đổ ra như tắm, sau lưng một mảng ướt đẩm xuống cả grap giường.

Becky lay nhẹ Freen "P" Freen, chị tỉnh lại đi có nghe em nói không? Pí Freen", Freen lại lần nữa mở mắt lần này thấy Becky trước mặt nhưng vẫn mơ hồ, cô nghĩ lại là cảnh hư ảo đêm qua, nặng nề đưa tay lên sờ lấy má Becky mà cười nhẹ nhu mì gọi hai chữ "BecBec" sau đó liền nhắm mắt tay vô lực rơi xuống.

Becky lúc này không khỏi hoảng loạn liên tục gọi tên Freen "Pí Freen, Pí Freen", thấy Freen không có dấu hiệu tỉnh lại, áo quần lại ướt đẫm mồ hôi, cô liền vội cởi bỏ đồ trên người, cả thân hình xuân sắc của Freen hiện ra trước mắt khiến cô không khỏi đỏ mặt, nuốt khan một cái, không khỏi thầm tự mắng mình háo sắc, lấy tay tát vào mặt mình một cái lấy lại bình tĩnh "Chị ta có mình cũng có sao mình lại vậy chứ?".

Becky vứt bỏ đồ dơ xuống đất, tay nhanh lấy khăn ấm để sẵn lau đi mồ hôi trên người đến chạm tới ngực Freen, Freen "Ưm" lên một tiếng trong cuống họng, Becky nghe được thì hai tai không tự chủ mà đỏ ửng, Becky trong lòng thầm niệm "Tự chủ, tự chủ, tự chủ", thấy người Freen đã khô ráo thì liền mặt một chiếc đầm ngủ vào cho cô, xong xuôi đầu xoay qua một bên nhắm mắt cởi bỏ quần ngủ của Freen, tay nhanh chóng lau qua rồi mặc một chiếc qυầи ɭóŧ mới, làm xong thì không khỏi thở nhẹ ra.

Becky mang đồ dơ bỏ vào máy giặt, tay giặt một chiếc khăn khác lau đi trán của Freen, cứ 2-3 phút lại kiểm tra một lần, bắt đầu thấy cơn sốt bắt đầu hạ xuống mới yên tâm đi nấu cháo cho cô. Becky mở ra tủ lạnh bên trong ngoài nước thì không còn gì thì không khỏi há hốc mồm "Chị ta ăn gì để sống vậy nè?", sau đó nhớ ra trong tủ lạnh của cô vẫn còn ít thịt bò thì liền chạy về lấy, một lúc sau một nồi cháo thịt bò với hành được hoàn thành, mùi thơm nức mũi.

Becky múc ra tô cháo mang vào phòng, rồi quay ra pha một ly nước kèm thêm thuốc hạ sốt cho Freen, Freen lúc nãy sốt cao đã hạ, đầu óc cũng có chút thanh tỉnh hơn, ngửi được mùi thức ăn bụng cô có chút réo gọi dù sao từ trưa hôm qua đến giờ cô cũng không có gì vào bụng.

Freen từ từ mở mắt, cả người nặng nề ngồi dậy, Becky bước vào phòng thấy Freen đã thức liền nhanh chóng đặt đồ trên tay xuống, ngồi xuống ôm lấy Freen đỡ cô ngồi sát vào thành giường, Freen bị sốt hơi thở ra càng thêm nóng bỏng phả vào gương mặt Becky, cô có chút mụ mị không rõ Becky trước mặt là thực hay ảo, miệng bất giác tiến tới hơi cắn nhẹ vào vành tai của Becky, sau đó chiếc lưỡi nóng ấm liền thò ra liếʍ láp, rồi chuyển qua mυ"ŧ mát nó.

Becky cả người từ lúc hơi thở Freen phả vào đã làm cô nóng đỏ như người sốt, sau đó liên tiếp những hành động của Freen làm cô đứng hình, cảm giác một tia điện lan tỏa chạy khắp người cô, Becky hơi ngiêng đầu, cô không nhịn được mà phát ra thành tiếng "A", sau đó không khỏi vì âm thanh kia làm cho xấu hổ, tự bấu vào chân mình để thanh tỉnh bản thân, dùng sức lực đẩy Freen ngồi thẳng.

Freen đang cảm nhận sự hưng phấn thì bị Becky đẩy ra, gương mặt liền ủy khuất vô cùng nhìn cô hệt như đứa trẻ bị lấy mất đi món đồ chơi yêu thích, Becky cùng bất đắc dĩ lắc đầu cô thật là bị con người này làm cho điên rồi, không biết tính tình nào mới là Freen thật sự. Becky lên tiếng dỗ dành "P" Freen ngoan, ăn cháo đi ha nào", Freen bất mãn bĩu môi mà nhìn vào một góc tường "Không ăn", Becky nhướn mày cười bất đắc dĩ, dựa sát người vào ôm lấy Freen "P" Freen ngoan, ăn cháo rồi mình tiếp tục được không?".

Freen quay mặt lại mắt hướng vào cần cổ đang lộ ra của Becky mà hỏi "Thật", Becky gật đầu Freen liền cười nữa miệng sau đó há miệng đưa lưỡi mình quét dọc cần cổ của cô lên tới mang tai, Becky rùng mình buông Freen ra lấy tay che đi chỗ Freen vừa liếʍ, khuôn mặt hơi đỏ lên, cô vội quay đi để che dấu "Nào ăn thôi".

Freen lấy tô cháo từ tay Becky một lượt ăn hết sạch, bình thường Freen sẽ không thích ăn cháo nhưng hôm nay cô lại đặc biệt thấy nó ngon đến lạ thường, sau khi ăn xong liền dùng ánh mắt cún con mà nhìn cô như nhắc việc được thưởng khi nghe lời. Becky thở dài, Freen khi bệnh có thể nũng nịu đến mức này sao, nhưng chính cô lại là không cưỡng lại được mà yêu chiều, thật không muốn ai nhìn thấy bộ dạng này của Freen chút nào "Đáng yêu".

Becky đưa tai vào gần môi của Freen, Freen liền hé miệng mà ngoạm lấy, dùng lực mυ"ŧ mát triệt để, Becky cố nén để bản thân không phát ra những âm thanh đầy xấu hổ như lúc nãy, sau một lúc cảm thấy đủ liền ngiêng đầu để tai mình rời khỏi, Freen hơi bụm môi vì chưa cảm thấy đủ. Becky không nhịn được mà lấy tay xoa xoa đầu của Freen một cái, miệng liền dụ ngọt "P" Freen ngoan nè, ăn cháo rồi giờ uống thuốc nha".

Đang vui vẻ, Freen nghe đến từ thuốc gương mặt liền cau có, chau mày lại "Không uống" sau đó thân người trượt xuống trùm kín chăn che đi cả đầu mình, Becky trố mắt nhìn cô "Lúc nãy không phải vẫn còn ngoan lắm sao, sao giờ lại giở chứng nữa rồi", Becky lại tiếp tục dỗ dành "Nếu P" Freen ngoan thì chúng ta lại tiếp tục". Freen nghe Becky dụ dỗ thì đầu ở trong chăn có hơi nhúc nhích, miệng đầy vẻ tươi cười nhưng lại nghĩ lại việc uống thuốc đắng thì tươi cười liền tắt, đầu lại nhanh chóng rụt lại, cả thân người cuộn tròn trong chăn.

Becky hết cách uống vào ngụm nước kèm theo thuốc sau đó nhanh chóng dỡ chăn lên chui vào bên trong giữ thẳng đầu Freen sau đó cúi thấp đầu đưa môi sát vào môi Freen, dùng lưỡi cạy hai hàm răng rồi nhanh chóng đưa nước cùng thuốc đẩy vào miệng cô. Freen bất ngờ bị đánh úp, thuận theo nụ hôn của Becky mà nuốt thuốc xuống, Becky biết mình đại công cáo thành thì mới hơi dời đi, nhưng Freen đang được thưởng thức kẹo ngọt làm sao để nó biến mất, tay lòn ra sau giữ lấy cổ của Becky đẩy trở về lại.

Freen tiến đến mυ"ŧ lấy đôi môi cô, sau đó dùng lưỡi quét một vòng môi đợi Becky hé miệng thì lưỡi liền nhanh chóng xâm nhập, lưỡi cả hai quấn lấy nhau mà dây dưa. Một tay kia của Freen giữ lấy cổ Becky để nụ hôn được sâu, tay kia cũng không yên phận vuốt nhẹ dọc từ sóng lưng xuống eo của cô mà vuốt ve, Becky thoải mái không tự chủ "Ưm" lên một tiếng trong cuống họng, cả hai cứ thế quấn lấy nhau đến khi hết hơi mới buông ra để lấy không khí

Becky một trận đỏ mặt, kéo chăn đang trùm kín cả hai xuống vừa xoay qua thì đã thấy con người vừa gây tội kia đã vì ngấm thuốc mà ngủ một cách ngon lành, gương mặt đầy mãn nguyện mà mĩm cười. Becky thật muốn đấm cho người đang ở dưới thân mình một trận, sau đó cảm giác ở thân dưới có chút ẩm ướt thì liền không khỏi hoảng hốt vội chạy về căn hộ của mình để thay một qυầи ɭóŧ mới.

Becky nhìn chính mình trong gương sau đó lại nhìn đôi môi lúc nãy vừa được Freen hôn qua thì không khỏi thích thú mà sờ một cái, thâm tâm không chút bài xích nó mà còn cảm thấy thích thú và đầy hưng phấn, trong lòng không khỏi mà tự chất vấn bản thân "Rốt cuộc là mình sao vậy?", Becky cứ thế ngẩn ra một lúc đến khi tiếng chuông điện thoại của cô vang lên kéo cô về thực tại.

Becky lướt nhìn qua màn hình là Nam gọi tới. Becky mới chợt nhớ ra là lúc sáng mình đang nói chuyện với Nam thì liền cúp máy đến khi tìm thấy Freen loay hoay tới lui cũng quên mất gọi báo lại cho cô một tiếng, cô nhanh chóng nhận máy "Hallo P"Nam", Nam thấy Becky nhận điện thoại thì liền khẩn trương "Becky em tìm được Freen chưa?". Becky vội đáp "Em tìm được rồi, P"Freen bị cảm sốt cao, đang ngủ trong căn hộ của mình".

Nam nghe được tin thì không khỏi thở nhẹ, nếu còn không tìm được nữa cô thật sự sẽ báo cảnh sát rồi huy động tất cả để đi tìm Freen mất thôi, sau đó chợt nhớ ra trọng điểm "Bị bệnh, Freen bị bệnh sao?", Becky nghe Nam hỏi lại thì cũng liền xác nhận, không biết có phải cô nghe nhầm hay không nhưng loáng thoáng đầu dây bên kia có tiếng cười tuy nhiên cũng nhanh chóng biến mất, Becky tự cho bản thân nghe lầm, Nam trước khi cúp máy bảo lát nghĩ trưa sẽ đến thăm Freen

Becky cúp máy lại quay trở về căn hộ của Freen nhìn gương mặt đáng ghét đang ngủ say sưa thì không khỏi thở dài, bình thường thì đáng ghét bệnh vào chỉ gương mặt dễ thương còn lại thì đúng là khó hầu hạ. Becky nhớ là grap giường của Freen bị mồ hôi của cô làm ướt cũng không thể để cô nằm ở đó nếu không lại cảm thêm, Becky cố gắng đỡ Freen dậy, đưa hai tay Freen choàng qua cổ của mình, ôm lấy cô cõng qua căn hộ của mình. Becky vừa đặt Freen nằm xuống giường thì không khỏi có chút than thở "Người nhìn thì bé mà sao nặng dữ vậy nè", miệng vừa than vừa chỉnh lại chăn cho cô.

Becky rót cho mình một cốc nước mà uống mới uống được một nữa thì nghe tiếng gọi ngoài cửa căn hộ xác định là giọng P"Nam, Becky liền ra mở "P"Nam", Nam có chút ngơ ngác nhìn lại số căn hộ trên cửa sau đó lại nhìn của Becky đang đứng căn hộ bên cạnh lại để xác nhận "Mình nhớ nhầm sao ta". Becky hiểu Nam đang nghĩ gì liền lên tiếng giải thích "Grap giường của bị P"Freen bị ướt nên em đưa chị ấy qua đây", Nam như hiểu ra liền gật gật đầu theo Becky vào căn hộ của cô, tay đặt giỏ trái cây lên bàn phòng khách nhưng đầu vẫn ngước tìm kiếm Freen "Freen đâu?".

Becky nhìn Nam cảm tưởng không giống đến thăm bệnh mà giống một người nhiều chuyện đang đến để hóng hớt hơn "P"Freen ở trong phòng mà không phải chị bảo trưa mới đến sao?", Nam bộ dạng vui vẻ không để tâm Becky mà đi thẳng vào phòng ngủ xem Freen. Becky thấy thế cũng liền theo sau lấy ghế cho Nam ngồi xuống. Nam chống cằm suy ngẫm, sau đó ánh mắt đầy tò mò xoay qua nhìn Becky "Becky, Freen nó không cắn em chứ".

Becky nghe Nam hỏi vậy thì liền có chút giật mình, ánh mắt có chút lãng tránh "Cắn gì, em không biết", Nam vừa liếc qua liền đoán được trong đầu ý niệm tà ác lập tức xuất hiện, giả vờ như không biết làm bộ nói "Oh vậy sao, cũng may", Becky nghe hai từ "cũng may" liền lập tức phản ứng "Cũng may là sao, ý chị là gì?".

Nam cười thầm trong bụng "Đúng là em còn non và xanh lắm" sau đó lại như ngây ngô đáp lời "Thì Freen nè, nó ít khi bệnh nhưng hễ bị bệnh lại liền như đại biến, biến thành một tiểu bảo bảo thích nũng nịu, gặp ai cũng muốn cắn" nói đến đây lại ngừng một chút tay vuốt vuốt cằm cằm rồi chặc lưỡi một cái "Ây da, mà môi nó phải nói rất mềm và mịn nha" sau đó lại thở dài một tiếng "Nó mà tỉnh dậy cắn mình một cái nhỉ, trời nhớ chết đi được".

Nam cứ thế diễn xuất, Becky bên cạnh mặt lúc xanh lúc đỏ, trong lòng Becky giờ đang có chục ngọn lửa đốt gương mặt đáng yêu đó đã bị người khác nhìn thấy, còn nữa đâu ra kiểu hễ gặp ai cũng cắn cơ chứ, tay cô nắm chặt thành quyền thật sự lúc này cô đang muốn đấm chết người đang nằm trên giường kia, gương mặt đầy vô tội đang ngủ say mà chép chép miệng, lưỡi lâu lâu lại quét qua môi của mình

Nam liếc nhìn qua điện thoại thấy được sắc mặt của Becky mặt dù có chút rén nhưng vẫn phải tiếp tục diễn xuất, ai mượn bình thường Freen mỏ hỗn lúc nào cũng ức hϊếp cô, lâu lâu mới có cơ hội hiếm có trả thù sao lại cô dễ dàng bỏ qua được, tuy vậy, nhưng Nam vẫn có chút lo đến sức khỏe của Freen, đứng dậy rời ghế bước đến sờ lấy trán của cô, trán vẫn ấm ấm nhưng cũng đã hạ sốt, Nam gật gật đầu sau đó xoay qua nhìn Becky "Ah em tiêm thuốc gì cho nó vậy?".

Becky bị Nam hỏi cho ngớ người "Tiêm, chị ấy chị bị sốt cho uống thuốc là được rồi mà", lần này là đến Nam bị cô làm ngớ người "Thuốc?", "Đúng vậy" Becky gật đầu khẳng định chắc nịch.

Nam như khám phá được lục địa mới, chân nhanh bước đến, tay nắm lấy cổ tay Becky "Em làm sao cho nó uống được thuốc?", Becky nhíu nhíu mày lắp bắp "Ah..thì cho..uống bình thường thôi", cô nhớ lại nụ hôn khi cho Freen uống thuốc trong vô thức mà đưa lưỡi liếʍ môi của mình, Nam nhanh mắt nhìn ra được "Ối Freen mày hư quá đi".

Nam bộ dạng như không biết lại show trình diễn xuất "Au, em dùng cách gì để chị biết lần sau nó bị ốm chị còn cho nó uống được, chứ lần nào cũng tiêm thì cũng không tốt lắm", Becky nghe đến đây thì tức giận trong lòng liền tuông ra "Chị ấy bệnh thì em sẽ chăm sóc, thuốc em sẽ cho uống, không cần đến chị" sau đó trực tiếp tiễn khách, Nam đứng ngoài cửa thì không khỏi lắc đầu "Haizz ghen dữ vậy ta, giữ của" sau đó thì đắc ý mà rời đi