Chương 3

Ăn xong Heng một hai đòi Becky về nhưng Freen liền ngăn cản, bảo hai bên ngược đường không cần phiền, Becky cũng không muốn Heng theo mình nên cũng từ chối, cô cùng Freen ra về, cả hai đi trên đường không ai nói ai câu nào, Becky đeo tai phone vào mở nhạc nghe, Freen đi theo sau thấy vậy cũng liền tinh nghich muốn chọc phá, áp sát tai mình vào tai nghe của Becky, thân hình dựa sát hẳn vào không một khe hở, hơi thở ấm nóng theo câu nói của Freen mà truyền ra "Cô đang nghe gì vậy?", Becky bị Freen làm cho giật mình người theo quán tính ngã lui sau may mà Freen phản ứng nhanh lấy tay đỡ lấy eo cô kéo cô xoay một vòng 180 độ, đối diện trước mặt mình, cả hai chiều cao tương đương không xê xích lắm nên vừa hay khiến môi chạm môi, tim cả hai không hiểu vì sao mà đập rộn ràng.

Becky và Freen đứng hình mặc cho người người qua lại mãi cho đến khi một chiếc xe oto chạy sát lại gần bấm kèn xe, mới kéo cả hai về thực tại, Freen giật mình buông tay ở eo Becky ra, hơi cúi người nhìn vào kính xe oto đang từ từ hạ xuống, chưa nhìn rõ mặt đã nghe thấy tiếng trêu chọc phát ra "Nè, muốn gì thì về nhà mà hôn sao lại hôn ngoài đường như vậy cơ chứ".

Freen bỉu môi khi thấy gương mặt của Nam đang nhoài ra khỏi cửa sổ xe oto, cô nhanh chóng lại gần ký vào đầu cô một cái "Nói bậy bạ gì vậy hả, nhanh chở hai bọn tao về đi", Nam trố mắt đưa người vào nhanh chóng kéo kính xe lên vừa ấn nút vừa nói "Au, nhờ mà còn hách dịch vậy sao, đi bộ đi mày", sau đó Nam liền gạt cần số đạp ga đi, chưa chạy được bao lâu liền nhận được tin nhắn từ Freen "Mày không quay lại chở tao với Becky về thì liệu hồn cái báo cáo tốt nghiệp của mày đó. Thân ái".

Nam đọc được tin nhắn liền đạp thắng gấp, tay nhanh gạt số de, de xe quay trở lại điểm lúc nãy, nhanh chóng kéo kính xe xuống liền bắt gặp Freen đang đứng khoanh hai tay cười nữa miệng đầy khinh bỉ, Nam liền dùng gương mặt thảo mai, cười dã lã lấy lòng "Úi tao đùa tí ấy mà, lên xe đi tao đưa đôi tình nhân về", Freen mặt kệ câu đùa không vui của Nam nắm tay Becky đang vẫn còn ngơ ngác vì chuyện lúc nãy lên xe.

Freen ngồi trong xe hơi ngước nhìn ra cửa sổ bên cạnh tay vẫn đang nắm lấy tay Becky không buông, Nam nhìn qua kính chiếu hậu thì hơi nhướn mày, miệng cười có chút nham hiểm lòng thầm nghĩ "Hừm tao mà không trêu mày thì tao đâu phải là Nam Orntara".

Nam hơi quay đầu nhìn Freen rồi nói "Freen, người ta cũng lên xe rồi mày có cần phải nắm vậy không hả, bộ trong xe rộng đến nỗi mày sợ lạc mất Becky" chữ cuối "Becky" Nam còn cố tình kéo dài ra, Becky lúc này mới hoàn hồn theo quán tính rút tay về, Freen bỗng cảm thấy có chút mất mát trong lòng, liền không khỏi liếc Nam một cái, mắng "Lo tập trung chạy xe đi", Nam tuy có chút hơi sợ nhưng cũng có chút vui thú trong lòng tự cảm thấy thêm một thú vui mới trong đời mình.

Đi hơn 20 phút thì xe đổ lại bãi đậu xe tư nhân của khu căn hộ, Freen và Becky bước xuống xe, Becky lịch sự cúi chào, cảm ơn Nam đã đưa mình về còn Freen đứng bên cạnh chính là một bộ dạng khinh khỉnh trong lòng không khỏi thầm mắng vì cô mà phá hoại chuyện tốt đẹp của mình. Nam tươi cười chào Becky chúc cô ngủ ngon sau đó xoay qua nhìn Freen đầy đắc ý rồi mới lái xe rời đi.

Căn hộ của Freen và Becky cạnh bên nhau nên tiện đường cả hai cũng về chung vì chuyện lúc nãy ở trên đường khiến cả hai vẫn cực kỳ ái ngại nên suốt một quãng không ai nói với ai câu nào cho đến khi đến trước cửa nhà Becky thì cô mới lên tiếng "Tới căn hộ của tôi rồi", Freen gật gật đầu "Căn hộ của tôi cạnh bên, vậy chào nha, ngủ ngon".

Freen bước bước qua căn hộ kế mà nhìn Becky, Becky lấy chìa khóa mở cửa bước vào thì mới hết nhìn theo, tự mình lục tìm chìa khóa căn hộ của mình "Ủa đâu rồi, chìa khóa đâu rồi" sau một hồi tìm kiếm bất lực Freen mới chợt nhận ra lúc đi ra ngoài đang quên không mang theo chìa khóa, cô ôm lấy đầu ngồi sụp xuống đất đầy hoang mang "Tối nay ngủ ngoài đường hả trời?".

Không biết trên đời này có thần hay không nhưng thần thật sự nghe lời cầu khấn của Freen mà ban cho cô Becky, Becky thu dọn vài thứ trong nhà mang ra ngoài để vứt, vừa mở cửa ra liền thấy Freen đang ngồi thất thần liền lại hỏi "Sao chị không vào nhà mà ngồi đây, định hóng gió đêm ah".

Freen rầu rĩ nhìn cô "Tôi để quên chìa khóa trong nhà rồi, điện thoại lại sập nguồn không gọi được cho ban quản lý rồi", Becky lấy điện thoại nhìn đồng hồ hiện thị hơn 12 giờ đêm "Chị nghĩ vào giờ này nếu điện thoại chị không hết pin thì chị có thể gọi ban quản lý được sao?".

Freen chống cằm thở dài lắc đầu, chính cô cũng nghĩ dù có pin điện thoại cũng chẳng gọi được, xác định đêm nay phải ngủ ở hành lang rồi, Becky nhướng mày thầm nghĩ "Bình thường mặt dày đến vậy không cần biết cho hay không cũng lù lù xuất hiện sao hôm này lại vậy chứ rõ ràng căn hộ mình kế bên mà".

Freen gương mặt đầy tội nghiệp, giương ánh mắt cún con nhìn Becky "Becky hay em cho tôi ngủ nhờ một đêm nha" thấy Becky nhìn mình không nói gì Freen liền vội bổ sung "Ngủ sofa cũng được, yên tâm tôi sẽ trả tiền phòng bằng tiền ở khách sạn".

Becky vẫn không đáp lời xoay người về căn hộ mình mở cửa, Freen nhìn theo bóng lưng mà thất vọng, Becky đứng ở cửa mãi không thấy Freen liền lên tiếng "Chị còn ngồi đó làm gì vậy khuya rồi còn không định vào ngủ sao?", Freen ngơ ngác "Hả?" một tiếng sau đó thì mới thông suốt, vừa cười vừa cầm túi đồ chạy theo sau Becky vào, Becky không khỏi cười thầm "Ngốc"

Căn hộ của Becky và Freen là chung chủ cách bày trí là y như nhau nhưng Becky lại thêm vài món đồ nho nhỏ treo trên tường, ban công có thật nhiều cây xanh, còn nuôi thêm một chú nhỏ ở trước, nhìn căn nhà đặc biệt có sinh khí, vừa vào cửa Becky đã cất tiếng gọi "Bon Bon, lại đây với Mami nào".

Bon Bon nghe thấy tiếng Becky gọi mình liền chạy đến bên cạnh mà làm nũng sau đó phát hiện bên cạnh Becky có người cũng hơi ngước đầu nhìn. Freen miệng mĩm cười, cúi người xuống mà vuốt ve đầu, Bon Bon không những không sủa mà lại cực kỳ hưởng thụ nó, ngay cả Becky cũng không khỏi ngạc nhiên "Thằng nhóc này bình thường người lạ không bao giờ đυ.ng vào được nó".

Freen hướng Becky mà nhìn gương mặt đắc thắng miệng ý cười đầy trêu chọc "Au thì tôi có phải người lạ đâu, tôi là Daddy của Bon Bon mà", Becky bị Freen trêu thì hơi đỏ mặt, ấp úng đáp "Ai..ai là Daddy chứ" sau đó liền bỏ một mặt vào phòng tắm bỏ Freen ở lại chơi với Bon Bon.

Freen vừa cưng nựng vừa nhìn theo bóng lưng Becky đi khuất mà cười, chính bản thân cô cũng không hiểu gần đây chính mình là như thế nào nữa, đang vui cười thì một tin nhắn báo vang lên "Ting", Freen theo quán tính lấy điện thoại mình ra xem mới chợt nhớ ra điện thoại mình hết pin từ lâu, "Vậy là điện thoại của Becky ah?", Freen bế theo Bon Bon tò mò tiến lại bàn ở phòng khách nhìn lướt qua tên người gửi là "Heng" nội dung vì bị khóa nên không xem được.

Freen vừa nhìn thấy tên người gửi thì một bộ dạng đầy ghét bỏ "Hừ nữa đêm nữa hôm còn làm phiền đúng không biết mắc cỡ", Becky từ phòng tắm đi ra đã nghe tiếng Freen mắng người vừa lau tóc vừa hỏi "Chị đang mắng ai vậy?", Freen có chút chột dạ sợ Becky biết mình xem lén tin nhắn của cô ấp úng đáp "Ah.. không... tôi có mắng ai đâu".

Becky "Ờ" một tiếng lòng thầm nghĩ "Không có thì thôi làm gì ấp úng dữ vậy trời". Becky cầm điện thoại mình lên xem qua thấy tin nhắn của Heng cũng đoán là bài vở cũng không vội đọc liền bỏ xuống tiếp tục lau khô tóc của mình, Freen nhướn nhướn người tò mò nhịn không được liền lên tiếng hỏi "Không xem thử sao, giờ này chắc phải việc quan trọng", Becky lắc lắc đầu đáp "Chỉ vài bài học trên lớp lát nữa sẽ xem", Freen vờ như không quan tâm cũng "Ờ" một tiếng sau đó đặt Bon Bon xuống.

Bon Bon chân vừa chạm đất liền chạy đến dưới chân Becky, cô thấy vậy liền cười nhẹ rồi ngước nhìn Freen "Chị không tắm sao?", Freen mím mím môi nãy giờ trong lòng là vì chuyện này cũng có chút ngại mặc dù trước khi đi cô đã tắm nhưng đi bộ nãy giờ cũng khiến cơ thể cô có chút mùi mồ hôi đợi đến khi Becky lên tiếng thì như mở cờ trong lòng "Có tắm chứ nhưng tôi không có quần áo", Becky gật gật đầu "Chị vào trước đi, tôi đi lấy quần áo r mang vào, trong phòng tắm tôi có để sẵn khăn mới với bàn chải mới rồi".

Freen vui vẻ hướng phòng tắm mà đi vào cởi bỏ bộ đồ trên người, cô để cho làn nước mát dội qua cơ thể mình tẩy đi mồ hôi trên người, dùng sữa tắm mà Becky thường sử dụng dùng, dùng xong cảm thấy có chút không hài lòng, lúc nãy ôm qua cô mùi hương đích sát thơm hơn nhiều, ngẫm lại thật muốn ôm thêm một lúc nữa.

Becky đoán tầm Freen cũng đã tắm xong thì liền đứng trước cửa phòng tắm gõ cửa, Freen nghe tiếng đoán là Becky đưa đồ ngủ cho mình thì cứ thế mà mở cửa ra, Becky nhìn thì không khỏi đứng hình sau đó la lên "A..sao chị không mặc đồ", Freen ngơ ngác nhìn Becky đang quay đầu qua một bên, mặt dù nhìn nghiêng nhưng cũng vẫn thấy được là gương mặt cô đang đỏ "Không phải bây giờ tôi là đang ra lấy quần áo đây sao?", Becky thật đúng là bị Freen làm cho ngốc mà chậc lưỡi một cái vì câu nói ngu ngốc lúc nãy "Thì ít nhất chị cũng phải quấn khăn vào chứ sao cứ thế nghênh ngang đi ra vậy? Chị không biết xấu hổ sao?".

Freen hiểu ra ý cười liền nồng đậm thân người tiến sát đến trêu chọc cô "Chúng ta đều là con gái thì có gì đâu mà phải xấu hổ cơ chứ", mùi hương cơ thể thêm mùi hương sữa tắm hòa vào nhau khiến cho Becky có chút mơ màng, gương mặt đã đỏ nay còn đỏ hơn, lắc đầu lia lịa để bản thân tỉnh táo. Freen cười lớn cầm lấy áo quần trên tay cô sau đó đi vào phòng tắm mặc vào, Becky nghe tiếng cửa phòng tắm đóng lại thì mới thở nhẹ ra hai tay ôm lấy hai má mình đang đỏ ửng mà thầm trách "Rõ ràng chị ta không mặt quần áo, người xấu hổ phải là chị ta tại sao lại thành mình xấu hổ mà đỏ mặt cơ chứ".

Freen mặc lên bộ đồ ngủ trên quần áo dù đã được giặt sạch nhưng vẫn còn thoang thoảng mùi hương của cô khiến Freen không nhịn được đưa lên mũi ngửi vài lần, sau đó chợt nhớ ra ở ngoài kia có một cổ nước hoa bằng xương bằng thịt, mở cửa bước ra nhìn Becky đang đứng, thì chân nhanh chóng tiến tới từ đằng sau hít lấy mùi hương từ hỏm cổ Becky "Thơm quá", Becky đứng hình vội lấy tay che đi chỗ Freen vừa ngửi qua cô một chút cảm giác bài xích cũng không có chỉ là hơi ngượng.

Bụng Freen lúc nãy có chút biểu tình thường cô không có thói quen ăn đêm nhưng chỗ lúc nãy không hợp khẩu vị lắm ăn không được nhiều khiến bụng cô giờ này lại không khỏi biểu tình, ôm bụng hỏi qua Becky "Có muốn ăn gì không?", Becky ngạc nhiên hỏi "Au, không phải chị vừa cùng tôi ăn tối sao?", Freen một chút không thương tình, bĩu môi "Lúc nãy không hợp khẩu vị ăn không được nên đói", Becky nhướn mày nhìn cô "Chị cũng thật không biết xấu hổ là gì".

Miệng dù nói vậy nhưng Becky vẫn một đường thẳng xuống bếp mở tủ lạnh xem còn gì nấu cho cô hay không, nhìn tới nhìn lui cũng chỉ còn ít cơm nguội, trứng và xúc xích, Freen lướt nhìn tủ lạnh trống trơn của Becky thì không khỏi nhíu mày "Bình thường cô không ăn sao, tủ lạnh chẳng có gì hết vậy?", Becky nhịn xuống thật muốn đấm Freen một đấm vào mặt, đâu rồi cái người lúc nãy ngồi như cún con ngoài cửa, Becky tự cảm thấy lúc nãy chắc là bản thân bị lừa "Chị còn nói nữa thì tự làm đi".

Freen tuy nói vậy nhưng chính xác là không biết nấu ăn đành im miệng né sang một bên cho Becky trổ tài, hơn 5 phút sau một món cơm chiên tuy nguyên liệu đơn giản nhưng cực kỳ bắt mắt và thơm nức mũi đã bày ra trước mặt. Freen dù đói bụng cũng bị dĩa cơm chiên trước mặt hấp dẫn nhưng tay cầm muỗng vẫn không chịu hành động, tay múc lên rồi lại bỏ xuống.

Becky bộ dạng vô cùng ghét bỏ "Bộ định đợi mình đút hay gì, kén nó vừa phải thôi chứ" tay cầm dĩa cơm chiên kéo đi, Freen thấy thế liền nhanh tay kéo lại, muỗng cũng múc nhanh cơm cho vào miệng, nhai cảm nhận âm thầm đánh giá "Ngon quá, không ngờ món đơn giản này lại có thể ngon vậy", Becky thấy Freen ngoan ngoãn ăn thì cũng để lại chỗ cũ, Freen nếm qua ưng ý liền vứt bỏ hết hình tượng ăn hết sạch

Becky nhìn dĩa cơm sạch đến độ không cần rửa thì thầm hài lòng, Freen tuy rất hợp vị nhưng miệng vẫn không khỏi khiến người ta muốn đánh "Ăn cũng tạm được không đến nỗi dỡ", Becky thật quá quen với cái mõ hỗn này của Freen nếu mõ không hỗn mới đúng là lạ đó nên cũng không thèm chắp nhặt.