Chương 27: Cuối cùng cũng tìm ra em

"Đã bị trùm mafia - Mạc lão đại đốt 2 trụ sở chính của chúng ta, phá hư 4 chiếc thuyền hiện đại nhất của bên ta, lại hủy đi 2 phi vụ làm ăn lớn của ta!". Bạch Hàn run sợ nói

Nói xong hắn sợ máu chảy trên người hắn

"Ừ, chuyện nhỏ! Hả?! Khốn khϊếp! Tên đó cũng thật lợi hại đi!". Hắn không thể xem thường rồi

"..."! Bạch Hàn không dám lên tiếng nữa rồi a~

"Ngươi lui ra đi!". Dương Lộc Minh chau mày đáp.

Bạch Hàn thở phào nhẹ nhõm rời đi, hôm nay chủ nhân thật nhân từ. Nếu là người khác đã sợ chủ nhân hôm nay sẽ không để cho hắn toàn mạng trở ra rồi...

Hình như từ ngày người của anh bị bắt cóc, hắn trở nên dịu dàng hơn thì phải.

Không lẽ chủ nhân hắn thích cô????

Còn dùng từ có lẽ sao, dĩ nhiên là vậy rồi nha!

"Thiên Tình, tên đó của em phá nát địa bàn tôi rồi!". Hắn vui vẻ đi vào bên trong phòng cô. Nói như thể chuyện này không liên quan đến hắn, bình thản còn cười nữa nha.

"...". Cô im lặng

Đúng như cô nghĩ sao?

Anh cũng trong giới hắc đạo, vậy có lẽ câu hỏi kia cô cũng không cần phải hỏi nữa phải không?

Nghĩ ngợi rồi cô ngước lên trả lời anh ta

"Chúc mừng anh, sắp thành kẻ vô gia cư!". Cô cười nhạt

"Em rồi cũng trở thành vợ của kẻ vô gia cư như tôi thôi, haha...". Bây giờ hắn mới để ý đến cô, nhìn vào đôi mắt cô...

Hắn thấy được sự đau khổ cộng thêm mệt mỏi và bất lực trước mọi chuyện này. Nó quá sức cô có thể chịu đựng rồi...Nhưng lại nhất quyết không yếu mềm trước người khác.

Loại phụ nữ như cô, hắn cũng lần đầu tiên thấy....

Từ nhỏ bên cạnh hắn đã có nhiều phụ nữ nhưng chưa từng có người nào thật tâm là thích hắn. Nói yêu, nói thích cũng chỉ là cái cớ để moi tiền nhà hắn! Hắn khinh!

Cô lại không như vậy, không thích tiền của hắn, cũng không thèm để ý gì đến hắn, luôn nhìn ánh mắt gϊếŧ người nhìn hắn. Nhưng hắn lại thích cô gái này rất nhiều, dù thời gian ngắn chưa đủ để hắn gọi thành yêu nhưng lại khiến hắn điên đảo luôn nhớ về cô.

Nếu ở bên tên Mạc Quân Thần là anh đây cô không hạnh phúc, thì để hắn thay anh yêu cô, thương cô, chăm sóc cô. Cả đời này cũng chẳng sẽ có người phụ nữ nào khiến hắn quên cô gái này! Sau này rồi hắn sẽ hối hận vì ý nghĩ, lời nói hôm nay a~

Sau đó hắn lại bỏ đi!

-----------------------------------------[]-----------------------------------------

[Nhà Mạc lão đại...]

"Đã tìm ra tung tích của Tình Tình". Thanh Bảo nói

"Được! Bây giờ cô ấy ở đâu, nói tôi biết!"

"Khoang đã, phải có kết hoạch rõ ràng, nếu tên đó làm gì Tình thì sao". Từ Hiên

Bây giờ 3 người họ còn minh mẫn hơn anh.

Anh sắp phát điên rồi a~

"Chú có người phụ nữ bị tên đó bắt cóc sao? Chú không có, rõ ràng càng không hiểu!". Anh quát, anh bây giờ chỉ muốn nhanh chóng đem cô về thôi, không quan tâm nhiều như vậy

"Lão đại, bình tĩnh đã! Từ Hiên nói đúng đấy". Triệu Hinh lại giúp anh trấn an

Đúng lúc đó một người không cần thiết xuất hiện lại xuất hiện ở nhà anh...

"A Thần, em mang cháo cho anh này, đừng lo lắng quá sẽ sớm tìm ra cô ấy thôi mà". Đúng vậy, không ai khác ngoài cô ta - Tiểu Vũ

Cô ta vừa đến cũng không rõ bọn họ nói gì với nhau, lại càng không nhận ra mặt anh bây giờ còn đen hơn cả đít nồi nữa!

Anh nhìn cô ta chầm chầm, rồi từng bước tiến lại cô ta. Cô ta không rõ nhưng vẫn giả tạo cười đi lại gần anh.

Hai người đi lại gần sát sau, chợt anh bóp cổ cô ta. Lạnh lùng nói từng chữ

"Cô lập tức biến khỏi nhà tôi, nếu cô còn ở đây tôi lập tức gϊếŧ chết cô! Đừng nghĩ tôi không biết những điều cô làm với Tình Tình, nếu để tôi biết cô có mặt trong chuyện lần này đừng trách tôi! CÚT!!!!!"

Đó là lời nhắc nhở cũng như cảnh báo cô ta tránh xa người phụ nữ của anh. Cũng nhân tiện làm vật trút giận cho anh

Cô ta bị bóp đến mặt xanh không còn giọt máu anh thả tay ra cô ta liền ngã xuống, sau đó sợ hãi đứng dậy chạy đi, không một lời nói, cũng không quay đầu lại.

Nếu anh đã mở miệng rồi thì cô ta dám làm nữa, thật sự mạng cũng không còn!

Nhưng chuyện này không phải do cô ta nha~ Trách bản thân tự nhiên đến làm gì bây giờ cũng không còn cơ hội để giúp công ty ba cô ta nữa rồi!

"Theo tôi vào phòng làm việc nói!". Anh đã kiềm chế được cơn tức giận, lấy lại sự bình tĩnh nói với bọn họ.

Họ không cản anh chuyện lúc nảy là vì, cô ta đáng bị vậy! Đã rời xa anh sao không đi luôn đi giờ còn quay lại phá hoại lão đại và chị dâu làm gì, từ đầu nhìn đã không thích!

Xét lại chị dâu bọn họ là cô đây tốt nhất a~

"Chỗ giam giữ cô ấy ở đâu?". Anh lại lên tiếng

"Có nhớ lúc trước hầm mê cung kia không? Nơi chúng ta không tìm thấy đấy!". Triệu Hinh trả lời

"...". Anh im lặng tỏ ý đã rõ

"Nhưng không có động tĩnh gì của chúng. Hình như chị dâu rất an toàn!". Thanh Bảo tiếp lời

"...".Anh càng chau mày chặt hơn

"Xem ra cái tên lão đại bên đó thích Tình Tình của chú!". Từ Hiên lại nói

Anh không biết sau chuyện cứu cô này, bao nhiêu giông bão lại ập đến nữa. Đời này, anh không quản nhiều như vậy, có lẽ cô bình yên là anh an tâm rồi...

#Còn

_ Thả sao cho Hy đi ^^