Chương 3

Anh như chết lặng, cô sẽ không sao chứ? Không! Di nhi đừng bỏ anh, anh phải nói lời xin lỗi với em.



Anh và nó vội chạy đến bệnh viện, cô vẫn đang cấp cứu sao?

Hạo Kỳ thấy anh liền tức giận, nắm cổ áo anh lên:"Tên khốn… em gái tôi mà có chuyện gì thì đừng trách, tình bạn của chúng ta cũng coi như không còn"Hạo Kỳ đầy tức giận nói, nhìn cô như vậy sao anh chịu nỗi? Cô còn là em gái anh… nhị tiểu thư của Hạo gia đấy.

Nó thấy không ổn, vội lôi cả hai ra, quay sang nói với Hạo Kỳ:“Anh à, bình tĩnh đi”

Hạo Kỳ im lặng, anh cũng im lặng, nhìn cửa phòng cấp cứu, hi vọng cô sẽ không sao.



Sau bốn tiếng cấp cứu, bác sĩ cuối cùng cũng bước ra, ông là người khám cho cô hôm qua về xảy thai, hôm nay lại…

"Vợ anh mới xảy thai, mà làm công việc nặng nhọc không nghỉ ngơi và ăn uống đầy đủ nên mới như vậy, cũng may là lần này đưa vào viện kịp lúc, không thì cô ấy đã mất mạng rồi, bị mất máu khá nhiều nên cô ấy sẽ hôn mê, chăm sóc cho cô ấy thật tốt, tinh thần cô ấy cũng đang không tốt, rất suy sụp và… cô ấy không muốn sống"Cả ca phẫu thuật cô đã chết đi sống lại mấy lần, cô không muốn sống, không có nghị lực vượt qua thì bác sĩ có giỏi cỡ nào cũng như vậy, nhưng cũng may… lúc ông và các y tá khác định bỏ cuộc thì cô đã sống lại, nên bây giờ mới xong cuộc phẫu thuật này.

Anh và nó, Hạo Kỳ an tâm, may quá cô không sao rồi, bây giờ chỉ đợi cô tỉnh lại thôi.

Vội hỏi y tá cô nằm ở phòng nào, anh chạy nhanh đến đó tìm cô, anh muốn nhìn thấy cô, anh muốn nói xin lỗi với cô.

Hạo Kỳ và nó không ngăn cản anh đi tìm cô, dù sao họ cũng biết rõ anh rất yêu cô, nhưng lại bị hận che mắt, và… nếu như họ điều tra ra sớm hơn, thì cô cũng đâu xảy thai và cấp cứu như hôm nay.

Anh chạy đến phòng của cô, nhìn thấy cô nằm trên giường vội đi đến, nắm tay của cô lên thì bị y tá ngăn lại:"Tay vợ anh bị bỏng, đừng làm cô ấy đau"Thật là, làm chồng kiểu gì không biết, vợ mình bị thương khắp người mà không biết gì sao? Cả người cô chỉ toàn là vết thương, có vết thương cũ, có vết thương mới, khi bôi thuốc y tá như cô còn đau lòng thay.

Anh sững người ra, hồi sáng anh tức giận, lỡ làm đổ li nước nóng vào tay cô, bây giờ anh mới nhận ra… mặt và cả người cô chỉ toàn vết thương và bầm tím. Mặt thì bị anh tát, tay và chân thì bị anh dùng roi đánh, Đỗ Phúc mày không phải là con người mà, sao mày lại điên cuồng hành hạ cô như vậy chứ?

Đưa tay vuốt má cô nhẹ nhàng, tại sao trên người cô chỗ nào cũng có vết thương vậy? Anh rốt cuộc đã hành hạ cô bao lâu rồi?