Chương 2

Hạo Kỳ và nó vội đưa cô đến bệnh viện, còn anh thì chẳng mấy quan tâm, đi thẳng lên phòng làm việc của mình, cô ta sống hay chết không liên quan đến mình.



Bệnh viện.

Đẩy cô vào phòng cấp cứu, nó và Hạo Kỳ đứng bên ngoài lo lắng, lúc nãy nhiều máu như vậy, cô sẽ không sao chứ?

Chợt nhớ ra anh hai nó, nó quay sang nói với Hạo Kỳ:“Anh, anh ở đây chăm sóc chị dâu, em về nhà một lát”

"Ừm… em đi đi, đi để cho anh hai em biết sự thật đi"Hạo Kỳ có hơi tức giận nói, cô lúc nãy… sẽ không sao chứ?

Nó gật đầu, đến lúc cho anh hai biết sự thật rồi.



Nó quay về nhà, đi thẳng lên phòng anh với trên tay cầm tập tài liệu, biết rõ anh nó ở phòng làm việc, nó đi thẳng đến, quăng tập tài liệu trên tay xuống bàn.

"Anh coi cho kĩ, coi xong anh hãy tự đi xin lỗi chị dâu đi"Nó quát.

"Em làm cái quái gì tối nay vậy? Em không phải đang ở Mỹ sao? Sao bây giờ lại về đây? Còn nữa… sao em và Hạo Kỳ vừa đến đã tìm người đàn bà đó?"Anh nhíu mày nhìn nó hỏi.

"Chuyện em ở đây em nói sau, nhưng em nói cho anh biết, thám tử của em và Hạo Kỳ đã điều tra ra, chị dâu không phải là con ruột của Lâm Trình Kha, chị ấy là đứa con gái thất lạc của nhà họ Hạo, tức là nhà của anh Hạo Kỳ, và chị ấy là em gái của anh, còn Lâm Trình Kha, ông ta biết rõ anh yêu chị dâu, nên ông ta đã lấy chị dâu ra làm bia đỡ đạn cho mình, nợ cha con trả, ông ta muốn anh vừa yêu chị, vừa hận chị, cuối cùng ông ta vẫn là người phá hoại hạnh phúc của anh, từ ba mẹ, từ chị dâu, ông ta không khác gì cầm thú, nhưng… anh cũng vậy, vì hận thù đã che mờ mắt mình, yêu và hận chị dâu, đến cả hôm nay chị bị như vậy anh cũng không thèm nhìn ngó, anh có là con người không? Lương tâm của anh đâu rồi?"Nó tức giận nói, anh hai của nó thay đổi cũng chỉ vì hận, yêu và hận nó chỉ làm đau nhau, tại sao anh không buông bỏ xuống chứ?

Những lời nói của nó cứ ong ong trong đầu anh, cô không phải con gái của Lâm Trình Kha, mà là con gái thất lạc của nhà họ Hạo sao? Sao… sao em gái anh lại biết, còn anh lại không biết? Cô thật sự không phải con gái của ông ta, vậy thời gian qua anh trả thù người con gái mình yêu mù quáng như vậy sao? Còn con của anh và cô… anh đã tự tay gϊếŧ con mình và người con gái mình yêu sao? Trời ạ, mày bị hận thù làm cho mù quáng rồi Đỗ Phúc à, mày là thằng khốn nạn mà, mày thời gian qua đã làm gì người con gái mày yêu vậy? Mày đã xem cô như một con hầu, là một công cụ phát tiết sao?

"Di nhi, cô ấy ở đâu?"Cô ở đâu? Lúc nãy máu nhiều như vậy cô không sao chứ?

"Chị ấy được đẩy vào phòng cấp cứu, chưa biết được chị ấy ra sao"Nó vội trả lời.