Chương 23: Diễn viên

Sau khi mua cà phê, trở lại phòng khám, Thẩm Mật đem cà phê đưa cho Yến Nạo, Yến Nạo trực tiếp mở ra uống hai ngụm, hỏi cô muốn ngồi một lát hay không, dù sao ở nhà anh nửa giờ nữa mới có thể ăn cơm.

Thẩm Mật đã dự định từ trước, lập tức gật đầu, cũng mở lon cà phê, “Nhà em cũng vậy, bà nội còn chưa có bắt đầu xào rau! Đúng rồi, ngày hôm qua anh cùng em nói cái chuyện kia, em đã suy nghĩ cả đêm.”

“Sau đó thì sao?”

“Em cảm thấy em đối… Ân… Bạn trai em, vẫn là rất có cảm giác, nếu không em cũng không có khả năng sẽ đáp ứng anh ấy đúng không.” Thẩm Mật bắt đầu biểu diễn.

“Em nói chính là cảm giác lãng mạn em cũng không biết sao?” Người nào đó cầm lon cà phê ngồi trên sô pha hất cằm, ý bảo Thẩm Mật đi qua ngồi xuống, đồng thời cũng bắt đầu công việc tẩy não nghiêm túc.

Vì vậy, hai diễn viên chính là diễn đến khi người nhà gọi điện thoại thúc giục trở về ăn cơm còn không muốn đi, cuối cùng ông nội Thẩm tự mình xuống lầu bắt người, Thẩm Mật mới cười phất tay, “Ngày mai em lại đến tìm anh.”

Phát hiện bạn trai Thẩm Mật không tới, hết thảy chỉ là anh nhiều lo lắng, Yến Nạo cười với Thẩm Mật, “Được.”

“Em đi trước đây.” Thẩm Mật cuối cùng cũng bằng lòng nhấc chân ra khỏi cửa phòng khám, đi theo ông nội Thẩm, người đã chờ đến vẻ mặt không kiên nhẫn về nhà.

Bởi vì tâm tình tốt, cô ăn nhiều hơn một chén, đến nỗi ông nội Thẩm ăn mà không biết có mùi vị gì.

Ăn xong cơm trưa, Thẩm Mật nhận thầu rửa chén, chờ rửa chén xong trở lại phòng, ông nội Thẩm ngồi đối diện ở sô pha xem TV cùng bà nội Thẩm nhỏ giọng nói thầm, “Tôi cảm thấy, Tiểu Mật lại đối với cháu trai của lão Yến có gì đó.”

“Chuyện này có gì hiếm lạ.” Bà nội Thẩm vẻ mặt bình tĩnh, dù sao Thẩm Mật đối với Yến Nạo mấy năm trước mọi người đều biết, huống chi hiện tại đã là năm hai đại học, không nhớ rõ mới kỳ quái.

“Tôi nói, có phải bà đã quên Tiểu Mật nhà chúng ta đã cố gắng như thế nào để vào đại học rồi sao?”

“Này ——” Bà nội Thẩm nhớ lại, rốt cuộc đem tầm mắt từ bộ phim kháng Nhật dịch đến trên mặt ông nội Thẩm, “Ông xác định Tiểu Mật đối với đứa nhỏ Yến Nạo kia…”

“Ngày hôm qua nó mang trà của tôi đi biếu lão Yến, hôm nay lại chạy đến phòng khám cùng tiểu tử kia vừa nói vừa cười, bà cảm thế nào?”

“Yến Nạo cùng Tiểu Mật vừa nói vừa cười? Không phải chứ?”

“Tôi xuống lầu kêu con bé trở về ăn cơm tận mắt nhìn thấy, còn có thể không phải…” Không đúng! Yến Nạo đối Tiểu Mật vừa nói vừa cười?!

Đưa nhỏ kia ngày thường đừng nói cười, lời nói cũng rất ít, nhớ năm đó Tiểu Mật chạy ở phía sau, thằng bé còn không nhìn lấy một cái, làm cho bọn họ đau lòng, hiện tại tình huống này là như thế nào?!

Ông nội Thẩm cũng phát hiện không thích hợp, giọng nói dừng lại một chút, hai ông bà nhìn nhau vài giây, ông nội Thẩm nhíu mày, Này, không phải đứa nhỏ kia muốn bắt cóc Tiểu Mật nhà chúng ta chứ!”

“Khó nói!” Bà nội Thẩm vẻ mặt nghiêm túc, “Ông xem đứa nhỏ kia , đã bao nhiêu năm, cũng chưa có bạn gái, không chừng là muốn ăn cỏ trở về!”

“Đâu chỉ vậy! Bà nhìn Tiểu Mật nhà chúng ta hiện tại xinh đẹp như vậy, tôi thấy nó hẳn đã sớm hối hận!” Ông nội Thẩm nói xong liền đứng lên, “Không được! Không thể tiện nghi cho nó, tôi phải đi tìm Tiểu Mật để con bé đề phòng!”

Bà nội Thẩm vội vàng một phen kéo lấy tay áo ông nội Thẩm , “Ông gấp cái gì! Dù sao chuyện là như thế nào còn chưa rõ ràng lắm, trước thử quan sát hai ngày, nếu thật như ông nói, chúng ta trực tiếp tìm lão Yến!”

“Được!”