Chương 4: Bắt đầu không cần mặc qυầи ɭóŧ

Edit: xuxu6565

Trở lại phòng, Hộ Nghi mới phát hiện trong phòng bốn người đều được ở lại, nàng không bận tâm Tần Nguyệt Lai châm chọc mỉa mai, bởi vì nàng đêm nay chịu không nổi, huyệt nội thực tủy biết vị, thi thoảng liền run rẩy một phen, Hộ Nghi chỉ cảm thấy nghĩ muốn có vật nào đó tới thọc vào thì tốt rồi, lại không khỏi vì ý nghĩ lớn mật này mà xấu hổ giận dữ không thôi, cố nén qua một đêm. Ngày hôm sau lúc sáng sớm nhóm tú nữ đã tề tụ đủ trước Quỳnh Hoa Lâu, mới phát hiện gần ngàn tú nữ đã rời đi khoảng mấy trăm người rồi.

Vương ma ma điểm danh, đứng ở đầu bên kia cười nói: “Các cô nương đều là ngàn vạn tuyển chọn ra tới, nhưng cũng không nên cảm thấy đến đây là được rồi, từ hôm nay trở đi, mới là điều chân chính nhóm tú nữ cần phải học, muốn vượt qua, nếu có không đủ tiêu chuẩn, bỏ thẻ tên bị loại, cuối cùng chỉ có năm mươi tú nữ vào cung được diện kiến trước các quý nhân và chỉ có hai mươi người là có danh phận phi tần, còn lại 30 người, chỉ có thể là nữ quan, muốn là hoa hay cỏ, một tháng này phải xem tạo hoá của các cô nương rồi. Nếu đã tới nơi này, những điều cho các ngươi học, tất cả đều hữu dụng, nếu bày ra bộ dạng thiên kim, tính tình tiểu thư trong nhà kia, lão nô chính là có quyền phạt”

Hộ Nghi tuy không biết phải học những cái gì, nhưng đối với hơn trăm người còn lại chỉ chọn ra năm mươi người. Trong cung nữ quan chức danh này nàng ở Tô Châu mặc dù xa cách đều biết, trên danh nghĩa là nữ quan, trên thực tế là ở trong cung phụ trách sự vụ, lại phụ trách việc làm ấm giường hoàng đế, sau khi thị tẩm đều bị ban thuốc tránh thai, nếu có vương công quý tộc quan viên nhìn trúng, chỉ cần hướng hoàng đế xin ban thưởng một đêm, liền phải theo lệnh mà hầu hạ. Nữ quan trên danh nghĩa là nữ nhân của hoàng đế, cho nên trừ phi hoàng đế đặc biệt ban ân, cũng không thể làm thϊếp của nhà quý tộc, nếu muốn phong phi tần, bởi vì cho rằng trinh tiết bị tổn hại, thường cực kỳ khó khăn, dù có sủng ái lớn cũng khó được tấn phong. Tuy nói tuyển tú hai mươi danh hào phi tần phân vị cũng cực thấp, nhưng so với vị trí nữ quan vẫn tốt hơn nhiều.

Các tú nữ hiển nhiên đều có suy nghĩ giống Hộ Nghi, càng thêm lễ độ chỉnh tề, đầu cúi đến thấp, không dám tâm sinh ra một tia lỗ mãng. Ma ma liếc mắt nhìn qua đám tú nữ, chậm rãi cười. Lại kêu các cung nữ đến, dẫn nhóm tú nữ đi vào phòng thay quần áo.

Giúp Hộ Nghi thay quần áo chính là một tiểu cung nữ mặt tròn, khóe môi hơi hơi giương lên, tự mang ba phần không khí vui mừng. Nàng hầu hạ Hộ Nghi cởi xiêm y, đến áo trong cũng cởi, lộ ra thân mình trắng như tuyết cùng trơn bóng không tỳ vết. Tiểu cung nữ ý cười càng sâu chút, nhẹ giọng nói: “Cô nương nhân phẩm cùng tài mạo, chỉ cần trong một tháng này không phạm sai lầm nào, xếp thứ nhất vào cung cũng không phải việc gì khó.” Thấy Hộ Nghi chỉ cười khẽ không đáp, tiểu cung nữ thức thời mà ngậm miệng, giúp nàng thay quần áo.

Xiêm y đều là thống nhất may, bên trong là yếm màu phấn hồng, thêu hai đoá hoa đào trắng hồng trên nụ hoa nhụy hoa chính thêu ở phía trên bầu vυ", Hộ Nghi mặc vào, bộ ngực sữa liền đem nhụy hoa đột hiện ra, hoa càng thêm có vẻ đua nở bừng bừng. Bên dưới váy màu trắng, nguyên liệu mỏng manh thật sự, thêu đầy hoa, cành lá bên dưới, qua lớp vải mỏng manh, hai chân tuyết trắng mảnh khảnh thấp thoáng dưới làn váy có thể thấy được. Cuối cùng tiểu cung nữ khoác một chiếc áo ngoài màu xanh lơ vải thật mỏng, toàn thân nhìn qua chỉ cảm thấy lờ mờ như ẩn như hiện, không khỏi vỗ tay khen: “Nô tỳ cũng ở trong cung hầu hạ đã nhiều năm, lại chưa thấy qua cô nương nào đẹp như vậy?”

Hộ Nghi thấy nàng chỉ lo cười, cũng không hầu hạ tiếp, quần áo đều đã mặc lên, không khỏi chịu đựng xấu hổ hỏi: “Vị tỷ tỷ này, chính là qυầи ɭóŧ vẫn là không mặc, là không cần đổi sao.”

Tiểu cung nữ lại ngồi xổm xuống sửa sang lại quần áo cho nàng, nghe vậy chỉ hơi hơi mỉm cười: “Đúng là không cần mặc đâu, trong cung nữ nhân nào có mặc đồ vật đấy, quý nhân chẳng phải đều không được tùy ý, đợi lát nữa ma ma sẽ tự dạy dỗ các cô nương, cô nương thong thả đừng nóng vội, về sau liền tốt rồi.”

Trong lúc nhất thời nhóm tú nữ đều thay xong quần áo, sôi nổi đi theo cung nữ được dẫn trở lại đại sảnh.

Nhóm tú nữ đều thay đổi xiêm y tương đồng đã được may theo quy chế, không thể giống trước kia là tự chính mình ăn diện, đều có phương pháp tranh kỳ khoe sắc, lúc này người vốn xuất chúng tự nhiên càng thêm xuất chúng, người dựa vào trang điểm khó tránh khỏi bị hoà lẫn trong đám người bình thường. Hộ Nghi ở hàng thứ ba đứng ở vị trí thứ tư, đó là vị trí đứng trong phòng, tuy vậy, cũng không thể giấu đi nhan sắc kiều diễm của nàng, Vương ma ma sơ lược ngó vài lần, ngó qua mấy tú nữ xuất chúng vài cái, đã đặt hết ở trong lòng.