Chương 3: Đánh giá hoa huyệt (H)

Edit: xuxu6565

Qua nửa giờ, đã trải qua nghiệm thân hai ba tú nữ lại bị đuổi ra, cuối cùng các ma ma cũng lại đây, đứng ở trước mặt Dư Tương Giảm, nàng yên tĩnh nhìn k dám ngẩng đầu qua, chỉ thấy ma ma lấy hai đồ vật dài hình trụ thăm dò hướng bên trong thử một chút, Dư Tương Giảm rốt cuộc không còn trạng thái lãnh đạm như trước nữa, một tiếng ngân “Ưm” thật dài vang lên, cổ giương cao, hai mắt mở lớn vừa lúc đối diện với ánh mắt Hộ Nghi. Nhưng lúc này ở chỗ Dư Tương Giảm ma ma không biết lại thay đổi đồ vật gì, Dư Tương Giảm tay nắm lấy đệm giường dưới thân, gương mặt thanh tú nhăn lại lộ ra một mảnh phong tình, phía dưới Đào ma ma đã nói: “Xử nữ, hoa huyệt nhỏ hẹp, hoa môi vừa phải, âʍ ɦộ trắng, thượng đẳng.”

Vương ma ma gật đầu, ở trên danh sách ghi nhớ, dẫn người đi đến trước người Hộ Nghi.

Hộ Nghi nhìn xuống phía dưới thấy hai cung nữ tay cầm một cây ngọc thế thật dài, ngọc thế hình trụ đứng bên người nàng, Hộ Nghi chỉ cảm thấy hai mảnh ngọc bích lạnh đưa vào trong hạ thân làm hoa huyệt căng ra rất nhiều, hơi thở hít sâu lại.

Không đợi nàng phản ứng, Đào ma ma đến trước người nàng, dùng ngọc quý bằng ngón tay thâm nhập trong huyệt nàng, Hộ Nghi trước kia chưa chịu qua đau khổ này, chịu không nổi hô lên một tiếng chỉ cảm thấy có ngoại vật tiến vào trong huyệt, thi thoảng động lại bất động đành chấp nhận uỷ khuất chịu đựng, đã đến thăm được trước màиɠ ŧяiиɧ, ma ma nhẹ nhàng gật đầu, lấy ra ngọc quý, thấy trên mặt ngọc quý óng ánh vệt nước da^ʍ mỹ, vui lòng nói: “Xử nữ, cam lộ thơm lại nhiều, tiếp tục.”

Nói xong Đào ma ma lại thay bằng một ngọc thế lớn hơn, cung nữ lại đem huyệt nàng căng ra chút. Đào ma ma cầm căn ngọc thế kia đưa vào trong huyệt, Hộ Nghi chỉ cảm thấy hạ thân thật ngứa, xoắn chặt nội huyệt, ma ma mỉm cười một tiếng, tay chuyển động một viên ngọc được gắn thêm ở giữa tăng cường đi vào nửa cắm nửa rút hoa huyệt mị thịt mẫn cảm cắn nuốt phun ra mật dịch. Bên kia Vương ma ma đã cười xem: “ Cô nương này thân thể cũng thật mẫn cảm, đã nhiều năm tuyển chọn còn chưa thấy ai hoa huyệt đẹp như vậy, bên ngoài trắng múp như màn thầu, cam lộ lại nhiều còn toả ra mùi hương, không biết mị thịt bên trong như thế nào?”

Đào ma ma rút ngọc thế ra thay đổi thành căn ngọc quý bằng hai ngón tay, đi vào trong huyệt Hộ Nghi. Thân thể run rẩy mẫn cảm, tuy không có căng thẳng càng thêm yêu mị thoải mái, như muốn thở dốc. Bị một căn ngọc quý đưa vào, Hộ Nghi như được giải ngứa, vươn cái miệng nhỏ liếʍ láp. Nhưng căn ngọc quý này không tính là quá lớn, nàng chỉ là một cô nương trong khuê phòng lại nuốt được vào. Hộ Nghi chỉ cảm thấy khổ sở như bị tra tấn, hoa huyệt muốn nuốt vào càng nhiều thân thể càng run hơn.

Mấy ma ma xung quanh thấy thế đều cười, một người trong đó cười nói: “ Nha đầu này bị khıêυ khí©h còn hùa theo, đây chưa phá thân đã thành như vậy, thật hiếm có, sau này quý nhân sẽ thích.

Một lão ma ma khác cũng cười: “ Lão Đào mau một chút đi, ta thấy cô nương chịu không nổi rồi.”

Đào ma ma cười mà không nói, tay dùng lực, đem căn ngọc quý đưa vào, Hộ Nghi trong miệng ngâm nga kiều mị “ư a” một tiếng, ngay sau đó mới tỉnh ngộ, đành ngậm chặt môi ngăn lại từng tiếng rêи ɾỉ yêu kiều. Đào ma ma lại đưa căn ngọc quý vào sâu thêm, nghiêng trái phải không ngừng chuyển động. Hộ Nghi chỉ cảm thấy như uống rượu say giải khát, càng uống càng thèm, bên trong như có ngọn lửa đang đốt cháy, bên trong huyệt run run, một lúc sau cảm giác bên trong có một dòng nước muốn phun ra bên ngoài. Hộ Nghi đều không kịp phản ứng đã thấy có một dòng nước trong suốt từ trong hoa huyệt phun ra, xối ướt trên tay Đào ma ma.

Hộ Nghi cả người run rẩy, cảm giác thoải mái tận hưởng đều không tới, mặt trắng bệch, nhu nhược đáng thương. Đào ma ma lại không để bụng, cười nói: “ Hoa huyệt bên trong phi thường nhỏ hẹp, mị thịt phấn hồng xinh đẹp co rút, nội bộ núi non trùng điệp tầng tầng lớp lớp, hoa huyệt hút tay lão nô đều cầm giữ không được, là thể chất dễ phun nước, là cơ thể cực phẩm ngàn năm có được.

Vương ma ma nhìn hoa huyệt Hộ Nghi còn tự mang ngọc quý cắn nuốt, lệnh cung nữ ghi nhớ trên danh sách. Lại nhìn Dư Tương Giảm và Hộ Nghi hai người thân thể đều không động đậy, kêu hai cung nữ hỗ trợ đỡ hai nàng đi ra ngoài.

Hộ Nghi ra ngoài mới phát hiện, một đám hai mươi người cũng chỉ lưu lại hai người nàng cùng Dư Tương Giảm, nàng có tâm muốn cùng Dư Tương Giảm thân cận chút, tương lai cũng có người giúp đỡ, nhưng lúc này hai người đều là hai má ửng đỏ khả nghi bất thường, xuân tình đầy mặt, mị thái bức người, liền để cung nữ đỡ đi vào trong phòng nghỉ ngơi.