Edit: xuxu6565
Ngày thứ hai sáng sớm ở Quỳnh Hoa Lâu đài chuông gõ vang, các cung nữ tự động đến phòng các tú nữ gõ cửa, sau vài ba câu tức giận. Chờ các tú nữ ăn mặc chỉnh tề được đưa tới trong đại sảnh Quỳnh Hoa Lâu, đứng nhốn nháo trong phòng. Lại hành lễ khiêm tốn, yên tĩnh rời đi.
Có ma ma tiến lên chào chia nhóm tú nữ hai mươi người một tổ, kêu vài cung nữ dẫn đường đến Hối Anh Các, bắt đầu vòng đầu sơ tuyển.
Hộ Nghi được chia vào nhóm thứ hai mươi tám, ba cô nương cùng phòng tối qua phân cùng nhóm nàng chỉ có Dư Tương Giảm.
Sơ tuyển qua mấy nhóm, có người mặt mày vui mừng được giữ thẻ bài lại được đổi sang một căn phòng khác, có người khóc lóc chạy ra bị cung nữ dẫn ra trả lại thẻ bài chỉ có thể trở về nhà.
Chờ đến lượt Hộ Nghi buổi sáng đã qua. Chờ nhóm các nàng đi vào, các ma ma đã đứng ở cửa nhìn quá nhiều người mệt mỏi thở ra. Nhưng khi nhìn thấy dung mạo Hộ Nghi, tinh thần chấn động, dặn dò các cung nữ chia nhóm sắp xếp người đứng, hầu hạ các tú nữ cởi váy áo.
Trong đó có một tú nữ không có chờ đợi đã tự cởi vây áo xong xuôi. Vương ma ma dẫn đầu cung kính nói: “Xem ra cô nương không muốn tiến cung làm quý nhân.” Nói xong nâng mặt đánh mắt, tự có hai phụ nhân thô sử khí lực lớn kéo tú nữ đó ra ngoài.
Tiếng kêu khóc xin tha vang lên cho tới tận cửa, Vương ma ma vừa lòng nhìn các tú nữ còn lại, hai tay giữ nguyên để cung nữ hầu hạ cởi y phục. Đến khi cởi cả yếm cùng qυầи ɭóŧ, không ít tú nữ đều nhẹ nhàng nhắm mắt, chỉ có Hộ Nghi cùng Dư Tương Giảm sắc mặt như thường không đổi, một trước một sau thanh lãnh như sương.
Vương ma ma ánh mắt đảo qua trên người hai nàng hơi lộ ra ý tán thưởng. Chờ mười chín tú nữ toàn bộ trần trụi đứng trong phòng, mới bảo các ma ma đi kiểm tra thân thể.
Yến triều tuyển tú nữ yêu cầu cực cao dù là sơ tuyển yêu cầu cũng rất nhiều. Các ma ma trước nhìn dung mạo tú nữ, ngũ quan không bôi vẽ, làn da không tỳ vết, trên người không có mùi lạ. Nhất thời có bốn năm tú nữ bị hạ nhân mang ra ngoài. Có ma ma cầm thước dây đo chiều cao tú nữ đạt chuẩn, từng vòng trước sau trên dưới, không quá cao hoặc quá thấp, không quá béo hoặc quá gầy. Tại đây sáu bảy tú nữa lại bị đưa ra ngoài.
Các ma ma lại kêu tú nữ còn lại nằm trên giường chế tạo đặc biệt, mấy tú nữ nằm ngang ngửa mắt nhìn trần nhà, chân chạm xuống mặt đất. Hộ Nghi nằm bên cạnh Dư Tương Giảm, nàng quay đầu thấy Dư Tương Giảm khuôn mặt lãnh đạm không khỏi dâng lên ý chí, nhìn trần nhà, hai bên cột giường tâm tình càng thêm tỉnh táo.
Bên chân giường vị trí trên cao khảm hai cái móc tròn, Hộ Nghi không biết cái đó để làm gì, Vương ma ma đã đi tới, đôi mắt quan sát kỹ nhóm tú nữ này, bình tĩnh nói: “Các cô nương đến đây vòng sơ tuyển đã qua một nửa, kế tiếp đến phần kiểm tra quý nhân coi trọng nhất, các cô nương lúc trước chưa từng trải qua chuyện này khó tránh khỏi ngượng ngùng cùng xấu hổ, nhưng đây là quy củ tuyển chọn lão nô cũng chỉ là phục mệnh làm việc cũng vì tương lai các cô nương có thể sớm thăng phân vị, bây giờ các cô nương đưa chân vào trong móc, tạm thời bắt đầu kiểm tra.” Nói xong liền bảo các ma ma và cung nữ đi lên.
Hộ Nghi bây giờ mới biết vật này để làm gì, theo lời móc chân vào, theo tư thế hai chân mở rộng nằm trên giường, hạ thể vừa lúc lộ ra, cũng không quay nghiêng nhìn xung quanh chỉ ngửa đầu nhìn trần nhà không lên tiếng.
Đây là phần kiểm tra quan trọng nhất, chỉ có những ma ma đầy kinh nghiệm như Đào ma ma tiến đến kiểm tra. Vương ma ma cùng một vài ma ma khác đứng ở một bên nhìn, giám sát.
Hộ Nghi ở phía bên trái ngoài cùng, ma ma lại đi kiểm tra từ phía bên phải sang. Chờ lâu không thấy lại đây, chỉ nghe bên cạnh mấy tú nữ lần lượt thở dốc, nghe có vẻ tận lực kìm nén tiếng kêu lại như có hơi thở dồn dập từ mũi hừ ra, còn có tiếng ma ma đánh giá cái gì mà “hoa kính nhỏ hẹp”, “ huyệt nhỏ” , “ ngọc lộ róc rách”, Hộ Nghi chỉ cảm thấy thân thể có chút nóng, lại không thể động đậy, đành phải tự nghĩ suy.