Chương 10

Vì hoàn thành nhiệm vụ che dấu, Tô Nhan Tịch cũng không cố được hơn, hắn bơi tới bên cạnh bọt khí, đưa tay tựa hồ muốn đem nam nhân kéo ra.

Khi tay hắn xuyên qua bọt khí, phát hiện bên trong thế là lại không có nước. Tô Nhan Tịch mừng rỡ, ở dưới nước nín thở lâu như thế, mắt hắn đều đã đỏ bừng. Bởi vậy hắn không quản nam nhân tóc dài lộ ra thần sắc kinh ngạc, cả người đều chui vào bên trong bọt khí, há ta miệng mà hô hấp không khí.

Có thể hô hấp cảm giác thật tốt, Tô Nhan Tịch vừa cảm thán xong, liền phát hiện môi chính mình bị thức gì đó mềm mại thô bạo bao phủ.

“Ngô…”

Hắn muốn đẩy nam nhân trước mắt ra, lại bi kịch phát hiện không biết eo từ bao giờ đã bị bàn tay to lớn của nam nhân ôm chặt, thân thể kề sát vào thân thể đối phương, hoàn toàn không thể động đậy.

Thế là hắn đành mở to hai mắt, có chút tức giận trừng mắt nhìn nam nhân phía trước tùy ý làm bậy.

Nam nhân cũng là một tên da mặt dày đến quá phận, một chút ý tứ buông tay cũng không có, ngược lại một tay khác nắm lấy hai má Tô Nhan Tịch, làm cho hắn há mồm, rồi đầu lưỡi mới nhân cơ hội theo đó đi vào.

Uy, rất ti bỉ! (ti bỉ: ti tiện, bỉ ôi)

Tô Nhan Tịch thực sự muốn chửi ầm lên, không để ý miệng đã trở thành lãnh địa của người khác, quyền tự chủ hôn môi cũng hoàn toàn đánh mất.

Không có cách nào, ai bảo hắn hoàn toàn là tên gà mờ về hôn môi chứ.

Đầu lưởi của đối phương như súng ống hỏa lực mạnh mẽ, ở trong khoàng miệng hắn bắn phá, đem từng góc đều xâm chiếm. Đầu lưỡi liếʍ qua từng cái răng nanh của hắn, ở hàm trên đảo quanh hai vòng, làm hắn cả người run rẩy.

Hắn từ kiên trì đến khi tước vũ khí đầu hàng, cần dùng có chút thời gian ngắn ngủi.

Nhưng đối phương như chưa cảm thấy đủ, lại cùng đầu lưỡi của hắn dây dưa, dẫn đường cho đầu lưỡi của hắn cùng chính mình cùng múa, đầu lưỡi khẽ chạm, hoặc là cùng nhau quấn quanh.

“Ân…”

Tô Nhan Tịch phát ra rêи ɾỉ ngắn ngủi dồn dập, dưới đáy hồ im lặng lại hiện ra đặc biệt rõ ràng. Mà đối phương cũng như nhận được cổ vũ, hồn càng thêm có tình xâm lược, muốn ép Tô Nhan Tịch tiếp tục phát ra âm thanh ngọt ngào như thế.

Tô Nhan Tịch cho tới bây giờ cũng không biết hôn môi sẽ là chuyện tình tuyệt vời như thế. Hắn vốn không có kinh nghiệm, lần đầu đã đυ.ng tới cao thủ hôn môi, một lần nhiệt tình hôn sâu như vậy, tự nhiên làm hắn vô lực chống đỡ, rất nhanh liền chìm đắm trong đó.

“Ân hừ…”

Nguyên bản hai tay muốn đẩy nam nhân ra, cũng sửa thành để ở trước ngực của nam nhân, gắt gao nắm chặt quần áo nam nhân, thừa nhận hôn môi như mưa rền gió cuốn.

Hôn môi vừa chấm dứt, Tô Nhan Tịch bị hôn đến hai chân như nhũn ra, hô hấp hổn hển, nhưng dường như chán ghét mà lau miệng, hung tợn nói: “Ngươi con mẹ nó có bệnh a!”

Nam nhân đối với thái độ của hắn không chút để ý, ngược lại liếʍ liếʍ môi, “Ân, vị thực ngọt.”

Tô Nhan Tịch chán nản, Thiên Yêu này nghe không hiểu tiếng người sao, tại sao muốn câu thông lại lao lực như thế!

Hắn còn vừa nghĩ chuẩn bị dùng lời nói nghĩa chính ngôn từ, tính nói cho hắn hành vi vừa rồi là khuyết thiếu liêm sỉ lễ nghi, đáng tiếc còn chưa có mở miệng, đôi môi đối phương lại phủ lên.

Lúc này nam nhân giống như đã ăn no, không hề cường ngạnh xâm nhập, ngược lại ngậm lấy môi dưới của hắn, thong thả cẩn thận hút vào. Đồng thời, một đôi mắt màu đỏ chăm chú nhìn Tô Nhan Tịch.

Tô Nhan Tịch cũng biết vì cái gì, hôn môi thong thả ngược lại càng tăng thêm tìиɧ ɖu͙©, cảm giác tê dại lan khắp toàn thân, nếu không phải đối phương đang giữ phần eo của hắn chỉ sợ đã trực tiếp ngã xuống.

Mà trong mắt đối phương, tràn đầy du͙© vọиɠ trắng trợn, màu đỏ như hỏa diễm, châm lên tìиɧ ɖu͙© trên người hắn, cũng đem lý trí của hắn đốt sạch.

Dưới khıêυ khí©h đầy tìиɧ ɖu͙© của đối phương, Tô Nhan Tịch nhịn không được khẽ mở hàm răng, vươn đầu lưỡi, dùng đầu lưỡi liếʍ lên môi đối phương.

Trực tiếp nóng bỏng mời gọi.

Hai tròng mắt nam nhân lộ ra ý cười đắc ý, rồi mới nhanh chóng đem đầu lưỡi của Tô Nhan Tịch ngậm ở trong miệng.

“Ân…Ân…”

Tô Nhan Tịch chỉ cảm thấy thân thể chính mình trở nên mềm yếu vô lực, đã sớm hóa thành một bái nước, tùy ý – hoặc là nói chờ mong nam nhân muốn làm gì thì làm.