Chế thẻ sư trong khi chế tạo thẻ Tinh thần lực sẽ biến thành thực thể mắt thường có thể thấy được, Tinh thần lực Chế thẻ sư bình thường là màu vàng, mà Tinh thần lực Ma thẻ sư là màu đen, nếu như là Ma thẻ sư cùng Chế thẻ sư cao cấp, Tinh thần lực còn có thể biến ảo ra Vật cộng sinh Tinh thần lực.
Cố Thần cảm thấy mi tâm
(điểm giữa hai lông mày) hơi nóng bỏng, qua hồi lâu cậu có thể cảm giác được từng tia từng tia Tinh thần lực sinh ra từ mi tâm, cho dù có lẽ chẳng to hơn sợi tóc học bao nhiêu, cơ mà Cố Thần với điểm thị lực tối đa vẫn nhìn thấy được.
"Quả nhiên trời không tuyệt đường người à." Cố Thần vui vẻ thở dài nói.
Có thể sử dụng Tinh thần lực, Cố Thần cảm thấy ít nhất đã dung nhập vào thiết định kỳ ba của thế giới này. Cậu hơi hơi khống chế được một tia Tinh thần lực kia, đem thẻ bài quái vật Grus trên mặt bàn nhấc lên. Thẻ bài bị Tinh thần lực trói buộc, Cố Thần thử dùng một tia Tinh thần lực thăm dò vào thẻ bài, Tinh thần lực sau khi tiến vào Cố Thần lấy làm kinh hãi.
Cậu vẫn cho là thẻ bài chỉ là một mặt phẳng, lúc trước xem người khác chế tạo thẻ tại xã khu trên mạng cậu cho rằng là giống như hội họa, hiện tại sau khi Tinh thần lực thăm dò vào trong cậu mới phát giác động thiên khác.
Bên trong thẻ bài như một cái không gian, đen kịt một màu rồi lại điểm xuyết ánh sáng, giống như vũ trụ mênh mông. Mà quái vật Grus liền đặt mình trong không gian này. Cố Thần thử dùng Tinh thần lực đi đυ.ng chạm quái vật Grus, quái vật Grus vốn đã thoi thóp sau khi bị đυ.ng vào thì phát ra một tiếng rêи ɾỉ thoải mái, còn chủ động tới gần cọ cọ vào Tinh thần lực.
Cố Thần nhất thời cảm thấy thú vị, thử dùng Tinh thần lực đi nô đùa quái vật Grus, một bên khác hồi tưởng lại các bước chữa trị trong sách vừa nãy.
Cố Thần không biết là giữa các Tinh thần lực mâu thuẫn lẫn nhau, cho nên đối với việc chữa trị thẻ bài thì khó nhất chính là làm cho sinh vật trong thẻ bài tiếp Tinh thần lực mới.
Đại khái qua nửa giờ, Cố Thần rốt cuộc thành công chữa trị thẻ bài quái vật Grus. Có chút mừng rỡ thu hồi Tinh thần lực, nhìn đến thẻ bài trên tay so với lúc trước màu sắc càng thêm tươi đẹp, thậm chí còn mơ hồ tỏa ra ánh sáng lung linh, Cố Thần vui sướиɠ nhất thời không chống đỡ nổi.
Chữa trị thẻ bài không thể nhìn ra được tình huống tiêu hao năng lượng, cần qua máy quét thẻ bài quét một lần mới có thể xác định trình độ chữa trị tương ứng. Thế nhưng đối với loại thẻ bài coi như là sử dụng lần hai này thì thường sẽ không được quét hình lại, mà được dùng như thẻ bài phụ trợ.
Bởi vì thành công chữa trị thẻ bài mà tự tin tăng nhiều, Cố Thần không ngừng cố gắng cầm lấy thẻ Nấm, Cố Thần tiếp tục tập trung tinh thần cảm thụ Tinh thần lực từ trong mi tâʍ ɦội tụ.
Khi Tăng Giang trở lại có chút mệt mỏi, hắn ngày hôm nay không đi nhặt rác, mà đến bìa rừng rậm tập hợp mấy người đi rèn luyện. Bìa rừng rậm trên cơ bản đều là dị thú cấp bậc phi thường thấp, căn bản đều là từ cấp 1 đến cấp 2, cái này đối với Tăng Giang có Tinh thần lực Ma thẻ sư cấp 3, dù còn chưa có cách nào đạt được đến trình độ Ma thẻ sư cấp 3, thì theo lý thuyết không phải là việc khó.
Tuy nhiên dù sao Tăng Giang sử dụng đều là thẻ phế, thẻ bài cơ bản chỉ có thể sử dụng một đến hai lần, cho nên dù Tăng Giang phi thường nỗ lực vẫn như cũ là một thân chật vật. Bất quá chật vật cũng có chỗ tốt của chật vật, đội ngũ chắp vá của Tăng Giang đi săn được không ít dị thú cấp thấp, còn bắt sống được một con Dơi Hoang Dã còn sống.
Dơi Hoang Dã là một loại dị thú cấp 1 tương đối ít thấy trong rừng rậm, toàn thân hiện lên màu đen, nhưng khi mở cánh ra bên trong có thể phát sát, thường dùng để tìm kiếm hoặc dẫn đường trong đêm khuya.
Tăng Giang từ bỏ tinh hạch dị thú săn được để đổi lấy quyền nắm giữ Dơi Hoang Dã, những người trong đội ngũ đồng hàng đều có chút không hiểu. Dơi Hoang Dã mặc dù là dị thú tương đối ít thấy, nhưng cũng không phải ma thẻ Dơi Hoang Dã. Mà dị thú trừ khi là thuần dưỡng từ lúc mới biết kêu, bằng không căn bản là không thể điều động và sử dụng, cho nên người bình thường cho dù có yêu cầu cũng là lựa chọn đi mua ma thẻ Dơi Hoang Dã mà không phải đi bắt một con Dơi Hoang Dã.
Mà nếu so sánh thì tinh hạch dị thú rõ ràng quý giá hơn nhiều. Bên trong tinh hạch của mỗi loại dị thú còn có tương đối năng lượng, là phương thức nâng cao Tinh thần lực Ma thẻ sư lĩnh ngộ bên ngoài tốt nhất, trừ tu luyện.
Mà Tăng Giang từ bỏ tinh hạch và mang Dơi Hoang Dã về là muốn đưa nó cho Cố Thần. Tuy rằng Cố Thần thiên phú thấp, có lẽ cũng không biết lúc nào mới có thể chế ra tấm thẻ bài đầu tiên. Mà thông qua quan sát cùng tiếp xúc với Dơi Hoang Dã, có thể càng có lợi hơn để cậu lĩnh ngộ ra cảm giác chế thẻ. Đây là Tăng Giang đã từng nhìn thấy trong sách trước đây, chuyên ngành dạy Chế thẻ sư của Viện Trung Ương Tinh cao cấp đều có khu vực rừng dị thú chuyên môn cho nhóm Chế thẻ sư học tập quan sát.
Dơi Hoang Dã tuy gọi là Hoang Dã, thế nhưng tính cách dịu ngoan, có thể nuôi nhốt, cho nên Tăng Giang mới có thể nghĩ đến mang về cho Cố Thần nuôi.
Lúc Tăng Giang đẩy cửa vào nhìn thấy gian phòng Cố Thần còn đóng chặt, hắn cũng không đi quấy rối, đem Dơi Hoang Dã nhốt kỹ trong l*иg, mang thịt dị thú cùng dị thực được phân cho đến nhà bếp tiến hành xử lý.
Thịt dị thú cùng dị thực so với loại thịt được gây giống với rau thì phi thường đắt tiền, nguyên nhân là vì thịt dị thú cùng dị thực là loại đồ ăn bổ sung Tinh thần lực rất tốt, bất kể là Ma thẻ sư hay là Chế thẻ sư đều có thể ăn, đồng thời thông qua ăn cũng có thể nhẹ nhàng tăng cao hạn mức tối đa của Tinh thần lực, tuy rằng có thể nói là nhỏ bé đến không đáng kể, tóm lại cũng là một loại phương pháp.
Đối với việc từ bỏ ma tinh có thể nâng Tinh thần lực Ma thẻ sư lên ở trình độ to lớn, Tăng Giang cũng không cảm thấy tiếc hận, dù sao tinh hạch dị thú, chỉ có thể có tác dụng với Ma thẻ sư, còn đối với Chế thẻ sư thì không có hiệu quả chút nào, Chế thẻ sư chỉ có thể thông qua phương pháp tu luyện, cảm ngộ, học tập, kỳ ngộ để nâng Tinh thần lực Chế thẻ sư của mình lên.
Tăng Giang bây giờ có Tinh thần lực Ma thẻ sư cấp 3, song hắn biết rõ tài nghệ của hắn không đạt đến Ma thẻ sư cấp 3, cho dù là từ kinh nghiệm thực chiến hay là trên lý thuyết đều cùng Ma thẻ sư cấp chân chính cách rất xa, cho nên hắn cũng không vội nâng cao Tinh thần lực mà đa số là rèn luyện thực lực của mình. Mà muốn trở thành Ma thẻ sư cấp 3 chân chính, điều này cần có một lượng lớn thẻ bài cấp 3 chân chính để sử dụng, mà bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào thỉnh thoảng đi bãi rác tìm thẻ phế cấp 3, tuy có thể buôn bán dị thú cùng dị thực săn được ở trong rừng rậm để đổi tiền, nhưng muốn dùng loại thu nhập này đi chống đỡ lượng lớn thẻ bài cần dùng căn bản là nói chuyện viển vông. Kỳ thực đối với rất nhiều Ma thẻ sư gia đình không giàu có nhưng thiên phú không tệ, bọn họ sẽ chọn đi Công đoàn Ma thẻ sư nhận nhiệm vụ, mà thẻ bài thu được trong khi làm nhiệm vụ có thể sử dụng để rèn luyện bản thân, đồng thời sau khi nhiệm vụ kết thúc cũng có thể thu được phần thưởng phong phú.
Nhưng đi làm nhiệm vụ công đoàn cũng mất không ít ngày, cơ bản đi một lần là có thể mất nửa tháng trở lên, cũng để Cố Thần người không có năng lực gì ở một mình, Tăng Giang cảm thấy không yên lòng.
Tăng Giang chuyên tâm chế biến thịt Sói Rừng Rậm, đây là một loại thịt dị thú cấp 2, hương vị cũng không tệ.
Cố Thần thu hồi tia Tinh thần lực cuối cùng, xem tấm thẻ Nấm hiện ra ánh sáng vàng trong tay, càng xem càng vui vẻ, miệng đều sắp cong đến tận sau đầu. Tuy rằng cảm thấy hơi uể oải, cơ mà Cố Thần phát hiện cậu dường như đã nắm giữ năng lực chữa trị thẻ bài, lúc chữa trị tấm thẻ Nấm rõ ràng cảm thấy thuận buồm xuôi gió hơn so với thẻ Grus.
Mơ hồ ngửi thấy mùi hương bay vào từ khe cửa, Cố Thần hít mạnh vài hơi. Kẻ tham ăn là không thể chờ đợi, Cố Thần lập tức chạy ra khỏi phòng, đứng ở bên ngoài phòng bếp, một bộ dáng mỏi mắt mong chờ.
Tăng Giang cũng nhận ra Cố Thần ở bên ngoài, đem hai khối thịt Sói Rừng Rậm xử lý xong, bưng đến phòng ăn. Cố Thần căn bản không kịp nói cái gì, ăn như hùm như sói đem cả khối thịt đều ăn hết.
"Trời ạ, cả đời tôi chưa từng ăn qua thịt nào ngon như vậy." Cố Thần thở dài nói.
Tăng Giang mới ăn vẫn chưa tới một phần tư nhìn Cố Thần như quỷ chết đói đầu thai, nhất thời không nói nên lời.
Phát hiện tướng ăn của mình quá tệ, Cố Thần cười hì hì hai tiếng, giống như chợt nhớ cái gì quay người về phòng, cầm hai tấm thẻ bài chế tác thành công đưa cho Tăng Giang.
Tăng Giang nhìn thẻ bài nhất thời sửng sốt, màu sắc ánh sáng thẻ bài, quả thật là thành công sửa lại thành dáng dấp thẻ bài mới.
Tăng Giang vẫn cảm thấy Cố Thần có thể phải thật lâu mới có thể nắm giữ kỹ năng chữa trị thẻ bài, nhất thời thấy khó mà tin nổi, bởi vì cho dù là Chế thẻ sư thiên phú A, không thể khi mới tiếp xúc với thẻ bài không bao lâu đã có thể chữa trị thẻ bài, đây là chỉ có Chế thẻ sư thiên phú cấp S trở lên mới có thể làm được, mà Cố Thần chỉ là một Chế thẻ sư thiên phú F.
Tăng Giang không để ý ăn cơm, lập tức đem Tinh thần lực chuyển nhập vào thẻ bài triệu hóa ra thú Nấm, không biết có phải ảo giác của Tăng Giang hay không, hắn cũng đã từng triệu hoán thú Nấm, mà cảm giác khi dùng tấm thẻ này rõ ràng so với lúc đó dễ dàng hơn rất nhiều. Là Tinh thần lực của mình tăng lên sao? Hay là do lúc đó dùng là thẻ phế mà hiện tại dùng là thẻ bài sau khi được chữa trị?
Thú Nấm triệu hoán ra đến hiện lên màu vàng óng chói mắt, khiến người ta cảm thấy phi thường khỏe mạnh, sau khi thú Nấm triệu hoán ra thì hướng về phía Cố Thần chậm rãi dịch dịch, cuối cùng ngồi xổm ở dưới chân Cố Thần bất động.
Tăng Giang kinh ngạc càng sâu, dị thú được triệu hoán ra từ ma thẻ cùng dị thú thực tế có sự khác biệt, dị thú không thể bị thuần phục và lợi dụng, mà dị thú ma thẻ lại chuyên môn dùng để phục vụ nhóm Ma thẻ sư. Thế nhưng bản thân dị thú ma thẻ cũng không có linh tính của dị thú, bọn chúng chỉ là bản khắc trùng lặp của dị thú chân thật, cần phải có Tinh thần lực Ma thẻ sư chỉ huy cùng điều động mới có thể hành động. Cho nên có thẻ triệu hoán ra dị thú ma thẻ có linh tính, thường thì hoặc là Tinh thần lực Ma thẻ sư mạnh mẽ, hoặc là Chế thẻ sư khi chế tác có Tinh thần lực mạnh mẽ.
Tăng Giang rất rõ ràng không phải Tinh thần lực Ma thẻ sư của mình có vấn đề, vậy chẳng lẽ là Cố Thần? Nhưng Cố Thần chỉ có thiên phú F. Chẳng lẽ thiên phú biến dị? Không đúng thiên phú biến dị vẫn có thể đo lường ra được, ngày đó lúc kiểm tra cũng không có dị thường gì.
Biểu tình Tăng Giang giống như quá khứ, nghiêm túc mà không có thần sắc, cho nên Cố Thần không biết trong đầu Tăng Giang đã tiến hành vô số lần đấu tranh nội tâm lặp đi lặp lại.
"Nhất định là bản thân thẻ phế tìm được có vấn đề." Tăng Giang bỗng nhiên mở miệng.
Cố Thần nhìn hắn không đầu không đuôi nói một câu, một bên tiếp tục chơi đùa với thú Nấm bên chân, một bên dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn Tăng Giang.
Tăng Giang tiếp tục dùng Tinh thần lực triệu ra quái vật Grus, quả nhiên quái vật Grus bình thường hơn nhiều, tuy rằng màu lông tương đối đen bóng, thế nhưng thần sắc dại ra, rất phù hợp với đặc điểm thẻ bài 1 sao.
"Đây là thẻ bài tôi lần đầu tiên chữa trị, đưa cho cậu." Cố Thần rất vui vẻ nói.
"Thẻ bài 1 sao tôi không dùng được, hai loại quái vật này đều thiên về loại phụ trợ, cậu có thể bán cho cửa hàng thu mua." Tuy rằng Tăng Giang vì tiểu đồng bọn đặc biệt mừng rỡ, lại vẫn như cũ ngạo kiều nói: "Chỉ là chữa trị một loại trong những thẻ bài 1 sao đơn giản nhất thôi, vẫn cần phải tiếp tục cố gắng."
"Đây là Dơi Hoang Dã hôm nay ta bắt về cho cậu." Tăng Giang lấy ra con vật nhỏ thả trong l*иg đưa cho Cố Thần. "Cậu sau này có thể quan sát nhiều, sau khi đã quen thuộc đủ có thể nâng cao tỷ lệ thành công khi cậu chế tác thẻ bài Dơi Hoang Dã."
Cố Thần nhìn con dơi đang đem đầu mình co rúc trong cánh, cảm thấy đáng yêu khó giải thích được. "Cám ơn cậu, tiểu Giang, lần sau tôi làm ra được cái thẻ bài đầu tiên cho cậu."
"Hừ hừ, chờ cậu có thể chế ra được thẻ bài lại nói, đừng khóc nhè."
Hai ngày tiếp theo Cố Thần đem chữa trị xong xuôi toàn bộ 10 tấm 1 sao lựa ra ngày hôm đó, nhưng bởi vì là thẻ bài cấp 1, đối với Tăng Giang không có tác dụng gì, cho nên Cố Thần quyết định đem chúng nó đi bán.
Cố Thần tìm được cửa hàng lần trước Tăng Giang mang tới ở Thị trường Tư Phương, vì Tăng Giang từng nói ông chủ kia không phải người dối trên lừa dưới, cũng sẽ không vì cái loại nguyên nhân lạ mặt hay nhỏ tuổi gì đó mà bẫy người.
Sau khi Cố Thần lấy thẻ bài ra ông chủ mắt sáng lên, ông lúc trước đã cảm thấy thiếu niên này có gì đó không giống người khác, hiện tại quả nhiên chứng minh gừng càng già càng cay, ánh mắt quả nhiên nham hiểm. Tuy rằng thiếu niên lấy ra đều là thẻ bài chữa trị 1 sao, nhưng trong đó có một nửa là chủng loại tương đối không dễ dàng chữa trị, cho nên dù số lượng không lớn, thế nhưng ông chủ vẫn nhẫn nại tính cho cậu cái giá.
Giá cả thẻ bài 1 sao dựa vào độ khó do nhiều nguyên nhân mà đại khái ở trong khoảng 1000 đến 8000 nguyên, mà thẻ bài chữa trị đại khái đều là giá chiết khấu, một nửa vào khoảng 500 đến 4000 nguyên. Ông chủ không có quét qua máy quét thẻ bài một lần nữa để nghiệm chứng thẻ bài, bởi vì khởi động quét hình một lần thường luôn phải tiêu tinh hạch tương đối nhiều, tính giá so ra không bằng, cho nên đối với thẻ bài hai lần cấp thấp cơ bản sẽ không quét hình lần thứ hai, mà là dựa vào kinh nghiệm để phán đoán.
Mặt ngoài 10 tấm thẻ đều có ánh sáng lộng lẫy, nói rõ chữa trị tương đối thành công, ông chủ cũng có tâm yêu người tài, cho nên cho Cố Thần một con số chẵn 20,000. Cố Thần không nghĩ tới được nhiều tiền như vậy, cái suy nghĩ đầu tiên là ta phát tài ha ha ha ha ha.
"Ông chủ này, mấy tấm thẻ đó sẽ để tiêu thụ trong cửa hàng sao? Cố Thần suy nghĩ một lát rồi đột nhiên hỏi. Thẻ bài chữa trị này đó dù sao cũng là thành quả đầu tiên của cậu, người thì chung quy sẽ đối với lần đầu có một loại tình cảm khó giải thích được, cho nên cậu muốn biết chúng bị ai mua đi.
"Thẻ bài này đó cũng sẽ không bán ra trong cửa hàng, thẻ bài qua tay
(second-handed) thường cũng có cửa hàng thẻ bài khá lớn mua qua lại, cửa hàng nhỏ mà tiêu thụ loại thẻ bài này so ra dễ bị ế hàng." Ông chủ kiên nhẫn trả lời.
Thẻ bài qua tay dù sao cũng không dễ bán bằng thẻ bài mới, đặc biệt là thẻ bài sao thấp, do không được quét bằng máy quét thẻ bài, không thể xác định tính năng thẻ bài, cho nên rất nhiều người khi chọn mua thường cũng không chọn thẻ bài qua tay cấp thấp. Tự nhiên loại cửa hàng nhỏ này đối với khả năng như vậy cũng không thể gửi hàng hóa kiểu này, mà là thu thập một số lượng nhất định rồi bán cho cửa hàng lớn, cửa hàng lớn tự nhiên có địa phương chuyên môn thu mua để cho người cung cấp mấy thẻ bài qua tay này lựa chọn.
Cố Thần cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng rất nhanh nhìn thấy trong chứng minh thư bên người nhiều thêm 20,000, nhất thời một chút xíu thất vọng nho nhỏ kia liền không biết chạy đến xó xỉnh nào luôn.